Chương 20: Trốn kĩ quá nhỉ?
Quyền Thần Bảo tay nắm chặt ly rượu không ngừng suy nghĩ tại sao Huyết Băng có thể biến mất như vậy được. Anh đứng lên đi xuống sảnh, gương mặt lạnh không thể lạnh hơn, đằng đằng sát khí.
"Chủ nhân, hay là chúng ta đi lên tầng 3 đi nhỡ đâu Thần Hy tiểu thư lại đang tâm sự cùng phu nhân trên đó?"- Nguyên Tử Phong nói khuôn mặt cũng căng thẳng không kém
"Đúng đó chủ nhân nhỡ đâu Thần Hy tiểu thư trong lúc quá buồn chán đã đi tìm người bầu bạn nhưng vô tình thấy phu nhân nên đã cùng nhau đi lên tầng 3"- Biện Liệt suy diễn một điều mà ai cũng nghĩ là đúng
"Chủ nhân, có người trông thấy phu nhân đã lên xe về nhà mẹ đẻ của mình rồi, nghe đâu đi chung với Thần lão đại"- Hân Hân nói, vẻ mặt Quyền Thần Bảo giãn ra đôi chút, tại sao nãy giờ anh chỉ bỏ sót mỗi Thần gia là chưa tìm kiếm nhỉ?
"Cùng ta đến Thần gia đón phu nhân về"- anh đứng lên nói rồi bước đi,
"cô vợ nhỏ à em làm tim tôi sắp không đập được rồi "
Tại phòng của Thần Hy
"Chị à, chị năn nỉ anh hai thả em ra đii, chị à"- Thần Hy quấn lấy người cô không chịu buông
"Chị sẽ cố...sẽ cố a ~~~"- Huyết Băng cười nói, thật ra sau khi nói chuyện với Thần Hy thì phát hiện rằng cô bé rất hiền chỉ vì bị nhốt mà sinh ra buồn chán
"Chị dâu à, chị xinh đẹp như vậy sao lại cưới phải ác ma nhà em vậy? "- Thần Hy hỏi, miệng nhoẻn cười
"Nhưng em phải biết rằng ác ma nhà em cũng rất đẹp hahaa"- Huyết Băng nói xong thì cười rộ lên, Thần Hy vì thế mà cũng cười theo
"Chị à, em muốn đi chơi"- Thần Hy làm mặt cún nhìn Huyết Băng
Huyết Băng nhìn Thần Hy một lúc rồi mỉm cười, xoa đầu cô bé
"Chị sẽ nói Thần Bảo ahh"
Cô bé vui vẻ nhảy lên, nụ cười như đến tận mang tai
___________________
Xe Quyền Thần Bảo di chuyển đến biệt thự nhà họ Thần hắn đeo kính râm để che đi sự lo lắng trong đôi mắt của mình, hắn bước vội vào nhà
"Huyết Băng có về đây không?"- giọng nói cực kì băng lãnh đến đáng sợ vang lên quản gia run run
"Dạ...dạ thưa cậu là không. Ông bà chủ đi vắng nhà rồi...chỉ có thân già tôi ở nhà nếu cô chủ có về thì chúng tôi đã gọi điện cho quản gia bên nhà cậu rồi"- quản gia trả lời một cách cung kính và lời nói rất đáng tin cậy
"ch.ết tiệt! Thế Huyết Băng đi đâu?"- Quyền Thần Bảo tức giận nói lớn rồi trở ra xe
"Chủ nhân, hay chúng ta cứ thử lên phòng Thần Hy tiểu thư xem nhiều khi phu nhân ở đó thì sao?"- Hân Hân vừa lái xe vừa nói
Quyền Thần Bảo ngồi suy nghĩ một lúc thật lâu rồi nói "về dinh thự"
Chiếc xe phóng nhanh trên đoạn đường khiến ai nấy đều sợ hãi, Quyền Thần Bảo mới sáng sớm đã lượn lờ đi quanh thành phố như vậy sắp có chuyện lớn rồi
T
ại dinh thự Quyền gia
Hắn nhanh chóng bước xuống xe bước chân sải dài hơn bình thường đi đến phía sau vườn rồi biến mất, Nguyên Tử Phong đứng canh lấy điện thoại ra gọi cho ai đó
"Tôi, Nguyên Tử Phong đây. Lô hàng từ Sing đến Mexico ngày mai sẽ nhập cảng. Mau chuẩn bị lấy hàng đi"
Hắn thoắt đây đã đi đến trước cửa phòng của Thần Hy tiếng vui vẻ cười đùa khiến mặt hắn đã đen rồi còn đen hơn, cửa phòng mở ra hình ảnh hai cô gái đang cắm hoa vào bình cả những món đồ chơi thì cũng tứ lung tung
"Huyết Băng, Thần Hy trốn kĩ quá nhỉ nhưng tiếc trò chơi trốn tìm này anh tìm thấy hai người rồi"- Quyền Thần Bảo lên tiếng mọi tiếng cười nói đều trở thành một khoảng không gian im lặng đến nghẹt thở, cả hai quay đầu về phía sau thì thấy anh đang dựa lưng vào tường đôi mắt đầy sự lạnh lùng
"Hello...anh hai"- Thần Hy nhoẻn miệng cười tươi
"Buổi sáng vui vẻ nha anh"- Huyết Băng quay sang cười trừ
"Tôi đi tìm em, em rãnh rỗi ngồi đây chào buổi sáng tôi sao?"- đôi mắt hắn hiện lên tia giận dữ Huyết Băng thoáng giật mình cô quên mất là chưa nói hắn nghe việc cô đi tìm Thần Hy
"Chỉ là em mời chị dâu lên đây chơi thôi mà anh đâu cần thái quá như vậy"- Thần Hy trề môi rồi đi lại phía anh hai mình
"Nhưng quan trọng là đi không báo"- hắn vừa dứt câu nói Huyết Băng lập tức lạnh sống lưng
"Aigoo sợ ai khênh chị dâu đi à...liuliu nay anh hai biết yêu biết sợ mất kìa"- Thần Hy nhảy cẩn lên chọc Quyền Thần Bảo khiến mặt hắn đen lại
"Em có tin...anh nhốt em vào bình ngọc đen không?"- hắn hăm dọa em gái mình
"No no, như vậy không phải là trẻ ngoan"- Thần Hy khoanh tay lắc đầu
"Anh đưa Huyết Băng về em ở đây đi, hôm nào rãnh anh đưa Huyết Băng đến chơi với em"- Thần Bảo nắm tay Huyết Băng đang ngẩn ngơ ngồi đó
"Nhớ đó bái baiii"- Thần Hy mỉm cười nói rồi biến mất
Sau khi Thần Hy biến mất hắn nhìn cô hừ lạnh một cái rồi nói
"Huyết Băng, em sắp toi đời với anh rồi"
Sau câu nói là hắn bế cô lên đi xuống nhà, cô vẫn chưa tiêu hóa hết lời nói của hắn. Đến lúc hiểu ra rồi thì muộn rồi
End chap