Chương 22
Băng cũng ác thiệt.Cắt đứt liên lạc với chúng ta luôn-Khôi nói.
Khi nào hai muốn thì hai tự liên lạ thôi-Hàn nói và chơi game.
Mà sao ta không được ở bên biệt thự S&M-Nhi nói.
Tại anh em cắm rễ bên đó-Đồng thanh.
Mà lạ nha.Băng nó không huỷ hôn với Kiệt và cũng không nói bama biết-Thuỵ Anh nói.
Nhờ vậy mới có người yên thân với mấy boss-Hàn nói,
Sắp tới giờ làm rồi.Đi thôi-Khôi nói.
Ok-Đồng thanh.
(Từ khj nó đi hắn trở nên im lặng và dọn qua biệt thự của nó ở lun.Cả đám sáng làm việc công ty,rảnh thì đi bar coi bang hoặc chơi.Hắn thì vừa tìm nó vừa làm việc.Xong đi bar uống rượu.Có khi uống đến nổi phải nhập viện do xuất huyết bao tử.Nó bên Pháp biết và đau lòng nhưng vẫn lạnh lùng mặc kệ)
Tại sân bay Tân Sơn Nhất.
Thiên thần phải không-Người 1
Cậu bé đi với cô gái đó dễ thương quá-Người 2
Hai người chắc là chị em.-Người 3
Cả hai đẹp như thiên thần vậy-Người 4
%#%#%#%#%#%#%#%-Người n.Tất cả mọi lời khen dành cho cô gái và cậu bé đó.
"Không thay đổi gì"-Cô gái đó.
Ma...ma.-Cậu bé kêu bập bẹ.Cô gái đó là nó và cậu bé là con nó.Nó mặc một áo đầm dài chấm gối màu trắng có đính ngọc ruby đỏ ở eo.Con nó mặc áo sơ mi đen và quần bó da.Hai mẹ con cực đẹp.
Sao con-Nó dịu dàng.
Đi chơi đi mẹ-Con nó.
Đi qua nhà ngoại rồi mama dẫn đi chơi sau-Nó nói và ẳm con lên đi taxi về nhà bama nó.
Biệt thự Moon
Con chào bama-Nó bước vào.
Băng-8 vị bama.
Chào ông...bà-Con nó nói.
Đây là...-Mama nó.
Dạ con của con.-Nó nói.
Với ai...-Baba nó.
Con đi ra sân chơi đi-Nó nói với con nó.
Cháu dễ thương quá-Mama Khôi.
Nó là con của con với ai-Baba Thuỵ Anh.
Cách đây 3 năm nó được để trước nhà con bên Pháp.Con nhận nuôi và đặt tên là Trần Thiên Tuấn-Nó nói và nhìn ra sân với ánh mắt trìu mến.
Tính nó giống con nhỉ-Mama Thuỵ Anh.
Tại ở với con-Nó nói và cười nhẹ.(Nó thay đổi rồi.Nó chỉ lạnh lùng với người ngoài.Còn với bama và con thì nói nhẹ nhàng xen lạnh.Nó giờ trưởng thành rất đẹp.Tuyệt sắc giai nhân và nhiều người ngỏ ý nhưng nó không chấp nhận.Con nó 3 tuổi nhưng nói rất rành và thông minh,hiểu chuyện.)
Mấy đứa kia biết con về chưa-Baba Khôi.
Dạ chưa-Nó nói.
Mà con và Kiệt có chuyện gì-Baba Hắn
Hiểu lầm thôi ạ-Nó giấu.
Mong là vậy-Mama Hắn
Con có việc ở công ty.Có thể canh Thiên Tuấn dùm con mấy ngày không-Nó nói.
Được-Đồng thanh.
Con đi nha-Nó nói.
Ừ...mà biệt thự...-Mama nó đang nói thì nó cắt lời.
Có Kiệt.Chiều sẽ về đây ăn cơm.-Nó nói.
Sao con biết-Mama hắn nói.
Điều tr.a trước khi về.Đừng nói gì về con và Thiên Tuấn-Nó nói.
Được.Chúng ta sẽ giấu-Baba nó.
Vậy con đi đây-Nó nói và đi ra sân.
Tại sân.
Thiên Tuấn-Nó gọi.
Dạ.-Tuấn chạy lại.
Coi chừng té.À...con ở lại với ông bà vài hôm nhé-Nó dịu dàng.
Dạ,khi nào xong việc dẫn con đi chơi-Tuấn nói.
Được rồi.Ở đây ngoan nha-Nó xoa đầu Tuấn và đi vào gara lấy xe đi.Lúc nó đi là lúc xe hắn chạy vào.
Chỗ hẮn.
Ui da...-Tuấn đụng trúng hắn và té nhưng không khóc.Chân bị trầy ngay gối.
Có sao không nhóc-Hắn hỏi.
Dạ trầy chân thôi-Tuấn nói lạnh lùng nhưng lễ phép
Lên chú cõng-Hắn nói và Tuấn chần chừ một lúc mới nhảy lên lưng hắn.
Con chào bama-Hắn nói.
Chào con-Đồng thanh.
Ông bà-Tuấn nói.Hắn thả Tuấn xuống.
Chân con bị gì vậy-Mama nó nói,
Tại chú đó nên trầy-Tuấn nói hơi lạnh và liếc hắn.
Ông dẫn đi thoa thuốc-Baba nó nói và dẫn đi.Bama Khôi và Thuỵ Anh lên lầu.
Ai vậy mẹ-Hắn hỏi.Hắn rất có cảm tình với Tuấn nha.
Con của B...bé kia gửi-Mém xí là mẹ hắn nói.
Vậy à.Tính cách giống Băng.Con rất có cảm tình-Hắn nói buồn
Con...con ăn cơm không mẹ dọn-Mama nó.
Dạ con ghé qua rồi đi.Hôm nay gặp đối tác nên đi liền-Hắn nói.
Vậy con đi đi.-Baba hắn.
Tạm biệt bama.-Hắn đứng dậy chào và đi.
Hên quá-Mama Hắn.
Em mém nói chứ gì-Baba hắn lắc đầu cười.
Tôi lên coi Tuấn sao rồi.Hai người tình cảm tiếp đi-Mama nó chọc và lên lầu.Dù 44 tuổi nhưng cả bốn cặp vợ chồng rất tình củm.
(Suy nghĩ của Tuấn.)
"Tôi không hiểu sao dù không ưa người làm tôi ngã nhưng nhìn rất có cảm tình.Hình như còn là người mà mama hằng đêm coi tài liệu điều tra.Tôi rất yêu mama và mong có thể làm gì giúp mama.Hằng ngày dù bận đến đâu vẫn dẫn tôi đi chơi và lo lắng cho tôi.Không biết baba tôi là ai nhỉ?Phải chăng là người đụng trúng tôi khi nãy"
________________________________________
Về nó.
Nó từ khj qua Pháp mở công ty chuyên về thời trang,trang sức,đá quý và kinh doanh.Công ty MK để Nhi và Thuỵ Anh quản lí.Trong vòng 5 năm vươn lên đứng đầu TG.Tuyển nhân viên tài giỏi được chọn lựa kĩ càng.Chỉ người trong công ty biết mặt nó.Được mệnh danh nữ hoàng kinh doanh bí ẩn.Ai hé lộ nó là chủ tịch lập tức đuổi việc và nhốt vào nơi bí mật để đảm bảo an toàn cho nó.Nó giao bang cho Nhi và Thuỵ Anh.3 năm trước nhận nuôi và đặt tên cho đứa bé là Trần Thiên Tuấn.Tuấn lớn lên trong sự yêu thương nhưng đầy kỉ luật.Cậu nhóc nhờ nó chăm sóc,nuôi dạy nên mới 3 tuổi đã biết viết và đọc rành tiếng việt,tiếng anh,tiếng pháp.Hai mẹ con yeu thương và sông vui vẻ.Nó rất thương con.Mục đích về Việt Nam là để cho con nó nhận ông bà,nó mở rộng công ty qua Việt Nam,đặc biệt cho Tuấn về đây du lịch.
Về hắn.
Từ khj nó đi hắn hối hận và đâu khổ tột cùng.Tự dằn vặt bản thân,thời gian đầu nó đi thì hắn luôn mượn rượu giải sầu.Nhiều lúc nhập viện do xuất huyết bao tử.Nhờ được khuyên nên hắn dọn qua biệt thự của nó và chăm học lo công ty.Lâu lâu đi bar uống say khướt.Bang để cho hai người kia quản.Quan trọng mới ra mặt.
________________________________________
Liệu lần này về hắn và nó có hàn gắn
Nó sẽ ra sao khi gặp hắn
Hắn làm gì khi hiểu lầm Tuân là con ruột của nó
Đón chờ chap sau.