Chương 34: Công ty của anh xem ra rất nhiều mỹ nữ 1
Hôm nay, cô ở nhà, mẹ và ba của cô đã về nước rồi chỉ, Viên lão gia hôm nay có buổi hẹn đánh goft với mấy cựu chủ tịch. Nên chỉ còn mình cô ở nhà. Nằm trên sofa, coi hết phim hàn quốc rồi lại đến phim mỹ, sau đó là phim hoạt hình, lúc này cô bắt đầu chán, ngó quoanh nhà chả có ai, co nhìn đồng hồ đã 10h rồi. Cô nghĩ " Nếu như mình làm cơm đem đến cho Khang thì sao nhỉ? " suy nghĩ chợt nãy lên đầu của cô.
Gật đầu với cái suy nghĩ này, cô chạy vào bếp lên danh sách sau đó rửa rửa cắt cắt, hoàng thành hết cũng đã 11h15. Từ nhà đến công ti mất 20p. vậy là đúng lúc giờ nghĩ, không sợ đồ ăn và cơm bị nguội. Cứ như thế cô chạy lẹ lên lầu, tắm thật nhanh, thay bộ đồ khá bình thường, nhìn thấy tóc mình lâu không hấp dầu, lại chưa tỉa, có mấy cộng tóc cứ lỉa chỉa lên, chải hoài không xuống nên thôi quyết định Thắc Bính Sam, thói quen không bỏ. Ra ngoài là cứ như 1 đứa ngốc.
Sau khi nhờ Lâm quản gia gọi tài xế, cô thay xong tất cả chuẩn bị xong, cô chạy đi thật nhanh. Chỉ có vấn đề nhỏ là quên điện thoại ở nhà thôi.
20 phút sau, xe dừng lại trước tòa nhà cao ốc 100 tầng. đây không phải là lần đầu cô đến nên cứ đi thẳng vào.
_ Chị ơi cho em hỏi! Giám đốc Viên có ở văn phòng không? - đến bàn tiếp tân, cô lễ phép hỏi
_ Bé con! Em là ai sao lại tìm Giám Đốc, em có hẹn trước không? - lễ tân đang bấm điện thoại chat chít thì bị giọng nói nhẹ làm gián đoạn nên có phần mất hứng khá bực mình.
_ Dạ! Em có việc muốn tìm giám đốc ạ! - thấy sắc mặt của lễ tân nghênh ngang, cô cũng không nói tiếp tục nhỏ nhẹ.
_ Bé con à! Đừng đùa nữa. mau về nhà đi, nơi này không phải chỗ cho em đùa - cô bắt đầu mạnh giọng xem ra coi bé trước mặt cô lì hơn cô tưởng.
_ Thật mà! Chị chủ cần nói với Giám Đốc là có Người họ Hàn đến gặp là được. Chị ơi chị làm ơn đi mà - cô bắt đầu nũng nịu giỡ trò.
_ Em à! Hãy đi khi chị còn bình tỉnh. - lễ tân này sắp kềm không nổi rồi.
_ Có chuyện gì vậy Nhã Ngân - Giọng nói rất bình thường nhưng âm điệu lại không bình thường, nó xen lẫn chút chảnh, chút tự cao.
_ Chị Ngoan! Cô bé này nói muốn gặp Giám Đốc. Em nói mãi mà không chịu đi, chị xem - cô lễ tân bắt đầu đỗ lỗi..
_ Bé à! Nơi đây là tập đoàn lớn. Nếu em muốn vào trung tâm shopping hãy ra ngoài quẹo phải cánh cửa kế bên em nhé. - Mỹ nữ này là truởng phòng thư ký.
_ Không! Em đến tìm Viên Phúc Khang. Các chị gọi điện bảo anh ấy xuống đi - cô bắt đầu phản ứng mạnh.
_ Cô bé! Em có cần chị gọi bảo vệ giúp em không? - Thư ký Ngoan đã bắt đầu nổi nóng.
_ Em không cần biết, chị kêu anh ấy xuống đây. Không em sẽ ngồi đây đến khi gặp được anh ấy thì chị và cả chị nữa chuẩn bị tin thần đi - cô nổi nóng
_ vậy mời em tự nhiên! Chị không rãnh để nói chuyện phím với em - mắt liết nhìn cô gái cứng đầu kia.
" her! Em nghĩ em là ai mà giám lên giọng với tôi, giám đốc 1 tuần chị mày đây gặp mặt cao nhất 2 lần, mày đâu ra bay vào đồi gặp là gặp liền được " thư ký Ngoan liết cô bé quê mùa kia.
_ Giám đố của các người đâu? - Hồng Nhi khá tức giận đi về phía sofa kia ngồi thì nghe thấy tiếng nói còn đổng đảnh hơn cả cái bà cô thư ký kia.
_ Ôn tiểu thư! Giám Đốc đang hợp.,15 phút nữa sẽ xong, tiểu thư mời lên phòng ngồi đợi - thư ký kia nãy chanh chua với cô giờ đây lại diệu ngọt với cái ả đổng đảnh kia.
_ Nè! Sao cô này được lên mà tôi lại không, cô này cũng có hẹn trước đâu - cô thấy việc bất bình này liền đứng dậy quát to.
_ Bé con! Ôn tiểu thư là trường hợp ngoại lệ, em nên cẩn thận đừng đắt tội. - bà coi thư ký chỉnh lấy cái mắt kính lạnh giọng với cô.
_ Cô bé này ở đâu ra vậy? - Ôn Lâm Nhu nhíu mày ưỡn ngực tự tin, liếc nhìn hỏi.
_ Tiểu thư đừng bận tâm, xin mời - thư ký làm lơ cô.
_ Không lẽ mấy người không biết Giám đốc của các người đã có hôn thê rồi sao? - cô cắn răng.
_ À! Có thì đã sao? Chỉ là hôn ướt thôi., chưa cưới mà, có gì đâu, vả lại đàn ông có vợ rồi lăng nhăng là chuyện thường mà - cô ả quay lại lắc lư cả người, khoanh tay trước ngự trả lời giọng rất đểu.
Nói xong cô ả quay đi, mông lắc như lắc vòng đi vào thang máy chuyên dụng.
Hồng Nhi tay cầm ngăn cơm, mắt nhìn xuống đất nắm chặc.
_ Tiểu thư, sao người lại ở đây? - giọng nói quen thuộc.
_ Á! Thư ký Lâm. - cô đang ngồi tức giận nghe người nói liền ngẫng lên.
Lâm thư ký được lênh anh đi xuống mua đồ, bước ra thang máy liền thấy bóng hình nhỉ nhắn ngồi gai gốc trong ghế sofa. Liền biết được đó là cô liền đi lại
_ Tôi muốn đem cơm cho Khang, Nhưng mà.... - cô nói mục đích của mình nhưng rồi lại liếc nhìn cô thư ký làm điệu bộ giả điên làm việc.
_ Nhưng sao? Tiểu thư nói rõ tôi sẽ giải quyết. - thư ký Lâm biết có chuyện liền hỏi tiếp.
Cô không phải kẽ thích mách lẽo nên đã quay qua, quay lại ngước lên nhìn cái Camera treo ở 5 chỗ. sau đó cười nhẹ.
_ Camera ở đây có thu âm không? - cô ma mị hỏi.
_ Thưa có! - thư ký Lâm nhíu mày.
_ Ok.... chút nữa muốn biết việc gì anh hãy đến phòng nghe nhìn, coi lại đoạn băng diễn ra lúc 11h50 là rõ.- rất ngoan, rất mưu tính.
_ Vậy! Tôi sẽ đưa tiểu thư lên - thư ký Lâm cũng đã hiểu ra vài vấn đề, sau đó kính cẩn hướng tay về phía thang máy chuyên dụng.
_ Được! - không quên mang ngăn cơm, cô bước đi
Đi ngang qua cô lễ tân, giọng nói rất ngọt " Chào chị, em lên gặp tổng giám đốc đây ". lúc này cô lễ tân ngây người. Bắt đầu run. Thư ký Lâm đi ngang qua mở miệng nói nhẹ " chuẩn bị tìm công việc mới đi ". sau đó 2 người vào thang máy chuyên dụng đi lên, còn cô lễ tân thì mặt mày không cong 1 giọt máu nào cả.