Chương 187: Bắt đầu ngay việc chế tạo tàu ngầm vượt biển
"Đó là lẽ tự nhiên, ngươi có bằng lòng hợp tác với ta không?"
"Ta hỏi ngươi này, ngoài ngươi ra, còn có bao nhiêu cự thú ở đây?"
"Ta cũng không rõ có bao nhiêu cự thú, ta đã trả lời câu hỏi của ngươi rồi, ngươi có bằng lòng hợp tác với ta không?"
"Lò luyện đâu? Ngươi biết có bao nhiêu lò luyện không?"
"Ngươi lại biết cả lò luyện nữa à? Lò luyện có thể giúp chúng ta chế tạo vũ khí chuyên dụng, ngươi nhìn thấy ở đâu?"
"Hóa ra là vậy, ngoài các ngươi là những cự thú này và lò luyện ra, còn có gì nữa không? Ngươi cũng biết các ngươi từ đâu giáng lâm?"
"Sao lại toàn là ngươi hỏi ta?" Cự thú máy móc không vui.
Chính hắn mặc dù cũng đã hỏi vài câu, nhưng hắn đang hỏi trước những câu hỏi mà Trương Duy đã hỏi.
Trương Duy đến thì hay rồi, chỉ lo hỏi, căn bản không trả lời mình.
"Đây là câu hỏi cuối cùng." Trương Duy giơ một ngón tay.
"Ta không biết rõ ta xuất hiện như thế nào, ta chỉ nhớ rõ nhiệm vụ của ta, đó là xuất thế, hủy diệt toàn bộ Lam Tinh."
"Câu hỏi của ta, ngươi có nên trả lời một chút không?"
"Hả? Câu hỏi gì?"
Trương Duy trong lòng đang lo chuyện, có chút không tập trung.
"Ngươi, ngươi có bằng lòng hợp tác với ta không?"
"Không thể nào, cút."
Hợp tác là không thể nào hợp tác.
Đây chẳng phải là bảo hổ lột da sao?
Hơn nữa Trương Duy không cho rằng cơ giáp của mình có gì không tốt, vũ khí trang bị gì đó mặc dù có thể dời đi, nhưng Trương Duy học được kỹ năng thì không mang đi được, những kỹ năng này đều thuộc về cơ giáp.
Trong này có thể có kỹ năng cấp thần, Trương Duy làm sao có thể từ bỏ, cho hắn biệt thự đẹp đến mấy hắn cũng không thèm đổi.
"Ngươi nói một đằng làm một nẻo." Cự thú máy móc chỉ trích Trương Duy.
Người chỉ trích Trương Duy nhiều lắm, Trương Duy sẽ quan tâm đến một người đến uy hϊế͙p͙ sao?
Sau một khắc, Trương Duy chém cự thú máy móc thành hai nửa, xông vào trong thân thể bắt đầu bổ.
Chờ thi thể cự thú máy móc hoàn toàn biến thành hai nửa, thế giới yên tĩnh.
Bên phía Hoàng Thất nước N nói không nên lời.
Mạnh như cự thú máy móc mà cũng không phải là đối thủ của Trương Duy, về sau Trương Duy cưỡi trên đầu bọn hắn kéo X, bọn hắn sợ là cũng không dám nói chữ "không".
Bên phía nước Mĩ cũng đang chú ý tình huống ở đây, nước Mĩ căn bản không cần dùng thủ đoạn khác, vệ tinh giám sát là đủ rồi.
Trương Duy và cự thú máy móc chiến đấu, người nước Mĩ đều đã cảm nhận được.
Im lặng như tờ.
Trong phòng họp của giới thượng tầng nước Mĩ và nước N, tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.
"Đồ của các ngươi trông cậy vào đã ch.ết rồi, từ nay về sau, hi vọng các ngươi có thể an phận thủ thường."
Nói xong, Trương Duy sử dụng pháo phù du, đánh rơi toàn bộ máy bay không người lái trên trời.
Mỗi ngày bị người ta nhìn chằm chằm như vậy, Trương Duy sẽ vô cùng khó chịu.
Việc này so với việc Hoa Quốc dùng vệ tinh nhìn chằm chằm hắn còn khiến hắn khó chịu hơn.
"Baka!"
"Đáng ch.ết."
"Hắn dám, hắn rốt cuộc muốn làm gì? Hắn muốn đem nước N của ta toàn bộ từng bước xâm chiếm sao?"
"Lập tức gọi điện cho doanh địa Osaka, cứ bảo hôm nay Đào Sơn làm vậy, tất cả đều là hành vi cá nhân của hắn, không liên quan gì đến Hoàng Thất nước N của ta."
Dụ Đức rất thông minh, hắn gào lên, thừa dịp Trương Duy còn chưa tấn công Kinh Đô, hắn phải nhanh chóng thể hiện thái độ của mình.
Bên phía nước Mĩ thì không có tiếng động gì.
Chủ yếu là vị trí của Trương Duy cách nước Mĩ hơi xa.
Cho dù Trương Duy rất mạnh, thì cũng ngoài tầm với, căn bản vô dụng.
"Hủy bỏ mọi liên hệ với nước N, bất luận bọn chúng điên cuồng làm gì, đều không cần để ý." Người phát ngôn nước Mĩ lên tiếng ra lệnh.
Hoa Quốc có cơ giáp mạnh như vậy, cứ để Trương Duy tự hưởng thụ đi.
"Alo, tìm ai." Trong doanh địa Osaka, chó săn rất phách lối nhận điện thoại.
Hiện tại đừng nói đến những đại thần nước N, ngay cả người phát ngôn nước Mĩ đến, chó săn cũng có thái độ như vậy.
"Ngài khỏe, tôi là Dụ Đức, tôi hiện tại có việc muốn làm sáng tỏ một chút."
"Chuyện gì?"
Chó phiên dịch không biết rõ nhiều chuyện như vậy, cho nên hắn đối với việc Dụ Đức đột nhiên gọi điện đến có chút khó hiểu.
"Chuyện Đào Sơn, chúng ta Hoàng Thất nước N không biết gì cả, xin ngài nói giúp vài câu, đừng để vị đại nhân kia đến từ Hoa Quốc giận chó đánh mèo chúng ta."
"Chuyện này tôi không dám hứa chắc." Chó phiên dịch ngồi ngay ngắn.
Đây nhất định là lão đại lại làm gì chuyện của người người oán trách, làm cho những kẻ tiểu nhân này sợ hãi.
Nếu không sao bọn tiểu nhân có thể gọi điện thoại như vậy.
"Cái này, xin ngài nói ngọt, ngài cần gì cứ việc nói với tôi, tôi nhất định sẽ làm ngài hài lòng."
Lúc này, Dụ Đức không để ý, bất luận chó phiên dịch muốn gì, hắn đều sẽ đồng ý.
Cho dù là muốn hắn đem vợ con mình ra cũng được.
Ai đổi ý là cháu trai.
"Chuyện của ngươi, tôi sẽ nói với lão đại, còn những chuyện khác, coi như tôi không nghe thấy."
Nói xong, chó săn trực tiếp cúp máy.
"Cái gì mà cụ thể đều không nói, chỉ bảo sẽ cho, đây là lừa bịp tiểu tử ngốc sao?"
Chó phiên dịch khinh thường lên tiếng, sau đó vẫn làm theo ý mình.
"Thế nào, suy tính chỗ hắn động tĩnh sao?" Nói xong điện thoại, Dụ Đức vội vàng trở về, hiện tại Dụ Đức chỉ muốn nghe tin tốt, một tin xấu hắn cũng không muốn nghe.
"Bệ hạ, người Hoa Quốc kia có hai lựa chọn, một là tiến vào Kinh Đô, hai là trở về Osaka."
Dụ Đức bị tức đến trợn trắng mắt, lời này cần ngươi nói sao?
Chẳng lẽ người Hoa Quốc kia còn có lựa chọn khác?
"Nói cụ thể một chút."
"Căn cứ suy tính của chúng ta, hắn trở về Osaka khả năng là cao nhất."
"A? Vì sao lại nói như vậy?"
Nếu những người này suy tính đúng, vậy đối với nước N mà nói thật sự là một chuyện đại hảo sự.
"Hắn khẳng định cũng đang thu thập Nguyên Tinh, Nguyên Tinh rơi xuống từ trên trời kia không chờ người, không có chính là không có, ai lấy được trước người đó là chủ nhân."
"Hắn nhất định phải mau chóng trở về tìm kiếm Nguyên Tinh, không có thời gian để ý đến chuyện của chúng ta."
Dụ Đức nghe được điều này, trong lòng coi như thư thái một chút.
Mặc dù cái này có chút vấn đề, nhưng cũng chỉ có thể nghĩ như vậy.
Về phần là vấn đề gì, chẳng lẽ Trương Duy không thể đến Kinh Đô tìm Nguyên Tinh sao?
Coi như không thể tìm, chẳng lẽ không thể đến doanh địa Kinh Đô cướp sao?
Mặc dù người trong doanh địa Kinh Đô rất nhiều, nhưng nếu Trương Duy muốn, hắn đại khái có thể giống như Đào Sơn điều khiển cự thú máy móc, như bẻ cành khô, căn bản sẽ không gặp phải bất kỳ trở ngại nào.
"Phân phó, lập tức bắt đầu chế tạo tàu ngầm vượt biển, muốn mô phỏng sinh vật tàu ngầm, còn muốn đủ lớn, chúng ta phải dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi Viết Bổn đảo."
Dụ Đức lên tiếng ra lệnh.
Tàu ngầm sinh vật mô phỏng cỡ lớn, đây là đường lui cuối cùng của nước N, trước mắt cũng là đường lui duy nhất.
"Bệ hạ, bên kia đã đang tăng tốc thời gian kiến tạo, đề nghị của tôi là, chi bằng chúng ta hiện tại liền đi vào trong tàu ngầm làm việc đi, nếu quả thật xuất hiện chuyện ngoài ý muốn..."
Vị đại thần này bày tỏ ý nghĩ của mình rất rõ ràng.
Để phòng ngừa vạn nhất, đi trong tàu ngầm làm việc, chỉ cần ngoài ý muốn, lập tức chạy.











