Chương 4: Người anh trai

Lúc về đến nhà thì trời cũng đã tối, phải công nhận là họ ăn siêu thật đi suốt mấy chục cây số ăn vô tội vã những món ăn lạ lần đầu tiên thấy tự nghĩ rằng học giống mấy đứa vùng sau vùng xa bị ch.ết đói đến nơi rồi ấy, đến mấy bác bán hàng thấy chúng nói cũng phải cười ~ đi lần lượt từng hàng một mà lị ~ nó thấy rất thoả mãn lần đầu tiên nó ăn ngon, ăn nhiều, ăn đã đến thế ha ha ha!!!


Khi nó vừa vào đến nhà thì thấy có khách, nó vừa chào cả nhà vừa nhìn hai người khách quen quen lạ lạ đó.
< là ai đây, không phải là anh Minh Dương đây sao aaaaaaa anh trai luôn bảo vệ nó khi còn bé đây mà * cười sung sướng *>
" con chào ba, mẹ !"


Nó làm ngơ như không nhận ra hai người, cũng tại anh, ai bảo anh tự dưng biến mất không nói với nó tiếng nào hixhixhix nghĩ lại thấy tủi thân .
" Nào Minh Minh con vào đây chào bác với anh đi, con quên hai người rồi sao bác Duy với anh Dương đó con không nhớ sao"


" A bác Duy ạ, lâu lắm rồi không thấy bác qua nhà cháu chơi cháu quên mất đấy hì hì, anh Dương cũng qua trơi ạ, bác với anh ngồi chơi với ba mẹ cháu ạ, cháu xin phép lên phòng trước đây ạ"
" ơ cái con bé này hôm nay làm sao thế nhỉ, hồi trước quân lấy thằng Dương lắm mà sao quên nhanh thế"


Thấy thế bác Duy cười nói" Ha ha ha chắc lớn rồi ngại ấy mà, kệ chúng nó"
Anh Dương cũng bảo " thôi để cháu lên xem em ấy thế nào ạ "
Ba ông bà nhìn hai đứa trẻ trên lầu cười nham hiểm!!!!
--- ------ ------ ------ ------ ------
Trên phòng


Nó cố tình để cửa phòng vì biết anh sẽ lên nói chuyện với nó vì sao nó biết ư là vì cô rất hiểu tính anh dù lâu rồi không có gặp anh hị hị hị
" Tiểu công chúa có trong phong không!!! Anh vào nhé"
Đó đó nó biết mà, ha ha ha


available on google playdownload on app store


Anh mở cửa bước vào căn phòng tối om < haiz chắc lại hù mình đây mà, lần nào cũng vậy> anh nghĩ
Quả thật không sai nó muốn hù anh như mọi khi nhưng lần này anh lại cao tay hơn bật đèn nhanh hơn cả nó hù anh làm mặt nó đần thối ra khiến anh cười nghiêng ngả ha ha ha


Thế là hai người lại làm hoà với nhau, lại cùng nhau buôn chuyện.
" em dạo này thế nào?"
" haiz anh ấy, đi lâu vậy không liên lạc với em, hức hức anh biết em bị chúng nó đàn áp khinh lắm không hức hức"


" haiz anh xin lỗi cũng tại nhà anh lúc đó có chuyện gấp ba mẹ anh phải chuyển đi giờ mới ổn định lại, cũng may có nhà em haiz, có lúc định gọi cho em nhưng lại sợ em buồn lại thôi haiz, a thôi nói chuyện này làm gì, nói cho anh xem ai bắt nạt em để anh trùng trị nó !!!!"


" ;p đùa anh đó ai có thể bắt nạt được em đó, lằm mơ đi. À mà anh giờ về ở đây luôn chứ?"
" ukm anh về đây luôn, để mở chi nhánh lẹu bên này, tuần sau bố anh sẽ quay về bên kia, em có vui không"
" aaaaaaa thích thế, thật á, hì hì"
>


Nhìn thấy cô đang vui vẻ bỗng nhiên thẫn thờ anh hỏi " em sao vậy, đang vui vẻ mà sao tự dưng thẫn thờ vậy,"
, thôi chúng ta xuống nhà ăn thôi, bố mẹ chắc lại gọi bây giờ đó"
" ukm thế cũng đước ha ha"
Không biết là có có phải có thần dao cách cảm với cha mẹ hay không anh vừa dứt lời thì ba mẹ gọi


" hai đứa xuống ăn cơm nhé, nhanh lên, mọi người đang chờ hai đứa đấy"
Hai người nhìn nhau cười rồi cùng nhau xuống nhà ăn cơm
Bữa cơm đầm ấm với những tiếng cười vui vẻ của cả hai gia đình.


lâu lắm rồi nó không thấy vui vẻ như thế này có người bạn mới,người anh lâu ngày giờ cũngtrở lại cuộc sống bây giờ thật mĩ mãn,ước gì thời gian dừng lại......
# lại có nhân vật mới nhé ......#






Truyện liên quan