Chương 5: 他的陌生感

-- Chiều hôm đó, tại nhà Hàn Mặc Lâm--___________
_" Mau lên, don dẹp nhanh đi!" Hắn ra lệnh.
_" Lau trên cửa sổ, bàn học đi, quan trọng là trong phòng tôi, lau sạch sẽ vào!" Vừa nói hắn vừa lấy tay chỉ ra lệnh cho đám người làm trong nhà.
_" Thưa cậu chủ, sao phải dọn sạch sẽ như vậy!" Ông quản gia lý nhí hỏi hắn.


_" Ờ, à thì. Cháu hôm nay mời gia sư đến dạy cháu học tiếng anh ạ! Cháu không muốn bạn ấy khó chịu khi học thôi ạ!" Hắn lễ phép gãi đầu vừa nói.
_" Ồ, thì ra là bạn sao!"
_" Dạ, thực ra là bạn cùng bàn.À thì..." Hắn ngượng ngùng đáp.


_" Ồ, vậy sao, vậy chúc cậu học hành chắm chỉ. Chút nữa tôi có cần mang điểm tâm không ạ!"
_"À được ạ"


Ông quản gia thấy lần đầu tiên hắn lễ phép như vậy! Mà còn cười nữa chứ. Trước đây hắn rất ít cười dường như là không. Vì thế ông quản gia thấy hắn cười nên cũng hơi gờ gợ. Quan trọng hơn nữa là hắn cực kì ghét người ngoài vào bên trong nhà hắn huống chi là gia sư mà còn được mời vào trong phòng hắn nữa cơ. Phòng hắn thì ngoài bố mẹ hắn, hắn, người lau chùi, ông quản gia thì không hề có ai được vào phòng hắn. Thật kì lạ, Ông quản gia nghĩ cô bạn nào mà lại khiến hắn thích thú như vậy! Một dấu chấm hỏi to đùng chèn ngay trong đầu ông quản gia.


__________-- Nhà Cẩn Duệ Dung--___________
_" Mình phải về đây cô Cẩn ạ!" Cô cười nhẹ nhìn Cẩn Duệ Dung.
_" Về sao, cậu vừa mới đến chơi thôi mà!" 
_" À, tớ có việc phải đi rồi! Tại cậu bảo hôm nay cậu ốm nên đến gửi cho cậu giỏ hoa quả tẩm bổ hỏi thăm cậu đó."


_"Việc gì vậy?" Dung nhéo mày nhìn Bạch Tiều Nhi.
_" À tớ phải đến nhà Hàn Mạc Lâm chỉ bài cho hắn!"
_" Chỉ bài cho Hàn Lâm sao?"
_" Ukm, thôi cậu nghỉ ngơi sớm đi, sáng mai tớ qua đón cậu,"
Nói rồi cô kéo áo khoác lướt nhanh ra cửa.


available on google playdownload on app store


_"Tên này, tôi tưởng anh cái gì cũng biết, nổi tiếng nơi nơi. Ai ngờ lại không giỏi Tiếng Anh. Ông này thật là!"Cô nghĩ.
~~~ Cùng vào suy nghĩ của Cẩn Duệ Dung để biết bộ mặt nào!~~~


_" Hừ!!! Bạch Tiểu Nhi sao! Chẳng qua chỉ là 1 con chuột Bạch ngáng đường thôi! Tôi thật không tin nổi cô có thể câu dẫn hoàng tử của tôi. Tôi tưởng cô biết rằng tôi thích Hàn Mặc Lâm chứ! Ai ngờ lại đi quyến rũ anh ấy! Đúng là,...! Bạn bè gì chứ, bạn của mình cô cũng không hiểu rốt cuộc tôi thích ai! Chỉ được cái mặt câng câng lên thôi! TỰc ch.ết! Tôi sẽ cho cô một bài học. Cho cô biết đụng đến người con trai của tôi sẽ như thế nào. Hối hận đi, tôi sẽ cho cô đường bình yên. CON NGU!






Truyện liên quan