Chương 10: Thầy trò vô vọng
Lúc này thì Vương Lang đang nằm thở sấp, mặt méo tới không còn méo hơn được nữa. Vốn khi hết thời gian tr.a tấn thì không có cảm giác gì lưu lại, phải thấy thoải mái mới đúng. Nhưng việc một chân thiên đường, một chân địa ngục như thế này thật quá đáng sợ đi. Đã là vòng sáng thứ 40 rồi, lúc này thì vòng sáng đã to bằng ngọn đồi nhỏ, thời gian chịu đựng từ vài giây ban đầu giờ đã tính bằng tuần. Cảm tưởng của Vương Lang là mỗi vòng sáng là một tên khổng lồ, còn mình thì chủ động chui vào đít để mặc cho chúng nó dày xéo. Thân xác này mà là thật thì chắc đã bị chà đạp tới một mảnh bụi cũng không còn.
Quan trọng nhất vẫn không thấy dấu hiệu gì của lối ra. Có đi học thì cũng có giờ ra chơi, đi làm cũng có giờ nghỉ, đua xe thì cũng có điểm dừng chứ. Như vầy đúng là hành hạ đơn thuần mà. Cực đoan như vậy, có khi nào qua hết trăm vòng này lại đùng đùng hiện ra trăm vòng khác hay không. Nghe nói địa ngục có tới 18 tầng, mà nơi này chỉ hơn chứ không kém. Nghĩ tới đây da đầu Vương Lang rung lên.
Biến hóa về tinh thần cũng không làm Vương Lang hứng thú nữa, tốt hơn thì được gì,có làm bớt đau đâu. Mà có khi đây chỉ là mơ, lúc tỉnh dậy tất cả trở về không thì khốn. Sợ hi vọng càng nhiều thì thất vọng càng lớn thôi. Không biết mấy người hôn mê nằm trong bệnh viện có cảm giác giống mình lúc này không nhỉ. Haizzz, nhân gian thật là nhiều bi ai quá đi.
Cảm thán xong Vương Lang mặt không biểu cảm, thậm chí không thèm nhìn, tay quơ ra vẫy vẫy về hướng vòng sáng, giống như sáng sớm đập đồng hồ báo thức vậy. Thật sự lúc này hắn chẳng còn cái gì là ý chí hay quyết tâm nữa, chỉ chịu đựng trong vô thức thôi. Dù sao không còn đường nào khác để đi, lỡ sa vào rồi thì phải làm tới cùng thôi, mặc cho vòng sáng đẩy đưa đi, thân ta là con bướm tả tơi dập diều trong chiều hoang lộng gió( p.s: có lẽ mấy cô gái ăn sương cũng nghĩ vậy a, không chống cự được thì phải buông xuôi thôi, nghe nói đau đớn cũng là một dạng của hưởng thụ).lại qua thêm một ải nữa.
Lão đầu đã thôi suy tư, mặt đang đơ ra nhìn Vương Lang, thằng nhãi này làm cái gì đây.
Việc một bậc đại sư dùng tinh thần lực bản thân để tạo chấn động, kích thích khai mở vùng chứa tinh thần của học đồ vốn không xa lạ gì. Đương nhiên ở thành thị cấp thấp như La Đông thành thì sẽ không xuất hiện, chẳng ai cấp bậc đại sư lại về đây cả.
Nhưng ở các thành thì cấp cao lại diễn ra thường xuyên, đã hình thành qui luật chung. Mỗi học viện,hay trung tâm huấn luyện,giảng dạy,cứ cách đoạn thời gian sẽ tổ chức khai mở rửa tội đồng loạt cho người mới thường là trẻ đã học xong trung cấp, từ 14 tới 20 tuổi,cũng có thể hơn. Các nơi đó đôi khi lại trả giá không nhỏ để mời những đại sư danh tiếng trực tiếp ra tay. Trước đây lão đã từng được mời nhiều lần, cũng đã chọn những những nơi tốt tiếng nhất để giúp đỡ.
Qui tắc của quá trình lão nắm rất rõ. Khi làn sóng tinh thần xâm nhập. Người không chịu được, bị hôn mê lập tức xỉu xuống sẽ xem là không có cốt cách, chỉ là người bình thường. Nên chọn học ở trường bình thường để có kiến thức phổ thông, sau này cũng khó làm được gì lớn. Người như vậy là nhiều nhất, chiếm khoảng hơn kém 8 phần.
Còn lại là những người có thể khai mở, coi như đặt chân bước đầu vào lĩnh vực tinh thần cơ giới, sẽ được đầu nhập vào học viện chuyên môn. Phụ thuộc vào lĩnh vực họ khai mở, ví như người có tinh thần thuộc khả năng khống chế, điều khiển sẽ đi theo hệ vận động, chiến đấu, vì họ có thể phát huy hiệu xuất của sản phẩm tinh thần cơ giới đạt đến mức cao nhất.
Người có khả năng phân biệt, sắp xếp sóng tinh thần chủ yếu là giảng dạy, quản lý.
Phụ thuộc vào cơ địa bẩm sinh, cũng có vài người được xếp vào dạng đặc thù,ví dụ như cảm giác từ xa; tương tác được với sinh vật, cây cối; ẩn nặc; tạo vòng bảo vệ ; cách không khống chế ; thay đổi nhiệt độ nóng,lạnh; đọc suy nghĩ ; tương tác được với máy tính; dẫn động trọng lực ; điều khiển gió, mây....nói chung là nhiều lắm. Việc phân biệt đã có chuyên gia lo liệu, người như vậy rất được coi trọng, hướng đi tương lai vô cùng rõ ràng, sẽ có bộ phận riêng đào tạo.
Những người kể trên lại có thể xếp thành các thứ hạng cơ bản ; trung bình, khá, tốt, sau đó dựa vào xếp hạng để phân biệt nhận được đãi ngộ ít nhiều. Cách phân biệt cũng đơn giản, chính là dựa vào số vòng sáng họ vượt qua. Các đại sư có thể dễ dàng nhìn thấy số lượng vòng sáng trong vùng tinh thần dẫn động của học viên. Có thể coi mỗi vòng sáng là một kho tích trữ tinh thần. Số lượng tích trữ được càng nhiều thì khả năng tiếp thu, học tập,vận dụng, phát huy càng lớn. Càng đáng được đào tạo.
Theo vậy, từ 1 tới 3 vòng là trung bình. 4 tới 8 là khá. Cao hơn là giỏi.
Tiếp theo phải nói tới những trường hợp đặc biệt. Chiếm chưa tới 1% tổng số. Nhiều khi cả ngàn người khai mở mà không có được 1 người đạt được. Đó là những người vượt qua được hơn 15 vòng sáng.
Những người như vậy được coi là tinh anh, không còn phụ thuộc vào lĩnh vực khai mở nữa. Dù có chọn làm gì thì tuyệt đối đạt đến đỉnh cao, thử hỏi ngươi cầm muỗng xúc cát còn ta lái xe múc, so cái rắm à. Họ luôn là trọng điểm giành giật của các tổ chức. Không ít lần vì muốn tuyển được mà trở mặt đấu đá nhau không thôi.
Thường chỉ có hai ngành là có thể cạnh tranh tuyển dụng với nhau, là học viện chiến sĩ cơ giới và học viện tinh thần cơ giới sư. Chiến sĩ thì khỏi nói rồi, an nguy cả hành tinh phụ thuộc vào ngươi, nhưng không lẽ ngươi cởi truồng đi đánh nhau, liệu chịu được mấy đòn. Không có trang bị của cơ giới sư ta ngươi chỉ là con gà con thôi.
Thường thì người thắng cuộc là học viện cơ giới sư, vì dù sao qua rèn luyện người kém chút vẫn thành chiến sĩ được. Còn muốn là đại sư tinh thần năng lượng cơ giới ngươi tuyệt đối phải là tinh anh, nếu không thì mạch năng lượng đặc thù ngươi cũng không khắc được, đừng nói tới quán linh. Nhưng số lượng học viện cơ giới sư cũng không ít, mỗi vùng lãnh thổ cao cấp vài cái, thuộc liên minh gần chục, chưa nói tới những học viện phụ thuộc các gia tộc. Chỉ riêng gia tộc Morgan đã chẵn chục rồi. Mấy gia tộc khác kém hơn một chút nhưng cũng không quá nhiều, đầu tư vào tương lai thì không bao giờ sai cả, đôi khi chỉ cần một bằng sáng chế là đủ để bù tổn thất, thập chí có thể thay đổi vị thế của cả gia tộc. ( p.s:chắc La gia đứng thứ 2, không lợi không làm, thấy lợi không buông mà)
Lý do lão đầu đơ mặt là vì khi khai mở tinh thần, thời gian vượt qua một vòng mặc kệ ngươi cảm giác ra sao, thì thời gian thực chỉ khoản 3 phút, các vòng sáng đều giống nhau nên lấy con số 3 phút làm trung bình là tương đối chính xác, người kinh nghiệm có thể phụ thuộc vào tổng thời gian để đoán số vòng sáng ngươi vượt qua. Đó là cách các người tuyển lựa xác định trước đối tượng trọng điểm cần tranh giành.
Nhưng thằng nhãi này đứng hơn hai tiếng rồi a, lúc lão còn mong Vương Lang kéo dài một chút, khi gần một giờ thì mặt hớn hở không thôi, thậm chí còn hét lên vui sướng " ta có người kế thừa rồi ". Còn bây giờ thì mặt lão như chồng trẻ lần đầu dắt vợ đi đẻ. Lo lắng không thôi, mỗi giây trôi qua lại càng hồi hộp thêm. Thỉnh thoảng lại lầm bầm:
" không lẽ thằng này xỉu đứng, nhưng xao động tinh thần quanh nó vẫn đang tăng, nhịp thở vẫn bình ổn, dấu hiệu này nghĩa là vẫn đang trong quá trình. Nhưng hơn 2 tiếng rồi, không lẽ nó nhân phẩm bộc phát vượt qua được hơn 40 vòng."
Lão lắc đầu quầy quậy, như biết tin phụ nữ quanh năm ngủ một mình là lại có con.
" Không thể nào, tiểu hồ ly này làm gì có chút tốt đẹp nào mà nói tới nhân phẩm. Nhớ năm xưa ta vượt qua 22 vòng đã là kì tích rồi, chấn động suốt mấy năm liền, về sau chỉ có tiểu sư muội là vượt qua được, dù sao cũng là con gái của sư phụ, hơn ta cũng không lấy làm lạ, nhưng nhớ là cũng chỉ có 25 vòng thôi mà,đã là kì tích trong kì tích rồi, còn thằng ôn này thì sao đây."
Mắt lão sáng lên, đầu lão bắt đầu gật gù như hiểu ra,ngủ một mình thì đúng rồi, ai không vậy, quan trọng là trước khi ngủ ngươi làm cái gì kia.
"Đúng rồi, chắc tại ta mạnh tay quá nên phát sinh biến cố, có khi khiến thời gian trung bình vượt qua mỗi vòng tăng lên, gấp đôi hay gấp 3 đây,có khi một tiếng một vòng cũng nên,dù sao cũng không cần hi vọng nhiều quá, chỉ cầu sao vừa đạt chuẩn là tốt rồi, tội nghiệp đứa nhỏ này, vừa sinh ra đã là mạng khổ. Dù thế nào đi nữa ta cũng ráng thu xếp cho con, không cầu công thành danh toại, chỉ cầu sống tốt qua ngày là được rồi. "
Tự biên tự diễn xong, lão bắt đầu cảm thán, tiếp tục lặng im nhìn Vương Lang, cảm giác như trưởng bối nhìn con trẻ tập đi, vô cùng thân ái.