Chương 52: Nhập vai
Kết cục... nhận được một cú đấm chuẩn xác trên bá phải...
- Cái tên khốn kiếp nhà ngươi, định hại bổn cung không thành giờ lại mặt dày mày dạn chạy đến sàm sỡ bổn cung à?! Đúng là đáng tru di cửu tộc mà. Đấm cho ngươi một cái là nể tình lắm rồi, mau cút đi cho bổn cung!
- Phải phải, nương nương mắng đúng lắm, mắng đúng lắm! Nô tài tuân lệnh!_Bin cười hì hì chạy đến bàn mình, dường như nhớ ra cái gì lại chạy đến bên cạnh Emy nói.
- À mà nương nương, người định khi nào vượt tường cùng nô tài đây? Nghĩ đến đó... A! Thật đáng mong chờ nha, chắc kích thích lắm đây!!! Hí hí!!!_Bin vừa nói xong thì đứng ngây ngốc ra đấy cười một cách vô lại.
Nghe vậy, Emy cũng đùa dai mà tiếp lời.
- Ây za... Cái tên cẩu nô tài nhà ngươi, hoàng thượng còn chưa có xuất hiện đâu!_Nói xong, Emy lấy hai tay xoắn xoắn lại với nhau, tỏ vẻ ta đây ngại ngùng, mắt còn chớp lia lịa như muốn quyến rũ Bin vậy. Ai có mặt trong lớp hiện giờ khi nhìn thấy vẻ mặt của Bin cùng phản ứng của Emy đều thầm thán trong lòng, "Haitênnày đúng làcặpđôibàitrùngmà, quábáđạo"
- Lý nào lại như vậy?! Không phải trẫm đã xuất hiện từ lâu rồi sao? Hoàng hậu nương nương, người sao hay quên quá vậy?_Bin bắt đầu đổi tư thế, tay phải cong lại đỡ tay trái ở trước ngực, tay trái thì đưa lên càm chỉa ngón tay hình chữ V, mắt chớp chớp trông rất.... "phong độ"!
- Ây za... thật là bất cẩn a~~~ Hoàng thượng ~~~~~_Vừa la Emy vừa nhẹ nhàng chạy đến bên cạnh Bin, ôm chầm lấy cậu. Được rồi, vế sau là chế đó. Trong lúc Emy đang đến bên Jun....
Trong lòng Emy đang nghĩ "Hàhà... chạyđếnđấyrồitasẽ thưởng chongươimột *cúđấm* *nhẹ nhàng* đểngươinhớ rằng: chủtửkhông thể mơ ước a~... hí hí"
Bin nghĩ "Ôiôi, ngườiđẹpa~~Mauđếnđây~ Đểbản công tửômmộtcáinào, nhanh lên! Húhú..."
Các khán giả trong lớp "Gìđây Định phimgiả tình thậtà Khôngđược a~~~. NhãPhương/Minh Duycủatôi....."
Nó+hắn+Jun+nhỏ vừa nghĩ vừa gật gù "Khả năng diễn xuất cũng khôngtệa~Sau này quăng vàođoànxiếclấychúttiềnlẻ cũng được".
Dù sao cũng đến lúc kết thúc rồi, thế là nó cất vọng lạnh tanh cắt đứt mạch cảm xúc cũng như ý định xấu xa trong lòng hai nhân vật chính của vở kịch.
- End được rồi đó! Mary?_Nó gọi
- Madam!?_Nhỏ làm điệu bộ giống như đang ở trong quân đội.
- Cho hai người một cái kết đắng lòng đi!_Yêu cầu xong nó thờ ơ nhìn ra ngoài cửa sổ, bỗng xuất hiện trong tầm mắt nó là một người mà mấy ngày nay không hề đá động gì đến nó. "Rin? Anhấyđiđâumàgấp gáp thếkia? Sắpvàohọcrồimà!"
- Yes, madam!_Hai chân xếp lại, tay chào ngang trán chuẩn quân đội, xong, nhỏ bắt đầu vào nhiệm vụ ngay khi hai nhân vật chính còn đang ở tình trạng hết pin giữa chừng. Giọng nói thê lương vang lên_Trong lúc hoàng hậu và hoàng thượng chuẩn bị xông vào nhau, ý lộn, chạy đến bên nhau, đột nhiên, giữa trời không xuất hiện một cái lỗ tròn màu xanh đen huyền bí. Tiếp sau đó là một cô gái ăn mặc rất phá cách, tay cầm súng lục, eo lắp dao găm, súng ống sẵn sàng, nhảy từ trên trời xuống. Vẻ mặt cô gái rất đáng sợ, giống như tu la từ dưới địa ngục lên vậy. Cô gái vừa chạy bước đại đến bên hai người, miệng còn không ngừng phát ra âm thanh u ám nhưng hai người nghe rất rõ, âm thanh ấy còn văng vẳng bên tai không tan được: "Hai người.... hai người... tình tứ lắm. Ta ở hiện đại đang trong kiếp FA thế mà hai người dám ở trong phim tình tứ trước mắt ta! Thật là quá chướng mắt, thế nên, ta mở cổ máy thời gian bay đến đây thưởng cho hai tên sến súa các ngươi mỗi người một viên kẹo đồng ăn cho có với người ta nè. Thấy ta tốt với các ngươi không? Xuống địa ngục mà tình tứ đi!" Dứt lời, hai viên kẹo đồng nhanh như chớp bay thẳng đến hai người đang vẫn còn ngơ ngác ấy. Bịch, bịch. Hai tiếng động vang lên, thế là hoàng hậu nương nương cùng với hoàng thượng vĩ đại ch.ết không kịp ngáp. Toàn văn hoàn.
Kết thúc truyện, nhỏ không ngừng gật gật đầu tỏ vẻ hài lòng với tác phẩm mà mà mới sáng tác ra. Trong lòng thì không ngừng tự luyến "Ha haha,Marytathậttàia~Chỉtrongvàiphútđã sáng tác xong mộttác phẩm đầy tính máuchónhưvậya~ Ừm... nhìnmặtmọingườibâygiờlàbiết, chắcchắclà đang khâmphục trình độ sáng táctruyệncao siêu của mình rồi! Ôi... sao mình lạitàinăngnhưvậya? Mở miệng ralàcómởbài, đóng miệnglạilàcókếtbài. Hốhốhố, cònaitàihơnta......."
Đắc ý chờ cả nửa buổi mà chả thấy ma nào mở miệng ra khen mình cả, nhỏ liền mất hứng ra mặt. Chu chu môi, quay ra hỏi mọi người đầy vẻ uất ức.
- Này! Mọi người sao lại ngẩn người ra đấy? Sao không ai khen tớ hết vậy? Kết thúc đúng chủ đề rồi mà~~~
Thấy nhỏ như vậy Jun liền mở miệng an ủi cho nhỏ khỏi đau lòng.
- Hay lắm! Very good! Kết thúc rất hợp tình hợp lý! Ngoài Mary ra, tớ chưa thấy ai tài giỏi đến như vậy, thật khâm phục! Tại hạ rất khâm phục cô nương_Nói rồi cậu cũng lết xác về chỗ mình, mọi người ai về chuồng nấy, không thèm quan tâm đến nhỏ nữa. Câu chuyện này.... thật "hay", hay đến nỗi bọn họ không dám phát biểu gì luôn.