Chương 7
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Giọng điệu của Doãn Tư Thần vô cùng bình tĩnh, mang theo sự uy nghiêm khiến người khác không thể chất vấn.
Những con người đó lập tức dùng tốc độ nhanh nhất mà chạy khỏi, trả lại sự riêng tư cho hai người nắm quyền hành hàng đầu của tập đoàn nhà họ Doãn.
Bà Doãn đưa mắt nhìn cháu trai của mình, đây là đứa cháu trai bà yêu thương nhất cũng là niềm tự hào nhất trong cuộc đời này của bà.
Từ khi anh tiếp quản chức tổng giám đốc công ty đến nay, đã giúp cho giá trị của tập đoàn nhà họ Doãn ở thành phố này tăng thêm 20%, đã giúp cho nhà họ Doãn tiến lên một vị thế không thể nào đánh bại.
Nhưng việc kết hôn của anh thì cứ mãi chậm chạp không chịu quyết định, vô số người đều dùng đủ loại soi mói mà nhắm vào vị trí đại diện đời thứ 4 của nhà họ Doãn.
Trước mặt người ngoài, anh là một tổng giám đốc mạnh mẽ kiêu ngạo.
Nhưng khi ở trước mặt bà nội, anh chỉ là một người cháu.
Cho nên khi không có những người khác ở đây, tính cách của Doãn Tư Thần cũng trở nên ôn hòa hơn.
“Nội, sao nội lại ở đây?” Doãn Tư Thần chờ đến khi mọi người đều đi hết, mới dịu dàng mà hỏi bà: “Nếu bà cảm thấy cơ thể không thoải mái, sao không gọi bác sĩ đến nhà? Còn phải chạy đến bệnh viện làm gì?”
“Thằng bé này, con giở trò gì với bà, đừng tưởng rằng bà không biết!” sự vui mừng trên gương mặt của bà Doãn làm thế nào cũng không thể che giấu hết đi được, vô cùng vui vẻ mà nói: “Liên quan đến con cháu đời thứ 4 của nhà họ Doãn, việc quan trọng như vậy, làm sao bà có thể không đến được chứ?”
“Nội! Con cháu của đời thứ 4 gì chứ? Có phải là bà hiểu lầm gì không? hiện tại Dina vẫn chưa muốn kết hôn, làm sao có đời thứ 4 chứ?” Doãn Tư Thần lập tức trả lời, nhất định không chịu thừa nhận mình có liên quan đến người phụ nữ đang nằm ở bên trong.
Bà Doãn đưa tay gõ thật mạnh lên đầu của Doãn Tư Thần, nói: “Bớt nói nhảm với bà đi! Nếu Lâm Tiểu Nhã không biết suy nghĩ như vậy, kiên quyết muốn giữ sự nghiệp của mình, vậy thì cứ để cho cô ta theo đuổi sự nghiệp của cô ta là được rồi. Tập đoàn nhà họ Doãn của bà, còn sợ không tìm được người phụ nữ nào nguyện ý sinh con cho con sao?”
“Nội! Không phải là bà định cho người phụ nữ bên trong sinh con cho con chứ?” dự cảm chẳng lành trong lòng của Doãn Tư Thần càng ngày càng trở nên mạnh mẽ, không kiềm chế được mà nhíu mày nói: “Không được, tuyệt đối không thể được!”
Ánh mắt của bà Doãn trở nên lạnh lùng: “Không phải là con muốn chờ Lâm Tiểu Nhã đó chứ? Tư Thần, con yêu cô ta, nên nhiều năm qua bà cũng không nói gì, nhưng con tự mà nhìn đi, cô ta giữ con bao lâu rồi? Rất nhiều năm rồi, khi nào thì cô ta chịu mới chịu sinh cho con một đứa con? Nhà họ Doãn của chúng ta còn thiếu chút tiền của cô ta sao? nếu cô ta còn muốn tiếp tục làm người mẫu, vậy thì sau khi sinh con xong cũng có thể tiếp tục làm! Kết quả thì sao đây? Năm nay con đã 28 tuổi rồi, con còn có thể chờ bao lâu nữa?”
“Nhưng, bà nội à, không phải bà đã đồng ý với con rồi sao? Chỉ cần con ngồi lên vị trí tổng giám đốc, bà sẽ không can thiệp vào chuyện hôn nhân của con!” Doãn Tư Thần cũng có chút tức giận rồi, ánh mắt mang theo sự giận dữ.
“Nhưng con cũng đã đồng ý với bà, năm con 28 tuổi nhất định sẽ kết hôn!” giọng nói của bà Doãn cũng từ từ trở nên cao hơn, rõ ràng cũng đang giận dữ: “Lâm Tiểu Nhã kia có cái gì tốt chứ? Lại có thể làm cho con chờ nó nhiều năm như vậy, tại sao bà phải cần một người phụ nữ như vậy về làm cháu dâu của bà?”
Hai người ở bên ngoài tranh cãi lớn tiếng, Cố Hề Hề ở trong phòng cũng mơ mơ màng màng mà tỉnh dậy.
Cố Hề Hề từ từ mở mắt ra, mọi thứ ở trước mắt đều hoàn toàn xa lạ.
Trang trí tinh xảo, vật dụng sang trọng.
Nơi này...là đâu?
Vừa rồi hình như có nghe được người nào đó nhắc đến Tiểu Nhã?
Chẳng lẽ là mình mắc bệnh rồi sao, bây giờ lại xuất hiện ảo giác? Rõ ràng Tiểu Nhã đang ở Milan, sao có thể ở đây được chứ?
Cố Hề Hề vừa định bước xuống giường, thì lập tức nghe được lời nói từ bên ngoài truyền vào: “Thiếu phu nhân tỉnh rồi, mau mau đi chuẩn bị đi!”
Giây tiếp theo, Cố Hề Hề liền nghe thấy tiếng mở cửa, một gương mặt tinh xảo, mặc dù trên người bà mang theo gió sương của năm tháng, nhưng vẫn không thể nào ngăn được vẻ đẹp độc nhất của bà, bà từ bên ngoài đi vào, phía sau còn có một nhóm bác sĩ và y tá mặc đồng phục của bệnh viện.
Cố Hề Hề ngơ ngác, hoàn toàn không biết là đã xảy ra chuyện gì.
Cô chỉ nhớ trước đó cô ngất xỉu ở công ty, cô còn chưa vào họp!
Trời ạ, cô lại có thể quên mất một cuộc họp quan trọng như vậy!
Cố Hề Hề vừa định xuống giường, thì bà cụ có gương mặt tinh xảo kia liền ngăn lại động tác của cô, trong đáy mắt còn tràn ngập sự vui vẻ và hài lòng.
“Đừng động, để bác sĩ kiểm tr.a cho con lần nữa nhé!” bà mỉm cười nói với Cố Hề Hề: “Bây giờ con là công thần của nhà họ Doãn, có việc gì cứ để cho người khác làm là được rồi!”
Cố Hề Hề khó hiểu mà nhìn bà: “Xin lỗi, cho con hỏi một chút, bà là...con, sao con lại ở đây?”
Bà lập tức mỉm cười, trả lời: “Bà là chủ tịch của tập đoàn nhà họ Doãn, bà nội của Doãn Tư Thần, con tên gì?”
“Cố Hề Hề, con tên là Cố Hề Hề!” Cố Hề Hề vô cùng căng thẳng mà trả lời lại: “Chủ tịch, con...con không cố ý, con thật sự không biết...con, con sẽ lập tức quay về công ty làm việc, xin chủ tịch đừng đuổi việc con! Con nhất định sẽ không làm sai nữa!”
Bà Doãn khẽ giơ một ngón tay lên, ra hiệu cho Cố Hề Hề đừng nói nữa.
Cố Hề Hề nhìn bà mà không biết làm gì, không hiểu ý của bà.
“Con cứ nghỉ ngơi cho tốt đi, yên tâm, có bà ở đây, còn có ai trong công ty dám đuổi việc con!” bà Doãn nhìn gương mặt của Cố Hề Hề, ánh mắt lộ rõ sự hài lòng: “Chỉ cần con sinh ra đứa bé này một cách thuận lợi, bà sẽ không đối xử tệ với con!”
Bà Doãn nói xong câu này, xoay người đi khỏi.
Để lại một mình Cố Hề Hề ngơ ngác mà ngồi ở đó.
Sinh đứa trẻ này? Đứa trẻ ở đâu?