Chương 16
Thẩm Yên Phi đẩy cửa gian phòng của bản thân ra.
"Ba?" Thẩm Yên Phi nhìn thấy ba quay lưng về phía mình, không biết đang tìm cái gì, "Ba, làm sao ba lại làm phòng con loạn như vậy?" Cô giơ chân lên bên gì đó.
Thẩm Gia Hùng không để ý đến con gái đang gọi, toàn bộ đồ xếp chỉnh tề ông đều lục ra, đồ càng để phúa dưới ông càng muốn lục ra nhìn cẩn thận.
"Ba, ba muốn tìm cái gì thì nói cho Yên Phi là được rồi, Yên Phi đưa cho ba." Cô mệt mỏi nhìn một gian phòng hỗn loạn, sửa sang lại sẽ tốn không ít thời gian.
"Hừ, đưa cho tao? Nếu mày biết ngoan ngoãn đưa cho lão tử, lão tử mới không cần phải tìm khắp nơi." Thẩm Gia Hùng cũng không quay đầu lại nói.
Thẩm Yên Phi nghe ra đồ ba muốn tìm, "Ba, trong sổ tiết kiệm đã không còn tiền rồi." Cô nhớ lần cuối cùng lúc đến máy rút tiên, số còn lại còn dư lại không tới một trăm đồng, không rút ra được.
"Cho nên tao nói mày sẽ ngoan ngoãn đưa cho lão tử sao? Lão tử tự mình tìm tương đối nhanh, tránh qua một bên đừng quấy rầy tao, phí." Thẩm Yên Phi không nói dáng vẻ giống như không quét sạch toàn bộ xuống sàn nhà sẽ không cam lòng.
Thẩm Yên Phi rũ bả vai đứng ở bên cửa, cô sẽ không giống như hồi bé tiến lên ngăn cản ba mình, đổi lấy một trận đánh tàn nhẫn.
Cô khổ sở vô lực nhìn bóng lưng gầy gò của ba mình, lưng ba còng hơn rồi.
"Ba, ba có ăn cái gì sao? Con nấu tô mì cho ba ăn được không? Cô biết ba thích ăn mì phở hơn cơm.
Thẩm Gia Hùng không nghe con gái hơi giọng mũi hỏi thăm, ông chỉ nghĩ nhanh lên tìm cuốn sổ ghi chép ông muốn.
"Ba, trở về nhà ở đi, Hùng Bưu sẽ không theo chúng ta đòi tiền nữa." Cô sẽ không nói nguyên nhân cho ba biết, cô sợ Tề Hoạ sẽ làm máy rút tiền của ba. Anh đối với cô đã quá tốt rồi, sao cô có thể làm anh khốn nhiễu? Cô càng sợ bản thân khiến Tề Hạo xem thường.
"Phi, Mày điên sao? Con nhóc ch.ết tiệt kia, còn chưa lấy được tiền hắn còn lâu mới có thể bỏ qua cho lão tử?" Nếu không phải là ông thoát nhanh, đổi chỗ chuyên cần, có khả năng đến bây giờ không thể đứng ở chỗ này rồi?
" Con có người bạn quen với Hùng Bưu, hắn thay chúng ta nói chuyện, để chúng ta có thể từ từ trả tiền." Thẩm Yên Phi không chịu được nhìn thấy ba cả ngày lẫn đêm lo lắng sợ hãi, lo lắng đề phòng khắp nơi trốn trốn tránh tránh, ông không còn trẻ tuổi, không chịu được đánh đập.
"Mày muốn thấy ông đây bị người bắt đi đánh cho gãy tay gãy chân mới cam tâm có phải không? Thế nhưng gọi ông đây trở về chờ ch.ết?" Mẹ kiếp, cũng chỉ là sổ ghi chép sao lại giấu kĩ như vậy.
"Ba, ba trở về nhà ở, Yên Phi sẽ ra ngoài làm việc kiếm tiền nuôi ba, chỉ cần ba không đi đánh bạc, tiền Yen Phi kiếm tuyệt đối đủ cho hai cha con chúng ta tiêu." Yên phi cố gắng nói xong, ba trở lại ở, cô cũng sẽ trở về ở, dù sao nơi này cũng là nhà của cô.
"Bớt ở đó lề mề với ông đây, muốn giống với người mẹ đã ch.ết kia có phải không?" Thẩm Gia Hùng nhịn không được nói.
Thẩm Yên Phi hít mũi một cái, cô biết ba không thích thấy có người khóc lóc rối rít, "Ba, tối hôm nay ba nhớ quay trở vê ăn cơm có được không? Yên Phi sẽ nấu một bàn món ăn ba thích chờ ba về."
"Ít rầy rà! Tiếp tục làm phiền lão tử sẽ cjo màu đẹp mặt." Thẩm Gia Hùng vén ván giường lên nhìn, rốt cuộc tìm được đồ ông muốn tìm!
"Ha ha, đã noia mày không thể gạt được lão tử." Thẩm Gia Hùng hào hứng mở sổ ghi chép nhìn, "Mẹ kiếp!" Ông ta tức giận dùng sức ném sổ ghi chép xuống đất, vậy mà bên trong chỉ còn dư lại 37 nguyên.
Thẩm Gia Hùng giận đùng đùng một cà thọt, một cà thọt đi tới trước mặt con gái mình rống lớn gọi: "Cái con nhóc ch.ết tiệt này đem tiền của tao đi nơi nào?"
Hình như Thẩm Yên Phi tập mãi thành quen, không có lộ ra bất kỳ vẻ mặt sợ hãi, "Toàn bộ tiền trong sổ ghi chép lần trước đã rút ra trả nợ cho Hùng Bưu rồi." :number :
"Vậy tiền kiếm được đâu rồi? Còn chưa lấy sao?" Không lấy được tiền khiến tính tình nóng nảy của Thẩm Gia Hùng bộc lộ hết ra ngoài. .
Thẩm Yên Phi lấy ra hai vạn khối tuền mặt từ trong ví da, đây là tiền lương cô nghỉ việc, cô nghĩ muốn để lên bàn trong phòng khách, để ba trở lại còn có tiền tiêu, dù sao không nhất định cô sẽ gặp được ba, nếu ba đã ở đây rồi, cô trực tiếp đưa cho ba.