Chương 6: Động lòng
"Thưa ông chủ, tiểu thư đã trốn ra ngoài chúng tôi đã cố hết sức nhưng vẫn không bắt được tiểu thư"- tên người hầu thân cận báo với Thần Hiền, lúc này Thần Hiền tay nắm chặt thành quyền, ngày mai là sinh nhật cô rồi mà cô vẫn mãi cứng đầu, tính cô ngạo mạn, không xem ai ra gì là tính trời cho nên Thần Hiền, Thuần Uyên muốn quản quản cũng không nỗi
tối nay Quyền Thần Bảo sẽ về đến Mexico này, và điều đương nhiên là Thần Hiền sẽ gặp Quyền Thần Bảo nhưng Quyền Thần Bảo lại muốn gặp Huyết Băng, với một việc nữa là Tuấn Chung đang truy sát đứa con gái này của Thần Hiền nên ông không muốn cho nó ra ngoài nhưng tính bướng bỉnh và ngạo mạn của nó làm nguy hiểm đến tính mạng của chính nó
"Mau tìm tiểu thư về đây bằng mọi giá"- Thần Hiền đứng lên ra lệnh, ông lập tức lấy điện thoại gọi cho Nguyên Tử Phong
"Thần lão đại, ngài cần gì?" Nguyên Tử Phong bên đầu dây cung kính trả lời
"Nguyên Tử Phong cho ta biết khi nào Quyền lão đại về đến Mexico này?"- Thần Hiền hỏi, chỉ cần biết được Quyền Thần Bảo thời gian chính xác về tới thì chắc chắn ông sẽ sắp xếp xong chuyện của Huyết Băng
"Thưa Thần lão đại, chủ nhân của chúng tôi không có khái niệm thời gian,chỉ cần chủ nhân thích thì mấy giờ cũng có thể về đến Mexico này"- Nguyên Tử Phong bên đây nhếch môi nói, Nguyên Tử Phong biết tuốt nỗi mong chờ của Thần Hiền nên cố tình làm vậy, và đương nhiên Thần Hiền không nói gì lập tức tắt máy
_______________
Huyết Băng bị lạc ở Mexico bao la này, cô hoàn toàn không biết đường để trở về, một chút kí ức về Mexico này cô còn không nhớ nổi, năm cô lên 7 tuổi đã bị tống đi Pháp rồi nên cô chả nhớ gì về nơi này
Huyết Băng do dự một hồi lâu thì mới đứng lên chuẩn bị tìm đường đi tiếp nhưng ai ngờ bị một mũi tên ghim thẳng vào bả vai khiến cô đau đớn, Huyết Băng cố sức ngoảnh mặt lại phía sau một cái để nhớ mặt người này, cô lập tức phóng như bay về phía trước, bỗng một chiếc trực thăng đang hạ cánh xuống cô lập tức phóng xuống chiếc cạnh chiếc trực thăng này
Quyền Thần Bảo oai phong bước xuống chiếc trực thăng, gương mặt anh trở nên lạnh lùng và đáng sợ, Quyền Thần Bảo vừa bước được hai bước bỗng một cô gái chạy đến anh, ngã hẳng vào anh, thuộc hạ định chạy đến bắt cô ta đi vì thấy ánh mắt Quyền Thần Bảo không hài lòng nhưng anh kịp thời chặn lại, người con gái đó không ai khác là Huyết Băng, người cô nhuộm máu
"Cứu tôi...cứu...cứu tôi...có người...có...ng..."- cô chưa nói hoàn chỉnh câu liền ngất xỉu, trong lòng Quyền Thần Bảo bỗng nâng lên một cảm giác xót xa
"Đi tìm xung quanh, ai khả nghi, bắt hết"- Quyền Thần Bảo uy quyền ra lệnh
"Vâng thưa chủ nhân"- đám thuộc hạ chạy đi. Quyền Thần Bảo lạnh lùng bế Huyết Băng đi về phía trước nhưng bỗng Quyền Thần Bảo thấy mũi tên còn ghim trên người Huyết Băng anh lãnh khốc nhìn mũi tên rồi bế cô rẽ sang hướng khác, anh bế cô đến một ngôi nhà của anh, ngôi nhà này không quá lớn nhưng đầy đủ tiện nghi, đặt cô trên bàn, cô từ từ mở mắt ra đôi mắt màu tím của cô gặp ánh mắt màu đỏ xám của Quyền Thần Bảo liền mê mẫn, còn Quyền Thần Bảo khi thấy ánh mắt của cô thì tim bỗng loạn nhịp
"Cô ráng chịu, tôi sẽ lấy mũi tên này ra giúp cô"- Quyền Thần Bảo nhẹ nhàng nói, chính bản thân Quyền Thần Bảo còn không biết tại sao mình lại nói một cách nhỏ nhẹ như thế
"Nhờ vào anh rồi"- cô mệt mỏi nói, Quyền Thần Bảo nắm chặt lấy mũi tên, anh chỉ cần nắm và kéo một cái thì mũi tên liền ra khỏi cơ thể Huyết Băng rồi nhưng anh lại không nở, còn cô cố chịu đau bằng cách cắn chặt môi, Quyền Thần Bảo định rút mũi tên ra liền thấy cô cắn môi, nếu cô cắn quá mạnh sẽ bật máu mất
"Tay tôi ở đây, đau cứ cắn"- Quyền Thần Bảo đưa tay lên miệng Huyết Băng nhẹ nhàng nói, anh sợ nếu dùng lời lạnh lùng, lãnh khốc nói với cô cô sẽ khóc mất
"Cám ơn...anh"- cô mỉm cười nhẹ một cái, Quyền Thần Bảo biết là cô sẽ không cắn đây nên đưa tay vào miệng cô, anh rút mũi tên ra một cách nhẹ nhàng nhất cô cắn chặt lấy tay anh, mồ môi trên trán cô nhễ nhãi rơi xuống
"Xong rồi, để tôi băng bó cho cô"- Quyền Thần Bảo một lần nữa lạnh lùng nói, Huyết Băng nhả tay anh ra, liền thấy tay anh đã chảy máu liền ngượng ngùng
"Xin lỗi anh, tôi làm tay anh chảy máu rồi"- Huyết Băng vương đôi mắt to tròn ngây thơ ra nhìn Quyền Thần Bảo khóe mắt còn ngấn nước, tim Quyền Thần Bảo đập lệch một nhịp lớn, anh lạnh lùng không nói gì hết, băng bó lại cho cô, Huyết Băng nhìn Quyền Thần Bảo một cách mê mẫn nhưng...nhưng cô không thể động lòng được vì nếu như thế sẽ rất nguy hiểm cho cả hai
Cô lắc đầu vài cái cùng lúc Quyền Thần Bảo băng bó xong, cô đứng lên cuối đầu chào một cái rồi nhảy trên những mái nhà mà đi, Quyền Thần Bảo đột nhiên cảm thấy nhớ cô, dù cô chỉ vừa mới đi chưa đầy 5 giây. Xem ra Quyền Thần Bảo anh động lòng rồi