Chương 82: Lại rút não, giàu vô nhân tính!

“Ngươi phản đối cái gì?” Đường Quý Lễ bất mãn hừ hừ: “Chúng ta đang bàn chuyện làm ăn, người ngoài như ngươi có tư cách gì phản đối? Đây là việc của ta với Bạch tổng, ngươi cút sang một bên hóng mát đi!”
Đường Quý Lễ nói rất bá đạo, như rất nở mày nở mặt.


“Sao chuyện này không liên quan đến ta? Ta tìm đến Bạch tổng cũng vì 《 Chung Cư Tình Yêu 》, ta cũng nhìn trúng hạng mục này. Không nói nhiều, ta bỏ ra 3.5 ức, phí quan danh tính riêng!” Hứa Gia Hào hào phóng, việc nhân đức không nhường ai.


“Chỉ mới thêm 5000 vạn, có tư cách gì kêu gào? Ta bỏ 4 ức, đè ch.ết ngươi!” Đường Quý Lễ cười ha ha một tiếng.
“Vậy ta bỏ 4.5 ức, xem ai cuồng hơn ai?” Hứa Gia Hào cười lạnh.


“Tiểu tử, ngươi muốn so cuồng với ta? Ta thêm 1000 vạn, tổng cộng 4.6 ức, xem ngươi có ch.ết không?” Đường Quý Lễ chỉ tay vào Hứa Gia Hào.
“Cùng lắm ngươi cũng chỉ thêm được 1000 vạn!” Hứa Gia Hào mỉm cười khinh thường.
“Vậy ngươi có thể tăng bao nhiêu?”


“Ta bỏ 4.75 ức, hơn ngươi 1500 vạn, sao nào?” Hứa Gia Hào kiêu ngạo ngẩng đầu lên.
“Sắp tiêu sạch tiền rồi nhỉ, ngươi cũng chỉ có thể thêm được chút xíu đó, ta khinh thường ngươi!” Trong mắt Đường Quý Lễ hiện ra vẻ khinh thường.
“Đừng nói ta, vậy ngươi có thể bỏ bao nhiêu?”


“ .8 ức, sao nào?” Đường Quý Lễ rất đắc ý.
“Cút đi! 4.85 ức, ngươi đến đi!”
“Đến thì đến, ai sợ ai? 4.9 ức, xem ai sống sót đến cuối cùng!”

Bọn họ cảm thấy, rõ ràng là phim của bọn họ, nhân vật chính lại không phải bọn họ.
Thật buồn bực!
Thật vui vẻ!


available on google playdownload on app store


Cuối cùng, đôi bên đều tăng giá đến 5 ức rồi dừng lại, cuối cùng không tăng thêm nữa.


Chủ yếu là vì, dựa vào quyền lực tổng giám đốc của hai người họ, chỉ được phê duyệt trích ra khoản tiền trong vòng 5 ức thôi, vượt quá con số này phải đi báo cáo với thành viên hội đồng quản trị, để thành viên hội đồng quản trị quyết định.


Lúc này, thấy hai người mặt đỏ đến mang tai, cuối cùng Bạch Thanh Tuyết mới ung dung đứng dậy: “Ai ya, thật xấu hổ, vừa rồi ta vô tình bị phân tâm, quên không nhắc nhở hai vị, thật ra hai người không cần tranh cũng không cần cướp, bởi vì nghiệp vụ của hai tập đoàn hoàn toàn khác nhau, một bên về nhà ở, một bên về sản phẩm trong nhà, chúng ta hoàn toàn có thể hợp tác với cả hai, đôi bên cùng có lợi!”


Hứa Gia Hào: “…”
Đường Quý Lễ: “…”
Bạch tổng, vì sao ngươi không nói sớm?
Quá gian trá rồi!
Hứa Gia Hào: “…”
Đường Quý Lễ: “…”
Chúng ta bị lừa rồi, Bạch tổng, ngươi thật xấu xa.


“Điều này, chúng ta phải thông báo với đổng sự ( ) một chút!” Hứa Gia Hào lúng túng mỉm cười.
( ) Đổng sự: thành viên hội đồng quản trị, đổng sự trưởng: chủ tịch hội đồng quản trị.
“Ta cũng vậy, xin phép vắng mặt một chút!” Đường Quý Lễ mỉm cười khó xử.


Hai người không hẹn cùng móc điện thoại ra, tự đi sang một góc của văn phòng, gọi điện thoại cho đổng sự của tập đoàn.
Bọn họ không hẹn mà cùng gọi điện thoại cho lão đổng sự trưởng.


Bởi vì, lời nói của lão đổng sự trưởng vô cùng quan trọng, thật sự là linh hồn của tập đoàn, ngay cả đổng sự trưởng đương nhiệm cũng là con của bọn họ, lời nói rất có tác dụng.


Hơn nữa, lúc trước khi quyết định hợp tác với chương trình thực tế, bọn họ thấy rõ lão đổng sự trưởng rất coi trọng đài truyền hình Tinh Quang, dù thua lỗ cũng phải thúc đẩy hợp tác. Cuối cùng sự thực đã chứng minh tầm mắt độc đáo của lão đổng sự trưởng, vì vậy bọn họ dự định gọi đến chỗ lão đổng sự trưởng, nói rõ quan hệ lợi ích bên trong, tuy kiểu hợp tác có lợi có tiềm năng lớn lao này có thể làm ngay trong ngày, không cần báo với đổng sự.


Kết quả, không ngoài dự đoán, bọn họ bị mắng một trận.
Không phải vì bỏ ra quá nhiều tiền, mà vì bỏ ra ít tiền, hơn nữa còn quá ít.


Theo lời của lão đổng sự trưởng, vì báo đáp ân cứu mạng, lão đổng sự trưởng vốn định đưa tiền cho đài truyền hình Tinh Quang, đã chuẩn bị sẵn sẽ thua lỗ, thua lỗ mới là bình thường.
Nhưng bây giờ thì tốt rồi, chẳng những không thua lỗ lại còn kiếm lời, đây được coi là báo ơn sao?


Ngươi nói xem sau này ta phải ngẩng đầu ưỡn ngực trước mặt tiểu tử kia như thế nào?
Nếu lỡ bị cười nhạo thì sao?
Hai vị lão tổng bị chửi đến mơ hồ.
Không ngờ lại chê ít tiền?
Mạch suy nghĩ của lão đổng sự trưởng thật là… rất khác lạ, không giống bình thường.


Cúp điện thoại, hai vị lão tổng tươi cười quay về.
“Bạch tổng, ta cảm thấy việc hợp tác này có thể tiếp tục. Kiểu hợp tác này rất có tiềm năng, ngươi ta đều có lợi, bên đổng sự đã nhất trí thông qua!”


“Không sai, tập đoàn chúng ta rất coi trọng đài truyền hình Tinh Quang, rất coi trọng 《 Chung Cư Tình Yêu 》, hy vọng có thể hợp tác sâu sắc hơn.”


“Vậy đi, tiếp tục truyền thống nhất quán của tập đoàn chúng ta, lần trước đã tốn tám ức đầu tư cho 《 Phi Thành Vật Nhiễu 》, lần này 《 Chung Cư Tình Yêu 》 cũng tương đương với 《 Phi Thành Vật Nhiễu 》, chúng ta lại bỏ ra tám ức nữa, sao nào?” Hứa Gia Hào dùng tay ra dấu một số 8, rất phóng khoáng nói.


Bạch Thanh Tuyết: “…”
Vũ Thiên Mị: “…”
Đây chính là kết quả thảo luận của các ngươi?
Sao lại bàn bạc ra cái giá cao hơn thế?
“Phụt”, “Ôi”, “Cạch”…
Ở hiện trường xảy ra rất nhiều tai nạn nhỏ.
Nói xong, hắn ta còn đắc ý liếc Hứa Gia Hào, ca giàu hơn ngươi!


Bạch Thanh Tuyết: “…”
Vũ Thiên Mị: “…”
Hai người là lão đại, ta phục rồi!
“Phụt”… “Ôi”… “Cạch”…
Lại xảy ra rất nhiều tai nạn nhỏ.


Thế nhưng, Hứa Gia Hào vẫn ngồi yên, khuôn mặt bình tĩnh cười nói: “Liên quan đến bản quyền tên của 《 Chung Cư Tình Yêu 》, vừa rồi ta đã bàn bạc với bên đổng sự rồi, hắn ta cảm thấy rất có triển vọng, rất coi trọng. Thế nhưng, cân nhắc đến việc hợp tác này mới xuất hiện, nên chúng ta quyết định bỏ ra 15 ức mua quyền danh quan, thử chút xem!”


Bạch Thanh Tuyết: “…”
Vũ Thiên Mị: “…”
Bọn họ đã không còn sức chửi bậy nữa, chỉ có thể lão đại ngươi trâu bò, có tiền thì tùy hứng!
Không còn xảy ra tai nạn nhỏ nữa, bởi vì đầu bọn họ bị một suy nghĩ lấp đầy, rất lâu sau cũng không biến mất.
Thổ hào, chúng ta kết bạn đi!






Truyện liên quan