Chương 5: Ngọt sủng, ngược
|Đoản| #Hôn_Nhân_Một_Mình
"Chồng, anh đâu rồi?"
"Chồng ơi, em lạnh."
"Chồng ơi, anh về đi."
"Chồng ơi, con nhớ anh."
"Chồng ơi, anh ở đâu?"
"Chồng ơi..."
"Chồng ơi, em sợ mỗi khi đêm về thiếu vắng bóng anh."
"Chồng ơi, em bối rối mỗi khi con hỏi ba đâu hả mẹ."
"Chồng ơi, em sợ miệng đời, sợ câu nói anh tay trong tay với tình cũ."
"Chồng ơi..."
"Chồng ơi, em nhớ anh."
"Chồng ơi, em yêu anh."
Két.......
...
"Vợ..." Anh hét lên, người bật dậy, giơ tay ra, bắt lấy hư vô.
Giọt nước mắt lành lạnh rơi xuống thấm chăn.
"Vợ ơi... anh nhớ em." Tiếng anh gọi.
Nhưng không một ai đáp lại anh, chỉ có se lạnh lẫn cô đơn cùng màn đêm vây quanh anh.
Vợ anh đã ch.ết rồi... ch.ết trong vụ tai nạn giao thông.
Lúc cô ấy còn sống, anh vô tâm.
Lúc cô ấy còn sống, anh không màng,
Lúc cô ấy còn sống, yêu anh đến nhường nào.
Lúc cô ấy ra đi, anh hối hận.
Lúc cô ấy ra đi, anh đau khổ.
Lúc cô ấy ra đi, vẫn nói yêu anh.
Hiện tại anh chỉ biết gọi tên cô ấy.
...
Đoản: Phu_Nhân_Tổng_Tài
"Phu nhân, tổng tài nhìn lén em gái người." Giọng người hầu cung kính
Diệu Mộng Mộng: "Gửi em gái tôi cho cuộc thi bán đấu giá F.A."
Em gái bị bán đấu giá: "..." Thối lắm! Nam Huyền Ngọc, nupakachi!
Tổng tài - Nam Huyền Ngọc: "..." Bà cố nội con nhà người hầu! Đêm nay đích xác ngủ gầm giường rồi!
...
"Phu nhân, tôi nhìn thấy tổng tài bị người ta hôn má." Giọng của vệ sĩ lọt vào tai Diệu Mộng Mộng.
Diệu Mộng Mộng: "Đem tổng tài về rửa mặt hai ngày."
"Vâng." Vệ sĩ nào đó lôi tổng tài đi tới hồ bơi.
Nam Huyền Ngọc mặt ướt sũng đỏ hồng: "...Vợ ơi, tối này anh ngủ đâu?"
Vợ - Diệu Mộng Mộng mặt tươi cười: "Ở hồ bơi nhé chồng yêu."
Nam Huyền Ngọc: "..." Vợ, em hết thương anh rồi!
...
"Tổng tài, tôi nhìn thấy phu nhân ôm một cô gái." Thư ký hí hửng nói.
Nam Huyền Ngọc vẻ mặt vui sướng: "Tăng lương cho cô!" Tối nay không năm trên cũng nằm dưới.
...
Kết quả: Vị tổng tài bị phu nhân mình trói tay vào thành giường và thành đệm lót lưng.
...
Đoản: Ong_Muốn_ Bay_Nhưng_Mật_Ngọt_Chưa_Hết
"Tổng tài, phu nhân nói người trở về." Giọng thư ký ngập ngừng.
Tuần Vũ: "Bảo phu nhân tới đây."
"Phu nhân nói không muốn vác xe lăn theo." Thư ký nhanh chóng đáp.
Tuần Vũ: "... Vậy bảo cô ấy ở nhà luôn đi!" Vị tổng tài nào đó mạnh mồm nói.
Thư ký lại nói: "Phu nhân có nói nếu người không về vậy đêm này ngủ ở công ty đi ạ."
Tuần Vũ: "..." Bà vợ khó chiều! Kêu đi phẫu thuật không đi! anh rảnh ở nhà bế thì thôi, giờ bận việc
cũng phải về bế như bế con thèm sữa mẹ! Lúc trước không biết chập dây thần kinh nào đi cưới cô ấy.
...
Vị tổng tài nào đó không muốn đêm về không có cả thịt vụn mà nhai, nên rất nhanh trở về nhà bế đứa con thèm sữa mẹ lên công ty hầu hạ.