Chương 40

*"Em nhìn vào mắt anh*
*Đôi mắt màu xanh đẹp tuyệt vời*
*Trái tim em thầm thủ*
*Và em biết điều này là đúng*
*Sóng xô vào bờ cát dưới chân chúng ta*
*Thời gian như ngừng trôi*
*Cuộc kiếm tìm trong em đã kết thúc*
*Cuối cùng thì em đã hiểu ra*
*Những gì mà em chưa từng biết tới*


*Những bí ẩn đã được phơi bày*
*Không thể nào sai được*
*Đây không phải nụ hôn đầu tiên*
*Cũng không phải lần gặp đầu tiên của chúng ta*
*Nhưng em đã nhận ra một điều*
*Em sẽ không bao giờ quên*
*Cùng với những vì sao tỏa sáng*
*Trên bầu trời cao kia*


*Em chỉ có một từ duy nhất để diễn tả*
*Đó là "Tình yêu"*
*Em biết những cảm xúc này*
*Đối với anh là thật*
*Người tình trong mộng của em*
*Bạn đời của em, chính là anh*
*Em luôn nghĩ về điều đó*
*Khi em nhìn những vì sao kia*
*Ký ức này là của em*


*Nhưng khoảnh khắc đó là của CHÚNG TA."*
-Stephanie Lumlay
EROS
Nửa sau của bữa tiệc đính hôn, tất cả mọi người đều cảm thấy vui vẻ hơn.
Donovan và Ruby đã nghe thấy giọng nói thất thanh của Jade khi chúng tôi rơi xuống hồ. Họ tới ngay lập tức và tìm thấy chúng tôi trong hồ cá.


Sapphire và Kobe cũng tới. Chúng đang cười chúng tôi nhưng lại thầm nghĩ rằng việc này thật thú vị. Chúng tôi vô cùng ngạc nhiên khi thấy cả hai người họ cùng nhảy xuống hồ.


Một vài vị khách trẻ tuổi cũng tham gia và nhảy xuống hồ. Sau đó thì bữa tiệc đang được tổ chức trong phòng đã được chuyển thành bữa tiệc ở bể bơi. Tới nửa đêm thì gần như tất cả mọi người đều ướt nhoẹt – bơi lội, nhả múa, uống rượu, cười đùa.


available on google playdownload on app store


Tôi đưa Jade về nhà. Tôi định hôn cô ấy một lần nữa trước khi cô ất ra khỏi xe như cô ấy đã từ chối
"Sao thể?"
"Eros, làm ơn. Không có ai ở đây cả."
"Vậy nên?"
Khóe môi cô ấy giật giật đầy tức giận " anh luôn không nhớ được rằng chúng ta chỉ đang giả vờ thôi."


Tôi nắm lấy bàn tay cô ấy và đưa lên môi mình, hôn vào lòng bàn tay và trêu đùa mấy ngón tay của cô ấy. "Tôi không giả vờ. Mỗi lần tôi hôn em, chạm vào người em đều laf vì tôi muốn thể."
"Em tự hỏi tại sao lại thể?" Cô ấy thu tay lại rồi tự ôm lấy mình.
"Em vẫn còn chưa hiểu sao? Tôi y.... thích em."


Lạy Chúa. Suýt nữa thì tôi đã nói là YÊU. Mẹ kiếp. Tôi phải cẩn thận với những gì mà tôi nói mới được. Có vẻ như tôi không thể giữ được sự tỉnh táo của mình mỗi khi ở bên Jade. KHÔNG. Tôi không thể yêu cô ấy được. Trong từ điển của tôi không có từ YỂU.
"Thích sao?" Cô ấy hỏi


"ĐÚNG VẬY. Tôi thích em. Luôn thích em. Kể từ khi chúng ta gặp nhau tới giờ." Tôi quàng tay qua vai cô ấy và kéo cô ấy về gần phía mình
Cô ấy cắn môi "Không. Thật khó để tin điều đó, ngài Petrakis ạ" Cô ấy đẩy tay tôi ra và lùi lại.
Tôi nhướn mày và hỏi " Tại sao?"


"Cách anh thể hiện tình cảm của mình thật kỳ quặc. Anh nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp chứ? Ở bên ngoài tiệm café?"
"Dĩ nhiên rồi. Em giống như một thiên thần vừa rơi từ Thiên Đàng xuống vậy. Mong manh và đáng yêu vô cùng..."
"Xin lỗi, lúc đó anh đã gọi em là đồ suy dinh dưỡng"
"Tôi gọi em như vậy sao?"


"Đúng vậy. Và anh đã lợi dụng em."
"Anh? Lúc nào cơ?" Mắt tôi mở to. Cô ấy đang nói về chuyện quái quỷ gì vậy?
"Khi anh yêu cầu em làm việc cho anh. Thử nghĩ mà xem em đã phải dạy lúc 3h mỗi buổi sáng để có thể đến chỗ anh trước 5h. Em sợ mất việc bởi anh nói rằng anh không dung thứ cho nhân viên đi làm muộn."


"Ồ, chuyện đó." Tôi đang nghĩ về chuyện khác. Trên giường cùng Jade, không mặc quần áo, mồ hôi nhễ nhại. Tôi tiến thật sâu vào trong cô thể của cô ấy còn cô ấy thì la lên vì sung sướng.


"Không chỉ thế, anh còn hét vào mặt em –nói em là đồ ngu ngốc, đần độn. Hãy nhớ lại lúc em vô tình làm vỡ chiếc tách đó, anh đã nói dối, rằng nó là một chiếc tách cổ từ thời Minh.Anh thậm chí còn dọa sẽ đưa em ra tòa nếu em không tiếp tục làm việc cho anh. Ôi Chúa ơi.... Và giờ thì anh nói rằng lúc đó anh cũng thích em ư? Thật không thể tin nổi."


Tôi đột nhiên cảm thấy vô cùng tội lỗi. Tôi đã đối xự với cô ấy thật tồi tệ và điều đó khiến tôi nao núng. "Shhhh... được rồi, tôi thừa nhận, tôi đã đối xử không phải với em. Tôi rất xin lỗi em yêu ạ. Đó là cách duy nhất tôi có thể nghĩ ra để gạt bỏ những cảm xúc của mình dành cho em."


"Ôi thật sao, Eros. Vậy ra anh thật sự đã lợi dụng em."


Tuyệt, và giờ thì tôi lại khiến cô ấy trở nên buồn bực. Tôi chỉ nói với cô ấy sự thật, rằng tôi thích cô ấy và giờ thì cô ấy nổi đóa lên. Nhưng cô ấy nói đúng. Tôi đã lợi dụng cô ấy. Cho tới tận bây giờ – với cuộc hôn nhân giả dối sắp tới.


"ĐÓ là lý do tại sao tôi lại nói với em về tình cảm của mình dành cho em. Tôi thích em và tôi không muốn chúng ta phải giả vờ thêm nữa. Hãy biến cuộc hôn nhân của chúng ta thành sự thật. Tôi biết rằng em cũng thích tôi Jade ạ. Nếu không thì em đã không hôn tôi."


Cô ấy nhướng mày đầy khó chịu " Em hơi say. Đó là do ảnh hưởng của cồn. Vào lúc đó thì dù là ai hôn e mem cũng vẫn sẽ đáp lại thôi."


"Em lại nói dối rồi. Em cũng thích tôi nhiều như tôi thích em vậy, em yêu ạ. Có cần tôi phải nhắc cho em nhớ lại xem em đã ôm tôi chặt tới mức nào, khao khát nụ hôn của tôi ra sao không?"


"Ugh! Không, cảm ơn. Ngài đã coi trọng chuyện đó quá rồi ngài Petrakis. Có khi lúc đó tôi đang nghĩ về một người đàn ông khác cũng nên."
Mẹ kiếp! Cô ấy thật biết cách khiến tôi tức giận và ghen tuông "Thật sao?"
"Em lạnh. Em đi đây. Chúc ngủ ngon." Cô ấy mở cửa xe.


"Mẹ nó, Jade. Trả lời tôi. Lúc hôn tôi em có nghĩ về hắn ta không?" Ngón tay tôi đâm sâu vào làn da mềm mại ở tay cô ấy
"Bỏ em ra. Anh đang làm em đau đấy."
"Vậy, nhãy trả lời tôi." Tôi nghiến răng và mím môi lại đầy tức giận
"KHÔNG... không, dĩ nhiên là không rồi. Em xin lỗi, em không nên nói như thế."


Tôi lắc đầu, bỏ tay cô ấy ra.
"chúng ta cần nói chuyện. Anh sẽ gọi điện cho em sau."
Cô ấy gật đầu và bước ra khỏi xe.
JADE
Ding! Dong!
"Để con mở cửa cho mẹ ạ" Tôi la lên. Khi tôi đang bước xuống cầu thang thì nghe thấy có tiếng chuông cửa.
Đó là nhân viên của tiệm bán hoa, họ tới giao một bó hoa hồng.


"Gửi tới cho cô Jade Collins, thưa cô." Người nhân viên nói.
"Cảm ơn, tôi là Jade Collins." Tôi ký vào hóa đơn và nhận lấy bó hoa.
Tôi ngửi mùi hoa hồng. Hmmmm... thật tươi mát. Tôi rất thích hoa hồng, nó thật sự giúp tôi cảm thấy vui vẻ suốt cả ngày.


Điện thoại của tôi vang lên. Tôi lấy điện thoại ra khỏi túi quần để nghe máy
Là Eros.
"Tôi nhớ em." Anh ấy nói.
"Nhớ em?" Tôi đáp
"Yeah. Và cả café của em nữa."


"Anh muốn em pha café cho anh ngay bây giờ ư? Em sẽ tới đó trong vòng, ummm, 20 phút nữa." Tôi vừa nói vừa kiểm tr.a lại giờ. Đã một tuần kể từ khi tôi thôi không làm việc cho Eros nữa và chỉ ở nhà làm mấy công việc nội chợ, học hành, lướt web – tôi sắp chán ch.ết lên được rồi. Tôi nhớ những lúc đi làm... và cả những lúc ở bên Eros.


"Giá mà được như thế. Hiện giờ anh đang không ở văn phòng."
"À... một buổi họp về kinh doanh."
"Đúng vậy, ở Philadelphia. Có lẽ tối nay anh không thể gặp em được."
"OK, không sao cả."
"Anh thì có sao. Giá mà em cũng ở đây. Anh nhớ em vô cùng." Giọng anh ấy trầm ấm và gọi cảm "Em có nhớ anh không?"


"Um.... Có, dĩ nhiên rồi." Ồ, ngjac nhiên chưa, tôi đã thừa nhận điều đó
Tôi nghe thấy tiếng anh ấy cười "Anh rất vui, em yêu ạ. Chúng ta thật sự cần nói chuyện. Anh muốn chúng ta cần thẳng thắn với nhau về mọi chuyện trước khi kết hôn."
"Chắc chắn rồi. Tối mai chúng ta sẽ nói chuyện."


"Yeah, tối mai. Anh phải đi đây. Những nhà đầu tư đã tới rồi."
"Okay. Nhân tiện thì cảm ơn anh vì bó hoa. Làm sao anh biết được là em thích hoa hồng?"
"Hoa? Hoa hồng? Không phải anh gửi."
Uh-oh... Tôi lập tức lấy chiếc thiệp đính trên bó hoa. Ôi Chúa ơi, là của Joseph.


"Er... Hẹn gặp anh vào ngày mai. Tạm biệt." Tôi vội vàng nói và tắt máy.
Tôi đọc lại lời nhắn của Joseph một lần nữa.
Ginger,
Anh xin lỗi
Anh rất mong chờ được gặp em vào tối nay
Yêu em,
Joseph.


Tôi hôn đó tôi mặc một chiếc váy mà Eros mua cho tôi. Anh ấy là người đã chọn nó tỏng khi tôi thử đồ. Đó là một chiếc váy ngắn màu trắng rất hợp với tôi. Tôi phối kèm với một đôi cao gót màu bạc tôi mới mua.


Tôi chải mái tóc của mình thật kỹ cho tới khi nó sáng bóng lên, sau đó trang điểm nhẹ nhàng.
Khi tôi đang đeo lens thì chuông cửa reo. Chắc hẳn đó là Joseph. Tôi vội vàng tô son và chạy ra khỏi phòng ngủ.
Mẹ và Joseph đang nói chuyện trong phòng khách.
"Hi" Tôi chào


"Wow, trông em thật rạng rỡ, Ginger ạ." Joseph hôn lên má tôi và ôm lấy tôi.
"Cảm ơn anh." Tôi đáp. "Tiện thể thì cảm ơn anh vì bó hồng. Em rất thích nó." Tôi chỉ vào bó hồng đang được cắm trong lọ trên bàn trong phòng khác.


"Không có gì. Anh nhớ rằng em thích hoa hồng mà." Joseph cười khoe ra hai má lúm đồng tiền. Tôi bật cười trước suy nghĩ trước đây tôi đã từng nghĩ rằng nó thật sự đáng yêu."
"Hai đứa cứ nói chuyện tự nhiên. Mẹ phải đi chuẩn bị bữa tối." Mẹ tôi nói trước khi quay vào bếp


Lúc đầu, tôi cảm thấy khá ngại ngùng khi gặp lại Joseph sau chuyện xảy ra tối qua. Tôi rất xấu hổ vì cách cư xử của Eros. Anh ấy vô cùng ghen tị với Joseph.
"Em xin lỗi về chuyện tối hôm qua."
"Không sao. Anh không biết rằng vị hôn phu của em lại dễ ghen tới vậy."
"Em cũng không hề biết."
Cả hai chúng tôi cùng cười phá lên.


"Nhưng khi hiểu rõ về anh ấy rồi anh sẽ thấy anh ấy là một người rất tuyệt vời."
"Well, anh không hề có ý định tìm hiểu về anh ta đâu. Anh ta đã cướp mất cô gái của anh mà." Anh cười khẩy.
"Joseph, làm ơn.Em sắp kết hôn rồi."


"Anh biết. NHƯNG, anh muốn cho em biết rằng anh sẽ vẫn ở đây chờ đợi em bất cứ lúc nào em thay đổi quyết định của mình."
"Joseph..."


"Anh yêu em, Ginger ạ, bằng cả trái tim mình. Anh chàng Petrakis đó sẽ chỉ khiến em thêm tổn thương thôi. Anh ta là một kẻ đáng kinh. Cái cách anh ta hét vào mặt em tối hôm qua thật sự khiến anh phát điên. Anh sẽ không để em cưới anh ta. Anh ta sẽ làm em bị tổn thương."


"Eros không phải người như vậy Anh ấy chỉ ghen vì thấy chúng ta ở cùng nhau thôi.
Anh ấy cười và lắc đầu " Anh ta không hợp với em, tin anh đi. Hãy mở to mắt ra và nhìn. Anh ta một người độc ác, một con quỷ. Hôm nay anh đã đọc bào báo về anh ta trên mạng. Đến nhân viên và đồng nghiệp của anh ta cũng đều ghét anh ta."


"Joseph, làm ơn. Em hiểu rằng anh quan tâm tới em nhưng em hiểu rõ Eros. Anh ấy không như vậy."


"Anh không tin anh ta, Ginger ạ. Anh ta không thể trở thành một ông chồng tốt. Em sẽ có rất nhiều tình địch. Các cô gái khác sẽ không ngừng theo đuổi anh ta bởi ngoại hình cũng như tiền bạc của anh ta. Anh biết kiểu người của anh ta. Anh ta có bạn tình ở khắp mọi nơi."


Tôi không thể tin được rằng Joseph lại nói những lời như vậy về Eros. Trước đây, anh ấy là một người vô cùng tốt bụng, anh ấy không bao giờ nói xấu bất cứ ai."
"Joseph, em sẽ cưới anh ấy. Anh không thể khiến em thay đổi được đâu."


"Tại sao? Tại sao em chắc rằng em yêu anh ta? Hay em bị mờ mắt bởi vẻ ngoài của anh ta, bởi cuộc sống cũng như tài sản của anh ta?"
Tôi đột nhiên cảm thấy tức giận. Chúa ơi, tôi bắt đầu cảm thấy không thích Joseph của bây giờ. " Tại sao anh có thể nói như thế với em, Joseph."


"Anh xin lỗi Jade" Anh ấy lắc đầu " Anh biết em không phải loại phụ nữ đó. Em không thích cuộc sống xa hoa hào nhoáng. Em chỉ muốn một cuộc sống đơn giẩn, có đủ tiền để nuôi sống bản thân và gia đình."


Tôi im lặng một lúc. Joseph nói đúng. Tôi chỉ định cưới Eros vì tiền. Để đảm bảo cho cuộc sống của gia đình tôi. Chúa ơi, tôi cảm thấy như mình là một kẻ đào mỏ.
"Em có yêu anh ta không?"


Tôi gật đầu. Ít nhất thì đó là sự thật. Tôi yêu Eros vô cùng và tình yêu đó cứ lớn dần lên mỗi ngày.


"Anh tưởng rằng em yêu anh." Anh ấy đứng dậy, cười đầy mỉa mai " anh có thể cho em những gì mà em muốn, Ginger ạ. Anh có thể nuôi em và cả gia đình em. Anh sẽ làm cho em hạnh phúc. Chỉ cần cho anh một cơ hội để chứng minh cho em thấy anh yêu em nhiều tới mức nào."


"Joseph. Anh có nghe thấy em nói gì không? Em yêu anh ấy. KHông điều gì có thể thay đổi sự thật đó. Em sẽ kết hôn với Eros trong vòng 3 tuần tới. Tình cảm em dành cho anh trước đây đều đã là quá khứ rồi. Em... Em đã nhận ra điều đó sau khi nhìn thấy Eros vô cùng tức giận khi nhìn thấy chúng ta tối qua. Suy nghĩ về việc anh ấy tức giận khiến em rất buồn và em đã vô cùng lo lắng khi anh ấy bỏ đi. Em sẽ không thể nào tha thứ cho bản thân mình nếu có chuyện gì không hay xảy ra với anh ấy. Em yêu anh ấy vô cùng."


Joseph lắc đầu. Phủ nhận những gì tôi vừa nói với anh. "Không, em không yêu anh ta. Chúa ơi, anh không thể chập nhận được sự thật này. Anh không thể chịu đựng được nỗi đau này."
Tôi thấy nước mắt rơi xuống gò má anh. Chúa ơi, anh đang khóc.


"Ôi, Joseph làm ơn đừng khóc. Em không muốn khiến anh bị tổn thương. Nhưng em cần nói cho anh sự thật." Tôi cầm thấy tay anh, dịu dàng vuốt ve an ủi.
Ngay lập tực Joseph ôm lấy tôi và hôn lên môi tôi
"Joseph, không...."
"Anh yêu em, Ginger. Làm ơn hãy trở thành của anh." Tay anh ấy vòng qua eo tôi, kéo tôi lại gần hơn


Tôi dùng hết sức lực để đẩy anh ấy ra nhưng không thể
"Joseph, dừng lại đi."
"Em yêu anh, Ginger. Hãy nói là em yêu anh đi."
"Đúng, em yêu anh, nhưng chỉ như một người bạn tôi... giống như một người anh trai. Bỏ em ra, Joseph không em sẽ la lên đấy.
Tiếng chuông cửa reo lên. Cảm ơn Chúa. Tôi được cứu rồi.


Joseph thả tôi ra và tôi ngay lập tức chạy ra mở cửa. Chắc là Sapphire, con bé đã tới trường để luyện tập bài nhảy cổ động.
Nhưng tôi vô cùng sửng sốt khi mở cửa ra. Không phải là Sapphire, một tay anh ấy cầm một bó hoa hồng, tay kia cầm một chai rượu vang.
Là Eros.






Truyện liên quan