Chương 35

Sáng hôm sau, khi Mika tỉnh dậy, theo thói quen cô xoay người, ngồi dậy nhưng đột nhiên cô cảm nhận được một sức nặng đè ngay eo mình. Cô quay đầu lại nhìn thì thấy cái khuôn mặt quen thuộc. Những chuyện xảy ra ngày hôm qua như một cơn gió lướt qua đầu cô.


Đi xem mắt … hôn phu là Vin … ngủ chung một phòng…
Bừng tỉnh từ dòng ký ức, cô nhìn cái tên đang ngủ ngon lành bên cạnh thì phát hiện…cái gối ôm chắn giữa hai người ngày hôm qua đâu rồi, cô vội ngồi dậy rồi đạp cái tên vẫn còn ngủ kia xuống giường.
-Aaaa….


Đang chìm trong mộng đẹp bỗng nhiên bị đạp xuống giường, Vin đau đớn ngồi dậy xoa xoa cái đầu của mình lúc nãy bị đập xuống sàn nhà. Vừa xoa đầu vừa nhìn Mika đang ngồi ở trên giương nói với vẻ mặc nhăn nhó:
- Em làm sao vậy, mới sáng sớm đã đạp tôi xuống giường


- Tại… tại anh… dám ôm tôi- Mika không nói thành lời, cô cảm thấy tim mình đang đạp rất nhanh, cô đang cố giữ cho nhịp tim mình ổn định
- Hả?...- Vin ngơ ngác, đột nhiên nhớ ra cái gì đó, cậu nói tiếp:


- À! Chuyện đó rõ ràng là đêm qua em tự đá chiếc gối ôm xuống cuối giường rồi ôm tôi, cho dù tôi có cố gắng đến mấy tôi vẫn không kéo em ra được. Vậy mà bây giờ em còn đổ lỗi cho tôi- Vin nói dối không chớp mắt, khuôn mặt bình thản như chuyện đêm qua đều là do Mika mà ra. Đem tất cả những gì hôm qua mình làm đổ hết lên người Mika, còn mình thì trở thành một nạn nhân vô tội.


Còn Mika nghe xong cảm thấy vô cùng ngượng vì nghĩ mình đã trách lầm cậu, ấp a ấp úng nói:
- Vậy sao…Tôi… xin lỗi…vì đã trách lầm anh- Nói xong liền ba chân bốn cẳng chạy vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân.


available on google playdownload on app store


Vin bên ngoài đứng lên nhìn cánh cửa phòng tắm đã đóng mới khẽ cười trong đầu có một ý nghĩ:’’ Rồi tôi sẽ chinh phục được em”. Tối qua cậu đã nghĩ rất lâu, cậu sẽ theo đuổi Mika để cô trở thành vợ của mình. Cậu thích Mika, không, nên nói là cậu yêu Mika.


--------------------------------------
Sau khi làm vệ sinh cá nhân xong, thay một bộ đồ nhẹ nhàng cũng không kém phần dễ thương, Mika đi xuống trước.


Vin thì tới một lúc sau mới ra khỏi phòng. Vừa ra thì thấy nó từ trong phòng đi ra. Hai chị em gặp nhau cũng chào hỏi nhau vài câu rồi cùng nhau đi xuống. Lúc đang đi xuống cầu thì nó bỗng quay sang nhìn Vin rồi lên tiếng hỏi với vẻ quan tâm:
- Chuyện đó sao rồi?


Vừa nghe nó hỏi thì miệng Vin bỗng nở nụ cười rồi nói:


- Cảm ơn chị vì tất cả, cảm ơn chị đã khuyên em đi. Mối quan hệ này giờ vẫn chưa tới giai đoạn tình cảm nhưng em tin chắc mình sẽ làm cho nó ngày càng tiến triển, đến một ngày nào đó cô ấy sẽ nguyện ý làm vợ em- Vin nói với giọng điệu chắc chắn.


Nó nghe xong cũng không nói gì nhưng trong lòng vô cũng mãn nguyện vì cậu em trai nó và nhỏ bạn thân đã tìm được hạnh phúc của mình. Nó nhìn thì biết cả hai đều có tình cảm với nhau nhưng chỉ là chưa nhận ra nên đành ra tay giúp hai người họ. Giờ Vin đã nhận ra tình cảm của mình nên nó sẽ để tự cậu giúp Mika nhận ra tình cảm của mình.


Có lẽ nhìn bề ngoài nó rất lạnh lùng, mặt luôn một biểu cảm làm người khác khó có thể đoán được tâm tư của nó, nhưng bên trong nó luôn quan tâm đến người thân và bạn bè đặc biệt là Vin- cậu em trai song sinh của nó. Nó thuộc nhóm người quan tâm trong thầm lặng. Nó chính là như thế, không phải ai cũng hiểu được nó,lúc nào nó cũng giấu suy nghĩ, phiền não của bản thân mà âm thầm cố gắng giúp đỡ người khác.


Nó kết thúc suy nghĩ khi vừa xuống tới phòng ăn. Nhìn những người bạn thân và người anh người chị rồi nhớ tới hai người em Wind và Wendy đang đi chơi mấy bữa nay không có nhà mà khẽ mỉm cười trong lòng. Cho dù có chuyện gì xảy ra đi nữa bên cạnh nó luôn có những người bạn này. Ước gì thời gian dừng lại để nó được ở bên những người mà nó yêu thương mãi mãi, vì nó không biết trong tương lai liệu mình còn có thể ở bên cạnh họ, những người bạn, người thân này trong khoảng thời gian sau này hay không. Đang suy nghĩ vu vơ thì nó bỗng giật mình bởi tiếng gọi của Jin:’’ Halen, Halen em sao vậy”


Nhìn nó ngẩn ngơ nghĩ về gì đó mà Jin cảm thấy lo lắng, gần đây nó hay như thế lắm.
- Em không sao cả- Nó nhìn Jin mỉm cười nói. Thấy Jin lo lắng vì mình mà nó cảm thấy rất ấm áp.


- Không sao thì tốt, có chuyện gì phải nói với chị đó- Jin thở phào nhẹ nhỏm khi nghe nó nói vậy.
- Vâng, vâng. Chị càng ngày càng giống như mấy bà thím rồi đó- Nói rồi nó kéo Jin cùng ngồi vào ghế ăn sáng.


Buổi sáng kết thúc trong vui vẻ với sự chọc ghẹo của mọi người dành cho Mika và Vin cùng với sự ngại ngùng của Mika khi bị chọc ghẹo. Mong thời gian cứ như vậy ngừng trôi, cuộc đời không ai biết chuyện gì sẽ xảy ra trong tương lai, mong rằng nó sẽ luôn yên bình như thế này.






Truyện liên quan