Chương 2
Yến Tử nghèo khó
_Tống nguyệt Linh mơ hồ mở mắt ra ,thân thể nhức mỏi ,nhìn khung cảnh xa lạ ,đây là đâu?
không phải cô đã ch.ết rồi sao ?!nhắm mắt lấy sức mở ra ,vẩn không thay đổi .Một căn phòng
chật hẹp ,củ kĩ ,đồ đạc bừa bãi lộn xộn ,sao cô lại ở đây .Cô nhớ cô bị xe đụng ch.ết,thành
một vong hồn ,cô thấy ba mẹ và cả ông chồng cô lại nhận xác cô ,đúng ,đúng cô đã ch.ết rồi!
Gắng gượng chống tay ngồi dậy ,Tống nguyệt Linh giật mình ,sao tay cô lại nhỏ gầy thế
này ,cô sờ mặt ,mặt khô,sờ đầu tóc ngắn ,nhưng người đang mắc quần jin cụt áo thun
rộng thùng thình ,người nhỏ thó ,cô vội lấy chiếc gương trên đầu giường...
Một gương mặt xa lạ ,mắt to mủi hếch mày rậm môi nhợt nhạc ,nhìn sao củng giống ]
cậu bé chưa thành niên ,Nguyệt Linh đưa ra sờ dưới quần ,may quá con gái ,nếu cho cô
sống lại trong cơ thể một cậu bé ,cô tình nguyện ch.ết thêm một lần a Nguyệt Linh đau khổ
nghỉ!!Mặc dù hoang đường nhưng thật sự cô đã sống lại trong cơ thể này ,còn cô bé này
vì một lý do vì đó đã ch.ết trong phòng,Nguyệt Linh thấy lạ cô đã tỉnh dậy lâu rồi mà không
thấy ai ,hay tiếng nói ,chỉ yên tĩnh đến đáng sợ.Nguyệt Linh đi tham quan cái nói tham
quan chứ thật ra ngồi một chổ có thể nhìn tổng quát hết ,trong phòng một cái giường
cô đã nằm ,một cái tủ đựng quần áo dựng trước cái giường vừa làm vách ngăn vừa đựng
đồ ,phía sau là một cái kệ bếp đóng tạm bợ trên đó là dụng cụ nấu ăn !trong phòng mọi
thứ đều củ kỉ ,không tivi không điện thoại ,không có gì hết ,Nguyệt Linh mở ra cánh cữa
tủ quần áo ,bên trong ít ỏi tới đáng thương ,toàn là màu trung lập ,xem ra cô bé này
hướng nội,quần áo cái nào củng bạc màu vì giặt quá nhiều lần ,cô bổng nhớ tới mấy tủ
quần áo hàng hiệu của cô ,có rất nhiều cái cô chưa gở tem và mặc lần nào ...Nguyệt Linh
cảm thán đúng là kẻ ăn không hết người lần không ra a!Một cuốn sổ tài khoản số dư
3000 tệ ,đây là tất cả của cô bé ,cô nhìn mục chuyển khoản ,mỗi tháng cô bé
được nhận 500 tệ một tháng đó là quỷ bảo trợ trẻ em mồ côi ,một thẻ căn cức Đinh Yến
Tử ,năm nay 15 tuổi ,ây da vậy là một cô bé mồ côi nghèo khổ ,sống với 500 tệ một tháng
ch.ết đi ,bây giờ cô Tống Nguyệt Linh 27 tuổi tiểu thư sống nhờ trong thể xác cô bé .cô
phải làm gì đây ?
1 năm sau !
Tống nguyệt Linh,một quần jin ôm áo thun ,tay cầm túi xách ,nón kết đội lệch ,chân
bước nhanh trên đường tới khách sạn Đế Đô làm thêm .Từ khi sống lại trong thân xác Yến
Tử cô mới biết cuộc sống tay làm hàm nhai là như thế nào .,500 tệ một tháng tiền thuê
căn nhà kho của một bà tốt bụng hết 200 tệ .cô bé phải đi làm thêm rất nhiều nơi ,từ rửa
chén trong nhà hàng ,tới phát tờ rơi dọn dẹp vệ sinh ,nhưng vì nhỏ tuổi chỉ làm ngoài giờ
không có công việc ổn định ...Tống Nguyệt Linh từ xưa tới nay không lo nghĩ về tiền bạc
Vì thẻ ATM của cô không bao giờ hết tiền ,một cái của ông xã và một cái của ông bà Tống
cho hàng tháng cố định ,nên cô sống vô tư .
Một ngày sao khi tỉnh dậy cô rút hết 3000 tệ trong tài khoản ,ăn cơm ở một :"":quán ăn
nhỏ""mua vài bộ đồ trong cửa hàng giảm giá .
, Xong Nguyệt Linh mới hối hận vì cách xài tiền của mình ,bây giờ chỉ còn vài trăm tệ sống
như thế nào ?Tống nguyệt Linh cũng nghĩ tìm về cha mẹ và nói sự thật.Nhưng chuyện quá
hoang đường liệu có người tin cô?,với cuộc sống giàu sang ngày trước khiến cô mệt mõi
cô không muốn quay về cuộc sống thiếu phu nhân trong cái lồng son ấy nữa,mặc dù bây
giờ cô bé mồ côi ngeo khổ cô muốn sống cuộc đời tự do của mình