Chương 3: Hại tôi hay là tự cô hại cô
Suốt một tuần ở trong Phàm gia quần áo cô mặc điều do người phụ nữ lớn tuổi tên Từ Thẩm cho đồ ăn cũng chỉ là đồ thừa được Từ thẩm gói lại để dành cho cô,suốt một tuần Phàm Y Lạc đi đi về về có lẽ anh đã quên cô gái mình mang về vì cô luôn yên phận trong phòng hôm nay phá lệ anh về sớm hơn bất chợt thấy thân ảnh nhỏ đang cặm cụi ôm con gấu ngồi trong nhà kho nhỏ ăn vật gì đó tròn tròn nhe răng cười anh khẻ cau mày lại gần
-Cô chỉ biết suốt ngày ăn uống thôi sau
Cô nhìn anh giật mình chuẩn bị chạy nhưng bị anh nắm cổ quay lại cô khóc rong lên mọi người hoảng hốt nhưng không dám lại gần chỉ long lắng làm việc cầu trời cô gái nhỏ không áo Từ Thẩm chạy ra thì nghe tiếng la
-Tôi không giữ người vô tích sự cô tự mình quay về Lưu Gia biến khỏi mắt tôi
Anh đe dọa cô càng khóc to hơn lúc này Từ Thẩm mới lên tiếng
-Cậu... cậu chủ cậu tha cho nó đi tôi sẽ dạy nó làm việc nó rất đáng thương lại không bình thường nữa xin cậu tôi có thể nhường chổ mình ở cho nó cậu có thể trừ tiền lương của tôi cũng được xin cậu
Từ Thẩm vốn đã giúp việc bên cạnh Phàm Y Lạc từ khi cậu mới sinh ở nhà họ Phàm lâu năm giúp việc từ đời Phàm Lão anh mới mở miệng
-Thẩm nói dạy cô ta thì dạy nên tích sự không thì tôi tống cô ta ra khỏi nhà
Từ Thẩm thở phào cô như hiểu được ngoan ngoãn nín khóc rồi chạy đến sau lưng Từ Thẩm
-Ngoan ngoan đến đây ta dạy con...
-Từ Thẩm chuyện của bà bà làm đã song chưa mà chỉ dạy một con khùng vậy
Giọng nói chua chắt vang lên là giọng của cô quản gia Lý Lệ cô ta tầm 25 tuổi thân hình bốc lửa không ai không biết cô ta vì thích Phàm Y Lạc dù là du học sinh là thiên kim cũng từ bỏ xin vào nhà họ Phàm làm quản gia cô ta vốn bất mãn với cô tại cô xấu xí lại được đặt quyền ở trong nhà họ Phàm dù không bình thường
-Qua đây để tôi dạy cô Còn thẩm đi làm việc của mình đi
Từ Thẩm nhìn cô gái đáng thương nấp phía sau ôm khư khư cánh tay mình khẻ lắc đầu đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa mà tuy bà rất muốn giúp nhưng lúc đã năn nĩ thiếu gia giúp cô ở lại nhưng còn cô gái Lý Lệ này đanh đá điêu hoa như vậy cô sớm muộn gì cũng bị hành hạ ch.ết thôi thật đáng thương trong lòng Từ Thẩm không ngừng thương sót cho cô
-Được tôi xin phép Vậy nhờ Lý quản gia giúp đở...
Nói rồi bà lui xuống Lý Lệ nhìn cô
-Được tôi chỉ cô lau nhà
Lý lệ cầm nùi giẻ ném về phía cô bảo cô ngồi xuống nền dùng chân đạp mạnh lên lưng cô la hét
-Khom người sát cô lau như vậy bao giờ sạch
Cô đau lắm giận mình cô bật dậy mĩn cười rồi đưa giẻ lau vào thùng nước Lý Lệ thấy vậy nói
-Tốt giật qua một lần rồi lau hết biệt thự cho tôi lát sau tôi sẽ kiểm tr.a nuế không sạch đừng mơ ăn cơm
Cô đúng là đưa vào thùng nước nhưng lại cầm nguyên thùng nước hất về phía Lý Lệ khiến Lý Lệ ướt sũng mặt cũng hiện lên vài tia ch.ết chóc cô thì ngây ngô cười câm giẻ lên lau lau trên người Lý Lệ chà mạnh như đang lau sàn mặt Lý Lệ biến sắt tím
-Con điên này mày điên à tao giết mày ch.ết
Trong lúc Lý Lệ vung tay lên như một phản xạ có tự nhiên cô chạy một mạch vào bếp khóc rống lên Từ Thẩm đang lay hoay nấu ăn thấy cô chạy vào cũng ôm cô hỏi han
-Sau vậy có phải Lý quản gia ăn hϊế͙p͙ cô không
Cô khóc càng ngày càng lợi hại khóc thật to nha
- ngoan ngoan ta đây
Từ Thẩm vỗ vỗ lưng cô an ũi Lý Lệ đang nổi điên vào trong hét lên
- Con tiện nhân này vừa điên lại xấu xí mày...tao sẽ tống mày ra khỏi đây
Vừa Nói Lý Lệ định vung tay lên nhưng ngừng lại trên không trung khi nghe giọng nói lạnh nhạt vang lên
-Chuyện gì
Anh nhàn nhạt bước vào nhà bếp ngồi xuống như không thấy chuyệ Lý Lệ định đánh người Lý Lệ như vơ được vàng bài ra khuôn mặt ủy khuất thút thít nói
-Cậu chủ tôi chỉ cô ta lau nhà không nhữ không lau còn hất nước vào người tôi
Anh đưa mắt nhìn bộ đồ Lý Lệ quả nhiên ướt nhẹp còn bóc mùi đảo mắt nhìn cô gái đứng phia sau Từ Thẩm đang sợ hãi mà lên tiếng
-Một cô gái điên cô còn không dạy nổi lấy tư cách gì mà ở lại nhà họ Phàm
Lý Lệ tưởng sẽ được Phàm Y Lạc quan tâm hay đuổi cổ An Bất Hối đi không ngờ anh lại hỏi cô như vậy bất giác hoảng lên lấp bấp
-Cậu chủ tôi biết lỗi rồi....sau...sau này tôi....sẽ không...như vậy... Xin cậu chủ trách phạt
Anh nhìn Lý Lệ đang run lẩy bẩy rồi lên tiếng
-Tôi không giữ người vô dụng cho cô 5p thu dọn trở về Mỹ cùng mẹ tôi.
Lý Lệ nước mắt rơi lã chã cô ta vốn lấy lòng mẹ anh nên mới được làm quản gia vốn tưởng dựa vào xinh đẹp có thể chiếm được lòng của anh không ngờ có cớ để anh đuổi cô đi (ch.ết mày chưa dám ăn hϊế͙p͙ vợ boss -.-)
Lý Lệ biết cô nói gì cũng vô dụng nên lặng lẽ lui xuống không quên đưa mắt căm phẩn về phía An Bất Hối một lần rồi rời đi anh mới nhàn nhạt lên tiếng
-Cô dọn đồ ăn lên cho tôi...
Lúc này cô mới hoảng thật sự hóc mắt đã hồng hồng Từ Thẩm vỗ tay cô an ủi rồi khẽ nói
-Nhìn ta ta biết con làm được
Cô nhìn Từ Thẩm bưng lên cũng bưng theo lâu lâu nhẻ miệng cười bất giác trong lòng Phàm Y Lạc dao động nhẹ bởi lúc nãy anh thấy tất cả cũng nghi ngờ cô có tình bài ra bộ mặt yếu đuối đó rốt cuộc cô gái này có ý đồ gì chứ.
* **
Tác Giả
Hối Nhi: A ngươi định cho ta ngốc hoài sau
Hiền Hiền: Sẽ sớm thông minh minh nha~
Hối nhi: ngươi chăm chỉ viết truyện để cho ta thông minh nga không thù ta nói cho boss biết không cho ngươi đồ mặc đấy ~~
Hiền Hiền: Ai da cô nương à tôi đây thất nghiệp tôi sẽ chăm chỉ viết 1 ngày ra 1 2 chương nha @[email protected]
Hối Nhi: tốt ngoan ta thương *.*
Hiền Hiền: Tôi bí ý tưởng rầu
Hối Nhi...............