Chương 15
Mộng Nghi đang đi đến phòng giáo viên để hỏi bài tập thì bị Hà Mi và Hứa Kỳ chặn đường. Hai người bọn họ nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống. Mộng Nghi làm như không nhìn thấy cứ thế lướt qua bọn họ đi về phía trước. Hai người này giận đến tái mặt vì dám coi mình là không khí. Hà Mi chạy nhanh đuổi theo rồi chặn đường Mộng Nghi. Mộng Nghi dừng lại, nhìn Hà Mi với đôi mắt không một chút biểu cảm.
"Lần này cậu lại muốn gì?" Giọng nói của Mộng Nghi phát ra có chút lạnh lẽo.
Hà Mi lúc đầu còn thoáng rùng mình nhưng về sau rất nhanh chóng ổn định lại tinh thần.
"Mày và Nhất Phong đang hẹn hò?" Hứa Kỳ từ đằng sau đi đến hỏi.
Mộng Nghi đáp."Hẹn hò hay không thì liên quan gì đến cậu?"
Hà Mi trợn mắt, định giơ tay lên tát cô nhưng đã bị cô tóm lấy cổ tay dùng sức bóp chặt. Dù là một cô gái vô cùng nhỏ nhắn nhưng lực tay của Mộng Nghi lại vô cùng lớn khiến cổ tay Hà Mi đau đớn.
"Tôi sẽ không để hai người hại tôi như lần trước đâu!" Sau đó ném mạnh tay của cô ta ra, đẩy người cô ta sang một bên để lấy đường đi.
Hà Mi tức giận giậm chân mấy cái tại chỗ, sau đó quay sang Hứa Kỳ, giọng nói có phần bực bội."Sao cậu không nói gì hả?"
Hứa Kỳ nhếch miệng nở nụ cười bí ẩn với Hà Mi. Hà Mi hiểu ý của cô ta sau đó hai người bàn tán gì đó. Có vẻ là một âm mưu mới dành cho Mộng Nghi.
Mộng Nghi từ phòng giáo viên trở ra có cầm một quyển tài liệu. Cô vừa rồi vào hỏi cô chủ nhiệm môn Anh lớp mình về cách dùng một vài công thức tiếng Anh sau đó lại trở về lớp. Vừa vào lớp đã thấy Nhất Phong đang ngồi cặm cụi làm bài, thấy lạ liền mở miệng châm chọc.
"Cậu mà cũng học sao?"
Nhất Phong dừng bút ngẩng đầu, nhìn cô bằng ánh mắt mỉa mai đáp."Chứ cô nghĩ tôi là thần cứ đọc qua là biết là hiểu hả? Cô nghĩ người đứng đầu khối như tôi học hành dễ lắm hả? Cũng phải bỏ ra nhiều thời gian để làm bài tập chứ."
Nghe Nhất Phong nói xong Mộng Nghi liền bĩu môi đặt mông ngồi xuống ghế. Đột nhiên lại nhớ tới bài tập làm văn chưa làm liền quay sang hắn hỏi."Bài tập làm văn, cậu làm chưa?"
"Làm rồi"
Mộng Nghi muốn hỏi mượn vở nhưng đã bị Nhất Phong đoán trúng tim đen nói trước."Tôi sẽ không cho cô mượn đâu. Tự thân vận động đi!"
Mộng Nghi nghiến răng ken két, tự làm thì tự làm tưởng tôi ngu lắm chắc! Sau đó lôi quyển học tốt ngữ văn ra tìm mấy bài văn mẫu giống đề với cô giáo cho rồi đọc tham khảo. Hết giờ tự học, lớp trưởng đi thu vở bài tập văn. Mộng Nghi ngồi xoa bóp tay vì mỏi do viết quá nhanh. Nhất Phong cầm tập vở của mình và Mộng Nghi đưa cho lớp trưởng. Đang thu dọn sách vở để chuẩn bị về thì lớp phó lao động đứng trước cửa nói lớn.
"Hôm nay đến lượt Mộng Nghi và Nhất Phong trực nhật nhé! Quét xong lớp với lau bảng mới được về đấy! Mình có việc nên về trước!" Sau đó chẳng thấy tâm hơi đâu nữa.
Mộng Nghi thở dài cất sách vở vào cặp