Chương 11: Mất tích
Tối về nó bị bà quản gia mắng cho một trận do hồi sáng bà kêu uống thuốc mà nó không chịu.
- cháu khỏe rồi bà đừng lo
Nó mỉm cười an ủi bà quản gia. Rồi đi thẳng lên phòng. Lại ngồi ở khung cửa quen thuộc ngắm nhìn hàng triệu các vì sao
- ông ơi mẹ bảo mỗi người mất đi sẽ biến thành ngôi sao trên trời kia phải không.
Đưa bé chỉ tay lên trời hỏi ông.
- phải rồi như vậy họ có thể ngắm nhìn người thân của họ
Ông mỉm cưới nói với cô cháu gái.
- mỗi khi băng của ông buồn có thể nhìn lên trời ngôi sao sáng nhất kia là của ông.
- sao ông lại là ngôi sao sáng nhất ạ
Đứa bé tò mò hỏi
- để cho băng nhìn rõ ông
- hihi mỗi khi nhớ ông cháu sẽ ngắm ngôi sao sáng nhất trên bầu trời.
Đứa bé cười tinh ngịch với ông. Ngồi với ông nội nó có thể nói đủ thứ từ trên trời duới đất.
Nghĩ lại chuyện qúa khứ khóe mắt nó cay cay.
- ông ơi băng của ông đã trưởng thành rồi ông tỉnh lại nhé.
Nó tự nói một mình rồi lại cười chua chát.dù nó có gọi hàng nghìn hàng vạn lần ông nó không nghr tiếng đã 10 năm rồi ông nó không tỉnh lại thật sự nó rất nhóe ông.đôi mắt vô hồn của nó lại nhìn xa săm. bỗng nó nhớ tới hắn con người vui vẻ tự đeo mặt nã lạnh lùng sao lại cho nó cái cảm giacd ấm áo vậy, lắc đầu xua đi những suy nghĩ về hắn, nó đi xuống lầu pha càfê.
***""*"
****""****
Hôm nay nó cùng nhỏ đến trường,ngôi trường qúy tộc vẫn vậy những cô chiêu cậu ấm luôn được bố mẹ đưa đi đón về những lời ganh tị ghen ghét văng vẳng quanh sân trường, những cái bĩu môi ánh mắt hình viên đạn vẫn bắn ầm ầm quanh trường, tụi nó vẫn không thể tránh khỏi những điều ý. Vừa bước xuống xe là nhỏ với nó đã bị lũ bạn của thanh thanh bao vậy, còn nhỏ thì bị yến nhi kéo ra
- biến
Âm thanh lạnh lùng của nó vang lên một số người sợ hãi cũng đã tản ra. Thanh thanh nói thầm thì
Vào tai nó nghe xong nó bước đi lạnh lùng không thèm quay mặt lại.
Vừa lên đến lớp nó đã thấy cảnh nhỏ cầm chổi đuổi cậu chạy quanh lớp nó chỉ lắc đầu rồi về chỗ
- tên ô xin kia anh có đứng lại không
Nhỏ vừa đuổi theo vừa quát cậu. Mặt ham ham sát khí
- có ngu mới đứng lại cho cô đánh
Cậu quay lại lè lưỡi với nhỏ rồi quay mông chay đi
- tôi mà bắt được anh thì coi chừng cái mạng anh đó tên đầu heo
Cậu không còn chạy quanh lớp nữa mà chạy xuống thẳng sân trường làm nhỏ lấy hết sức đuổi theo. Vậy là sân trường có một đôi đang dược đuổi nhau cậu thì vừa chạy vừa ngoảnh mặt kêu kêu nhỏ,nhỏ thì cứ cầm cái chổi vừa chạy vừa chửi thầm cậu.
**********
****""*
*****
- là cô sao
Tên kia nhìn thấy nó thì ngạc nhiên mỉm cười thú vị. Nó lạnh lùng quanh mặt đi thì bị tên đó đánh ngất và lôi đi.
*****
* căng tin
- anh nhớ là anh còn đang làm ô Xuân cho tôi đấy nên biết điều chút đi
Nhỏ mang giọng cô chủ đe dọa đậu
- cô còn hơn mẹ tôi ý. Hễ có gì là tên đầu heo tôi đói, tôi khát, tôi có tên đàng nha.
Nghe cậu nói thế nhỏ bĩu môi
- tôi đang tạo công việc cho anh đấy sau này anh thất nghiệp có thể làm ô xin cho tôi
Nghe vậy cậu Tre môi dài chamn đấy
- cô bị hoang tuởng àk.mà bạn cô đâu
Cậu hỏi vì mọi khi nó hay đi với nhỏ mà hôm nay lại đi một mình
- trắc đi với tên lạnh lùng kia rồi
Nhỏ vừa nhai tóp tép bịch bánh trong tay vừa nói.
- cậu không đi với cô gái lạnh lùng kia sao
Cậu hỏi hắn ngó trước ngó sau xem nó đâu
- không
Hắn nói xong ngồi vào chỗ
- anh huy cho tụi em ngồi chung nhá
Hắn chưa kịp gật đầu nhỏ thanh thanh với tụi bạn đã kéo ghế ngồi cùng bạn. Tụi bạn cô ta cứ ngồi ngắm hắn rồi bắt chuyện với cậu bỏ nhỏ một góc
- minh.....huy....minh...huy
Quỳnh chi hối hả chạy tới bàn nhỏ giọng nói gắt quãng
- thiên..băng....bị người ta bắt đi rồi nhanh đi cứu ý đi
Cô vừa nói vừa ôm bụng thở dốc. Thiên thiên ngồi cạnh hắn liếc xéo cô. Nghe xong hắn bật dậy khỏi ghế đị chạy đi
- anh bình tĩnh bây giờ anh lật tung cái trường này cũng không tìm được băng đầu
Nhỏ bây giờ không còn vui vẻ như thường ngày mà nói giọng lạnh băng
-tôi...tôi
Hắn nói ấp úng
Từ khi chị thiên di bỏ anh ý đi anh ý không quan tâm ai sao lại phản ứng khi nghe tin nó bị bắt cóc như vậy nhỏ thanh thanh nghĩ thầm
- đợi xem họ gọi đưa điều kiện gì không
Nhỏ mặt không cảm xúc nói hắn thấy mình qúa kích động nên cũng trở về chỗ ngồi. Bọn thanh thanh nghe tiếng trỗng cũng rời đi. Chỉ còn lại hắn cậu nhot và quỳnh chi.
- đây là bắt cóc trả thù cá nhân
Nhỏ lên tiếng mọi ánh mắt đều dồn vào phía nhỏ
- sao cô biết
Cậu nghi vấn hỏi nhỏ
- cả cái trường này không biết nó là ai nên chỉ bắt nó vì trả thù cá nhân.
Nhỏ nói xong thì chuông điện thoại cuat nhỏ reo lên
- chào cô gái xinh đẹp
Giọng nói cợt nhả vang lên
- anh là ai anh muốn gì
Giọng nói hào tấl của nhỏ vang lên
- cô bình tĩnh đi chuyển máy cho tôi gặp thiếu gia lạnh lùng nào
Nghe tên đó nói vậy nhỏ đẩy máy qua cho hắn
- bây giờ anh thấy sao hả thiếu gia
- anh mau thả cô ấy ra
Hắn nói giọng mất kiểm soát
- nào bình tĩnh cô bé xinh đẹp này nếu tôi không chêu đùa một lát thì uổng lắm
Tên đoa nói xong thì lập tức cười lớn
- anh cần gì
Lần này là nhỏ vì qúa lo cho nó nên nhỏ đã mất kỉêm sóat rồi nếu nó mà làm sao thì tên đó sẽ không sống yên với nhỏ
- được rồi chỉ cần hắn ta mang 10 tỉ tới tôi sẽ trả cô ta về nguyên vẹn
- được cho tôi nói gặp cô ý
Hắn nói giọng qủa quyết
- Haha lát tôi sẽ bắn ảnh cho vì cô ta qúa cứng đấu không chịu mở. gặp anh ở nhà hoang phía đông nhớ chỉ được đi một mình
Nói xong tên đó cúp máy luôn thì máy của nhỏ nhận được tin nhắn nó đang bị nhốt ở một nơi ẩm ướt nhỏ nắm chặt tay thành hình nắm đấm