Chương 69: Giữ gìn

Giọng của Đường Mỹ Nguyệt the thé nói: “Chúng tôi cũng không muốn thấy mặt của cô ta. Cũng không nhìn mà xem bọn tôi đã làm gì nào. Từ lúc cô ta bức chân vào nhà họ Mạc tới nay, bên ngoài đã có bao nhiêu tin đồn. Mặt mũi của họ Mạc đã bị cô ta hủy hoại hết rồi. Cô ta không hiểu được đạo lý phải kính trên nhường dưới, không biết lễ phép, không muốn ăn thì không thèm xuống. Thích gì thì làm đó."


Mộc Tuyết Nhu bước chân vào nhà họ Mạc làm cho bọn họ cực kỳ bất mãn, chỉ là một đứa con gái của gia đình bình thường, anh trai còn phải cố gắng ở tập đoàn của họ Mộc mà kiếm ăn, nữa điểm lợi ích cũng không hề có. Lại còn thường xuyên gây gỗ với Mạc Duy Uyên, cháu trai thì đừng nhắc tới làm gì. Loại người này mà cũng có thể lấy làm vợ.


Nói về người thừa kế, rõ ràng là chi thứ hai cũng có thể làm được. Tại sao phải là Mạc Duy Uyên.
"Tiểu Nguyên, đem tư liệu qua cho họ xem." Mạc Duy Uyên không thèm để ý đến Đường Mỹ Nguyệt đang làm khó dễ, bỏ đi thẳng vào trong.


Từ đầu tới cuối ông nội Mạc vẫn không hề mở miệng, chỉ là khi Mạc Duy Uyên đi qua ông, ông nhàn nhạt nói một câu: "Về sau nhớ thường xuyên trở về, ít nhất là hai tuần một lần." Mang theo hương vị giận dỗi, ông luôn hy vọng cả ba đời đều có thể đoàn tụ. Con trai thì chịu nghe lời của ông, nhưng còn đứa cháu trai này thì không hề chịu nghe lời. Tình thân gì đó trong mắt của nó chỉ là một loại phù du.


Mạc Duy Uyên chỉ vâng một tiếng. Ông nội Mạc biết Mạc Duy Uyên ở bên ngoài có mua vài căn nhà, mấy căn thì đem đi đầu tư, mấy căn thì để lại khi có việc thì dùng.


Anh chọn đúng một căn có giao thông thuận tiện làm nơi ở cho mình và Mộc Tuyết Nhu, đối diện căn nhà đó là nhà của họ Lý, nơi ở của Giang Mỹ Nguyệt.


available on google playdownload on app store


Mà ở bên ngoài, Tiểu Nguyên đang đưa tư liệu cho mọi người xem. Sau khi xem xong, sắc mặt của mọi người đều trở nên đen thui, đã hạ thấp chức vụ của bọn họ rồi, còn bảo bọn họ phải khiêm tốn, đây là ý gì?


Từ công ty của mình mà hốt bạc, loại chuyện này anh có thể mở một con mắt nhắm một con mắt. Nhưng mà nếu đụng đến lợi ích của tập đoàn, thì đừng trách anh vô tình.


Mộc Tuyết Nhu gật đầu, "Anh về sau còn có thể quay trở về, tôi không mang theo hết, để lại đây rất nhiều thứ. Nhưng vật dụng còn thiếu, thì đi mua, coi như là quà tân gia đi." Có thể rời khi chỗ này, cô cực kỳ vui mừng.






Truyện liên quan