Chương 38
Thuỷ đã suốt đêm không ngủ để chăm sóc cho Huy, Khoa thì vẫn túc trực ở bên ngoài nếu cần gì thì anh chàng có thể giúp đỡ.
Bây giờ đã là 8 h sáng
_ “em ăn 1 chút gì đi” Khoa đưa cho Thuỷ vài cái bánh ngọt
_ “anh ăn đi, em ko đói” Thuỷ nói nhưng gương mặt vô hồn, đôi mắt đỏ hoe
_ “em ko ăn lấy sức đâu mà chăm soc cho cậu ta” Khoa
_ “em ko đói thật mà” Thuỷ cố gượng 1 nụ cười thật tươi nhất có thể
_ “ em….” Khoa chưa nói hết câu thì
_” hơi…..” 1 tiếng rên rất nhỏ phát ra,
_ “nước…..” tiếng nói nhỏ phát ra.
Và chính xác đó chính là của Huy, Thuỷ vội vàng đi lấy 1 ít nước, khi rót nước vào ly mà mắt cô cứ nhìn Huy ko rời, vừa vui mừng vừa thấy đau xót
_ “nước đây” Thuỷ đút Huy uống, sau khi uống xong mắt Huy từ từ mở ra, Thuỷ thì ôm chầm lấy Huy, khóc nức nở
_ “tỉnh rồi, cuối cùng cũng tỉnh rồi…hức…hức….anh ko bỏ em…hức…em biết là anh ko bỏ em mà…..hức….hức..” nước mắt Thuỷ đua nhau mà rơi
_ “Thuỷ…Thuỷ….từ từ,coi chừng cậu ấy đau” Khoa nhắc nhở
Thuỷ bây giờ mới nhớ lại vết thương của Huy, cô nàng buông Huy ra, nở 1 nụ cười thật hạnh phúc nhìn Huy. Huy từ nãy giờ chẳng nói gì, chỉ nhìn Thuỷ rồi lại nhắm mắt ngủ tiếp, Thuỷ thì nhìn Huy rồi nhìn qua Khoa với câu hỏi « tại sao cậu ấy như vậy ? »
Khoa cũng chỉ nhìn Huy rồi nhìn Thuỷ,nhúng vai tỏ vẻ cũng chẳng biết. chắc có lẻ Huy đang mệt, ko muốn nói chuyện đây mà, cả 2 đành im lặng cho Huy nghỉ ngơi.
Tâm trạng của Thuỷ đã vui hơn rất nhiều, cô nàng muốn về nhà để nấu gì đó cho Huy nên nhờ Khoa ở lại bệnh viện lo cho cậu ấy, Khoa đồng ý và bắt đầu việc ai nấy làm.
/
/
_ “vẫn ko có manh mối gì cả” Ngũ nói với Nhất, Nhị
Cả 3 người cùng với anh em trong bang đã cố gắng tìm từ sớm nhưng tất cả đều là con số 0.
_ “bây giờ khoan hãy nói cho anh Thành đã, tráh anh ấy lo lắng” Nhất
_ “mà giờ này 9h rồi sao anh Minh chưa về tới đây nữa?” Nhị
_ “chắc sắp rồi, nhờ cô ta đi đón chắc ko có chuyện gì đâu” Ngũ
_ “ừ! Mà anh em trong hội sao ko nhờ lại nhờ cô ấy đi chi vậy?” NHị
_ “thì để cô ấy ở nhà cũng được, nhưng cô ấy sẽ thấy ngại nên tìm việc cho cô ta đó mà” Ngũ
_ “Thôi, nghỉ ngơi nhiêu đó được rồi, bây giờ lo đi tìm tiếp nè” Nhất
Thế là cả nhóm lại bắt đầu vào sự nghiệp tìm người của mình nữa.
/
/
_ “sao cô lại đến đây, mấy người kia đâu, sao ko đến?”
_ “họ nhờ tui rước cậu”
_ “ờ”
_ “”
Đó là cuộc nói chuyện của Minh và Trân, vô cùng ngắn gọn và xúc tích.
Minh đã trở về, cùng với mọi người giải quyết những chuyện tại Việt Nam, còn việc của công ty xem như đã sắp xếp xong, bây giờ chỉ còn “chờ”.
/
/
11h trưa
Thuỷ trở lại bệnh viện, trên tay cầm theo cháo mà cô nàng đã về nhà tự làm đem đến cho Huy, bước vào phòng thì Thuỷ thấy Huy đã ngồi tựa lưng vào tường, mắt nhìn ra cửa sổ
Thuỷ bước lại gần vui vẻ hỏi
_ “anh cảm thấy sao rồi, anh ăn cháo nha”
Nghe tiếng của Thuỷ cất lên, Huy từ từ quay mặt lại nhìn Thuỷ, cả 2 nhìn nhau thật lâu
_ “cô là ai?” câu hỏi của Huy giống như tiếng sét vừa đánh ngang tai Thuỷ vậy đó,cô nàng cố nặn ra 1 nụ cười để tự trấn an mình
_ “anh vừa nói gì, em ko nghe rõ”
_ “cô là ai?” bây giờ tiếng của Huy đã rõ hơn rồi,
XOảng….bát cháo rơi xuống
_ “anh….sao anh lại..” Thuỷ lúng túng vì quá ngờ
_ “sao lại vào phòng tôi, đi ra…đi ra mau….” Huy cũng kích động ko kém
_ “em là Thuỷ, anh ko nhớ sao?” Thuỷ nói như muốn khóc
_ “ko, ko biết, cô mau ra khỏi phòng tôi” Huy lớn tiếng, Khoa từ bên ngoài liền chạy vào
_ “chuyện gì vậy?”
_ “anh ấy …anh ấy ko nhớ em……” Thuỷ
_ “sao?” Khoa bất ngờ
_”cậu có biết cô gái này ko? kHoa đứng trước mặt Huy hỏi và chỉ tay về phía Thuỷ
_ “ko biết. các người mau ra khỏi phòng tôi đi” Huy
_ “em là Thuỷ đây mà, sao anh lại quên em….hức hức…sao có thể chứ….” Thuỷ
_ “cậu đâu có bị thương đầu đâu mà mất trí, sao giống phim giữ vậy?” Khoa thắc mắc
Đang nói chuyện thì điện thoại Thuỷ reo lên
_ “alo…”
_.........
Thuỷ làm rơi điện thoại xuống, nhìn lại Huy rồi cô nàng bỏ chạy ra ngoài, Khoa chưa kịp phản ứng hỏi xem chuyện gì đã xảy ra cả.
_ “tôi phải theo cô ấy, chúng tôi sẽ quay lại sau” Khoa nói với Huy rồi cũng chạy theo Thuỷ, bây giờ chỉ còn Huy ở lại phòng 1 mình.
_ “xin lỗi em”
/
/
12h trưa
Tại căn nhà hoang
_ “tiểu thư!” 1 người đàn ông cuối chào
_ “mọi chuyện thế nào?”
_ “đã sắp xếp ổn thoả. Bây giờ chỉ đợi thỏ sập bẫy mà thôi”
_ “tốt. haha. Đợi xem kịch thôi”
RẦM…….cánh cửa vốn đã bị mục nát bây giờ lại bị 1 cú đá của anh hùng nào đó làm bay ra xa
_ “tới rồi à” người con gái đang ngồi vắt chéo chân, tay cầm 1 ly rượu đang lắc nhẹ
_ “ quả nhiên là cô. My đâu, cô đã làm gì cô ấy, nếu cô ấy có mệnh hệ gì, tôi sẽ ko tha cho cô đâu” người con trai tức giận
_ “haha, bình tĩnh lại nào. Thành! Đúng ko? Cậu là Thành, cậu cũng chỉ là 1 tên si tình vô dụng thôi, haha” cô gái cười đắc chí
_ “thật ra cô là ai, đang có âm mưu gì?” Thành
_ “haha. Cậu hãy tự tìm hiểu lấy”
_ “My đâu, cô đã làm gì cô ấy” Thành
Cô gái cũng chẳng trả lời Thành mà nói tiếp
_ “cậu cũng ngoan ngoãn quá chứ. Haha. Cậu đến 1 mình thì tôi cũng giữ lời là sẽ cho cậu gặp cô bé còn nguyên vẹn”
Thành đã ra ngoài từ sớm để tìm My,nhưng cũng ko cho Nhất, Nhị và Ngũ biết. tìm trong vô vọng đến trưa thì Thành đã nhận được 1 cuộc gọi từ số điện thoại lạ
_ “alo” Thành
_ “chào. Cậu đang tìm cô gái nào à”
_ “cô là ai?” Thành
_ “hãy đến ngôi nhà hoang trong rừng, nhơ! Đến 1 mình, nếu ko đừng trách tôi làm gì cô bé đó”
Tút….tút…tút…..
_ “alo….alo….”
Thế là Thành theo lời mà đến thẳng đây, anh chàng cũng chẳng thông báo cho ai biết cả.>>
_ “tôi có thể gặp mặt cô ấy chứ?” Thành
_ “đợi 1 lát nữa đi?” cô gái
Cô gái vừa dứt lời thì bên ngoài 1 cô gái khác chạy vào
_ “đến rồi à! cũng nhanh đấy”
_ “là cô/ cậu” Thành và cô gái mới chạy vào nhìn nhau
_ “haha. Đem người ra” cô gái ra lệnh cho người của mình,
_ “cha/ my” Thành và cô gái mới chạy vào đồng thanh
_ “Thuỷ/ Thành”
_ “nhận người quen nhiêu đó đủ rồi” cô gái
_ “cô muốn sao mới thả người” Thành
_ “Mau thả ba tôi ra” Thuỷ
_ “haha, tôi đag buồn, nếu làm cho tôi vui tôi sẽ thả họ ra” cô gái
_ “ sao người bắt em lại là chị chứ?” MY lên tiếng, vì từ lúc bị bắt tại lễ đinh hôn của Kiệt thì My toàn bị bịt mắt, ăn thì có người đút và uống cũng vậy
_ “cô bé! Sao tôi lại ko bắt cô được chứ?” cô gái cười chế giễu
_ “chị là chị của em mà” My nói như muốn khóc
_ “haha…..chị của cô, phải! tôi là chị của cô”
_ “đứng im đó, đừng manh động chứ chú em” cô gái ra hiệu cho đàn em kề dao sát vào cổ của My khi thấy Thành định xong đến. Thành liền đứng lại, ko dám làm càn
_ “đừng nôn nóng chứ! Bây giờ như thế này, chúng ta chơi 1 trò chơi nhá, 2 người là nhân vật chính, tôi sẽ là trọng tài và phần thưởng chính là 2 người này ”
>
Thuỷ và Thành nhìn nhau khi nghe Xu giả nói
_ “con hãy chạy đi, đừng lo cho ba” ông Tuấn,ba của Thuỷ lên tiếng, dù ông có làm bao nhiêu chuyện xấu đi chăng nữa thì ông cũng rất yêu thương con gái của mình, hổ dữ ko ăn thịt con mà
_ “làm sao con có thể bỏ ba được chứ, chúng ta sẽ cùng thoát khỏi nơi này” Thuỷ
_ “thôi! Đủ rồi! tôi chỉ thích xem phim hành động thôi, phim tình cảm thì cha con 2 người lo diễn sau đi” XU giả
“bây giờ 2 người có đồng ý chơi trò chơi này chứ”
“chỉ cần giết được đối thủ thì người thắng cuộc sẽ dẫn người thân của mình đi, phần thưởng cũng lớn đó nhỉ, haha”
Thuỷ và Thành đều im lặng, chẳng biết cô ta có nói thật hay ko? Nhưng nếu ko đồng ý thì cô ta sẽ làm gì 2 người họ.
_ “sao! Suy nghĩ thế nào rồi. nếu ko đồng ý thì cả 4 người đều sẽ được chôn cất tại đây. Suy nghĩ thật kỹ đi” XU giả
_ “được! tôi đồng ý. Nếu tôi thắng có thật cô sẽ thả 2 cha con tôi đi” Thuỷ
_ “đúng vậy!” Xu
_ “xin lỗi, ai cũng có lòng ích kỷ” Thuỷ nói với Thành rồi lao vào cuộc chiến, lúc đầu Thành chỉ né và tránh đòn, dù saoThuy cũng là con gái, trước đó Thành rất ghét Thuỷ nhưng bây giờ cả 2 đã có cùng cảnh ngộ nên Thành cũng ko muốn ra tay. Nhưng làm sao có thể tránh né như vậy suốt được vì Thuỷ cũng là 1 cao thủ mà.
_ “nếu cậu ko đánh trả thì cuộc chơi sẽ chấm dứt và ko ai cứu được 2 người kia” Xu giả
Nghe như vậy Thành đành phải ra tay, biết đánh thì vẫn đánh nhưng làm sao Thành có thể giết Thuỷ cơ chứ, dù đã đi theo Xu lâu rồi, hoạt động rất nhiều nhưng chưa khi nào bọn người của Thành giết người cả, làm sao xuống tay được đây chứ. Vừa đánh vừa suy nghĩ làm cho Thành mất cả tập trung, và
a…..Thành bị Thuỷ đánh ngã xuống đất, chảy máu khoé miệng
_ “kết liễu cậu ta đi” XU giả ném cho Thuỷ 1 con dao
_ “xin lỗi!” Thuỷ nhặt con dao lên và định kết liễu Thành thật nhưng
_ “dừng lại!” 1 tiếng nói của 1 người con trai khác phát ra
_ “à! xuất hiện rồi à! Tưởng anh chỉ biết đứng nhìn thôi chứ » Xu giả
_ “cô biết tôi đã đến à?” người con trai bất ngờ
_ “haha. Anh đến sau cô ta thôi mà, tôi cũng muốn xem anh định làm gì đây” Thuỷ
“để xem nào! Anh là Khoa chứ gì! Đúng ko..Khoa bạn của Kiệt” Xu giả tỏ vẻ như suy nghĩ xem mình có nhờ nhằm ko
_”phải. tôi là Khoa. Vậy cô là ai?” Khoa hỏi với vẻ mặt lạnh tanh
_ “em là Xu. Sao anh hỏi như vậy” Xu giả, giả vờ ngây thơ
_ “trước ngày hôm nay tôi nghĩ cô chính là Xu, còn bây giờ thì…….”
_ “thì sao?” Xu giả
_ “cô ko phải Xu. Tôi đã từng nói chuyện với cô ấy, cô ấy rất lo cho bạn của mình, còn cô…..”
_ “haha. Anh nói đúng thì sao? Mà ko đúng thì sao? Bây giờ có thêm nhân vật mới. trò chơi phải thay đổi thôi. Cậu, cô phải giết được hắn ta thì tôi sẽ thả 2 người họ”
_ “ko thể” Thuỷ
_ “nếu ko thì hãy đợi nhặt xác ba cô đi” Xu ra hiệu cho đàn em kề dao sát cô ba Thuỷ làm ông ta rướm máu
_ “khoan đã…” Thuỷ nhìn Khoa với ánh mắt xin lỗi
“tôi sẽ làm theo lời cô”
_ “haha. Tốt! vậy còn cậu thì sao? Có đồng ý ko?” Xu giả hỏi Thành
_ “được! tôi đồng ý”
_ “haha.tốt lắm. trò chơi bắt đầu” XU giả ngồi xuống ghế để xem 1 bộ phim hành động do cô ta làm đạo diễn
Thuỷ và Thành cùng nhau đấu với Khoa, Khoa cũng chỉ biết chống cự chứ chẳng biết phải làm gì hơn, anh chàng cũng ko tỏ vẻ giận dỗi hay trách móc 2 người họ. tất cả họ chỉ muốn cứu người thân của mình thôi.
_ “các người giải quyết mau lên” Xu giả hối thúc khi mà đã qua nửa tiếng mà chưa phân biệt được thắng bại.
Nghe lời hối thúc của Xu giả mà Thành và Thuỷ đều lo sợ nếu cô ta ko vui sẽ làm hại đến Thuỷ và ông Tuấn
_ “xin lỗi!” Thuỷ nói với Khoa rồi rút con dao lúc nãy ra, Thành đẩy Khoa áp sát vách tường đối diện Xu, cùng lúc Thuỷ lấy con dao đâm thẳng vào Khoa và máu, đúng là máu đã chảy ra, Thuỷ rút con dao lại, Khoa ôm bụng và từ từ ngã xuống……