Chương 18: Hồng Hân - Hồng Hi
Sau khi máy tính được đem xuống trước mặt Huyết Băng cô nhanh chóng đặt lên đùi truy cập vào trang đang làm loạn những tập tài liệu và hồ sơ đó, dòng chữ IT hiện thẳng lên màn hình màu đen phía dưới là chữ HH khiến cho Huyết Băng nhếch môi cười, ai cũng bất ngờ với bộ dạng lúc này của cô, không ai còn nhận ra đây là con mèo nhỏ khi nãy ngồi trên đùi Quyền Thần Bảo, mà là một con người khác hoàn toàn
"Em có thể đúng chứ?"- quyền Thần Bảo nghé miệng vào tai cô hỏi, cô không trả lời nhiều chỉ gật đầu một cái nhẹ rồi bàn tay múa trên những con phím một cách điêu luyện, Nguyên Tử Phong chưa từng thấy ai nhấn phím nhanh như vậy, mọi thứ diễn ra trong vòng chớp mắt, đối với anh thì chuyện này không có gì đáng bất ngờ lắm vì từ lâu năng lúc của Huyết Băng đã sớm bị anh nhìn ra rôi
"Ayyyy, cho em mượn cái camera để kết nối với bên kia"- Huyết Băng quay sang nhìn anh nói, anh liền ra lệnh cho thuộc hạ đi lấy cho cô
Sau khi kết nối camera vào máy tính thì lại xuất hiện một cô gái đẹp lộng lẫy trên màn hình, người đó thấy Huyết Băng đôi mắt liên loé lên rất vui mừng nưng giọng nói vẫn trầm ổn nói
"Thuộc hạ chào chủ nhân"- cô gái bên đầu dây kia cung kính nói ai nấy đều sững sốt nhưng anh thì không như rằng biết trước được mọi chuyện
"Hồng Hân ai thuê ngươi vào đánh sập mạng lưới của Quyền thị và lục tung dữ liệu?"- Huyết Băng lạnh lùng hỏi, vẻ cao ngạo lập tức xuất hiện một cách nhanh chóng
"Chủ nhân thứ tội, là Hồng Hi sai không biết hỏi ý của người mà đã tự ý ra quyết định giúp đỡ hắn ta, thuộc hạ biết sai rồi"- cô gái đó cuối đầu nói
"Ngày mai lúc 9h sáng đến dinh thự Quyền gia gặp ta, nhớ rõ nha Hồng Hân đúng giờ cho ta không thì người biết hậu quả rồi đó- Huyết Băng trừng mắt đầy đáng sợ khiến co Biện Liệt nổi hết cả da lên, lần đầu tiên mà ánh mắt của một cô gái mà gây ra những cơn ớn lạnh như vậy đến cho mọi người, người con gái này quả thật là không bình thường
" Vâng chủ nhân"- cô gái có tên Hồng Hân kia cung kính nói rồi tắt máy
"Haizzz xong rồi đó, chuyện này dễ không có gì là quá khó khăn cả"- cô nói, Hồng Hi, Nguyên Tử Phong, Biện Liệt mở to mắt nhìn cô như vậy mà dễ ư?
"Nói cho Hồng Hi biết Hồng Hân là ai đi" Quyền Thần Bảo nói, cô quay sang nhìn anh chớp chớp đôi mắt tím
"Thật sự muốn nói?"- cô hỏi nguọc lại anh
" Đúng"- anh tr.a lời cộc loccs
"Muốn thì tự nói đi chứ mắc gì em phải nói "- cô trả lời lại anh, anh quay sang nhìn cô rồi trừng mắt
"Em có nói không thì bảo?"- anh gằn giọng hỏi cô lần nữa
"Nói thì nói anh làm gì mà hung dữ vậy"- cô bĩu môi anh liên nhéo má cô một cách mạnh tay
"Hồng Hi, Hồng Hân là chị gái cô. Trong một cuộc chiến xaye ra giữa các gia tộc thì gia tộc của cô bị tiêu diệt vì để bảo vệ cho cô và chị gái mình, cha hai người đã gửi cô cho gia tộc họ Quyền còn chị gái cô được gửi đến gia đình họ Thần, trước khi mất cha mẹ cô dặn dò là các cô không được báo thu cho gia tộc mà hãy ngoan ngoãn làm người cận kề bên hà họ Quyền và Thần"- cô nói, Hồng Hi như khong tin vào tai mình, cô gái kia là chị của cô sao? Gia tộc gì chứ, rõ ràng chủ nhân nói là cha mẹ đã gửi cô vào để học hỏi. Không lẽ cha mẹ đó chính là cha mẹ nuôi? Cô uy nghĩ rồi chạy đi Biện Liệt liền chạy theo
"Nguyên Tử Phong mau đi xem họ như thế nào"- Huyết Băng nói, cậu ta liền ròi đi
"Anh thấy họ như thế nào có giống nhau không?" - Huyết Băng quay lên hỏi Quyền Thần Bảo
"Giống một chút"- anh qua loa trả lời
"Hồng Hân rất đẹp đúng không?"- cô một lần nữa hỏi anh
"Không quan tâm cho lắm, với em ngừng hỏi những câu ngốc nghếch như vậy đi, anh chỉ có mình em nên những nhan sắ ngoài kia đối với anh là rất tầm thường đều thua em"- anh không nhìn cô nói, mặt cô bất giác ửng hồng, cái tên đáng ghét này thật là
"Giờ thì anh phải đến công ty, em ở nhà ngủ thêm chút rồi về nhà ba mẹ chơi đi, tối về cũng được"- anh nói rồi bế cô về phòng, cô mỉm cười nhìn anh
End chap