Chương 1: Thật là một ngày xui xẻo
Trời đất ơi sao mà nóng quá vậy nè. Cái mùa hè này cũng quá đáng sợ đi. Hôm nay- ngày nó đi xin việc lại trúng ngay cái ngày nóng nhất trong năm là sao? Hương Vũ Mi thầm than thở. Nó vừa tốt nghiệp đại học kinh doanh thì tìm được 1 công ty phù hợp chính là tập đoàn The World lớn thứ 2 thế giói nha. Vậy mới biết nó oai cỡ nào mà hahaha. Nó đang vui vẻ đột nhiên, SẦM! Nó đâm vào 1 cô gái đi ngược chiều, chưa kịp trách mắng cô ta thì cô ta đã hoảng hốt nói:
-Trời ơi là trời gương mặt tuyệt mĩ để tôi đi tán mấy anh đẹp trai của tôi ơi em có sao không em mà bị sao thì chị không sống nổi đâu. Nè cô kia sao cô đi mà không nhìn đường vậy hả cô có biết là cô đã làm tổn thương nặng nề về thể chất lẫn tinh thần tôi không hơn nữa cô còn gây thương tích cho gương mặt của tôi nữa. Tôi biết rồi, có phải cô say mê ngắm gương mặt nghiêng thành nghiêng nước hoa nhường nguyệt thẹn này chứ gì tôi biết mà nhưng lần sau nhớ phải cẩn thận có gặp tôi cũng phải từ xa mà nhìn tránh cho lại đâm vào làm hỏng vể đẹp thiên thần này của tôi thì nguy lắm nguy lắm a.
Nó từ trạng thái ngơ ngẩn tới ngẩn ngơ dần trở lại bình thường. Nó đối với cô gái trong thời tiết nóng hơn chảo lửa này lại có thể trong vòng 10 giây nói ra một đoạn còn dài hơn diễn văn khai giảng của thầy hiệu trưởng trường đâị học của nó rất khâm phục nha. Vì vậy nó không thể kiềm chế khen cô gái trước mắt 1 câu:
-Cậu bạn à bạn thật sự rất đẹp nha đẹp tới nghiêng giày đổ dép cú nhường quạ thẹn a.
-Cậu! Cậu nói cái gì?- Cô gái kia nói.
-Trời ơi thật đáng thương thay cho một con người chưa già đã điếc vậy rôi nên về nhà uống thuốc đi thôi. Tôi nói cô thật sự rất đẹp nha đẹp tới nghiêng giày đổ dép cú ngường quạ thẹn nha. Thôi tôi bận rồi tạm biệt nha.
Nói rồi nó tiếp tục đi về phía trước bỏ lại một con người thờ thẫn nhìn trời mây. Nó nghĩ hôm nay thật là một ngày xui xẻo mà. Đi một lúc nó tới trước cửa công ty The World bao nhiêu con người đang chen chúc đi vào cái cửa duy nhất này. Họ chen chúc như vậy mà không nóng à tốt nhất là nó cứ chờ ở đây một lát tí 1 mình đi vào sau là thoải mái nhất rồi. Nó đứng được vài phút thì người cũng vơi đi vậy là nó cũng đi vào, lúc đi vào hình như nó nhìn thấy 1 chiếc xe giới hạn trên thế giới đi vào công ty từ 1 cửa khác thì phải. Haizzzz....nếu trời này mà đc ngồi xe như thế thì còn gì bằng..số nó thật khổ mà