Chương 62: Bang Heaven and Earth
Sau khi Tràn Hạo nghe Mark và mẹ của mình kể lại toàn bộ sự việc, ánh mắt hồ nghi của anh chợt hiện lên một ngọn lửa.
Ngọn lửa cừu hận đã chiếm lấy toàn bộ trái tim của anh.
Trong lòng Tràn Hạo thầm nghĩ mình và Thomas Franco có một mối thù không đội trời chung.
Tràn Hạo thề với bản thân của mình, anh nhất định bắt cha con của Thomas Franco phải trả cái giá vì đã giết ch.ết ba của anh.
Bất đầu từ lúc đó Tràn Hạo đã tụ tập lại tất cả thuộc hạ của ba anh, và thành lập ra bang Thiên Địa cũng được gọi là bang Heaven and Earth.
Trong giới hắc đạo bang Thiên Địa được xem là bang phái thần bí nhất vì lối hành sự độc đoán làm việc riêng rẽ không qua lại với bất cứ bang phái nào.
Chỉ vỏn vẹn 8 năm mà thế lực của bang Thiên Địa đã mở rộng ra khắp nơi trên toàn thế giới, nhất là trong hai năm gần đây bang Thiên Địa đã thâu tóm tất cả bang phái nhỏ mà các bang phái lớn không xem ra gì, và nắm giữ tất cả địa bàn của bọn họ.
Hoạt động chính của bang Thiên Địa gồm có rửa tiền đen, làm người trung gian của những tổ chức sát thủ và thân chủ của họ và sản xuất các loại vụ khí và trang bị cho quân đội khắp nơi trên toàn thế giới.
Mỹ là quốc gia có lực lượng quân đội hùng mạnh nhất đứng đầu thế giới, cũng là quốc gia chính mà bang Thiên Địa cung cắp vũ khí cho.
Thật ra thì nếu không có sự giúp đỡ của Đường gia một gia tộc đứng đầu bạch đạo, đứng ra làm người trung gian giữa quân đội Mỹ và bang Thiên Địa, thì Tràn Hạo không thể nào chỉ trong vòng vài năm ngắn ngủi mà có thể củng cố được địa vị của mình trong giới hắc đạo.
Tuy anh là thủ lĩnh của bang Thiên Địa, nhưng Tràn Hạo ít khi lộ diện chỉ có tứ đại đường chủ mới được tiếp xúc với anh.
Tạ Chánh, Phó Cảnh, Doãn Kỳ và Minh Nguyệt, chính là bốn thuộc hạ tin cậy nhất của Tràn Hạo.
Cũng là những đứa bé mồ côi được Mark nhận nuôi từ nhỏ và huấn luyện đặc biệt, để sau này họ có thể theo bên cạnh phù trợ Tràn Hạo chiếm lại bang Black Eagle, và tiêu diệt Thomas Franco Jr.
Hai tuần sống trong hạnh phúc đã mau chống trôi qua, trong suốt thời gian này Tràn Hạo và Gia Duyên như hình với bóng không rời khỏi đối phương nửa bước.
Tất cả việc trong công ty Tràn Hạo đã giao lại cho Tạ Chánh tòan quyền xử lý, anh và Gia Duyên thoải mái sống tại biệt thự Tràn Viên.
Châu Ân được Tràn Hạo gọi đến ở tại biệt thự Tràn Viên, để tiện việc chăm sóc cho Gia Duyên hàng ngày.
Từ lúc Châu Ân được Tần Gia Uy phái theo bên cạnh để bảo vệ cho Gia Duyên cũng đã được 5 năm, trong suốt thời gian 5 năm nay, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy Gia Duyên sống trong hạnh phúc.
Nụ cười ngọt ngào trên khuôn mặt kiều diễm của Gia Duyên phát xuất từ tận đấy lòng của cô.
Châu Ân nhìn thấy cảnh Tràn Hạo yêu thương và lo lắng cho Gia Duyên từng chút một, trong lòng cô cảm thấy vui vẻ vô cùng.
Khuôn mặt tươi cười của Châu Ân đột nhiên trầm xuống, trong lòng cô cảm giác phiền muộn khi cô nghĩ đến việc hai tháng nữa Thomas Franco Jr sẽ đến Thành Phố S này.
Nhìn thấy Gia Duyên cười tươi như vậy Châu Ân quyết định không nói cho cô biết về việc Thomas Franco Jr.
Mỗi ngày Tràn Hạo sẽ cùng Gia Duyên đọc sách, đi dạo trong vườn hoa và ngồi lắp hình trong phòng khách.
Châu Ân luôn theo bên cạnh của hai người và cô thường xuyên dùng điện thoại di động của mình để chụp lại những khoảnh khắc Gia Duyên cười rực rỡ nhất.
Hôm nay là ngày nghỉ cuối cùng của hai người, ngày mai Gia Duyên phải trở lại công ty giải trí Ngôi Sao Sáng để làm việc, còn Tràn Hạo thì phải quay về công ty của mình.
Hai người ngồi trên ghế xích đu ngoài vườn hoa, Tràn Hạo ngồi thoải mái đặt Gia Duyên ngồi trên đùi của mình, tay anh bất giác choàng qua vòng eo thong thả của cô ôm cô thật chặt vào lòng.
Trong lòng Tràn Hạo băn khoăn lo sợ, anh lo sợ có một ngày Gia Duyên sẽ biết được mục đích ban đầu anh tiếp cận với cô là vì muốn trả thù Thomas Franco Jr, lúc đó Gia Duyên sẽ không tin tình yêu của anh dành cho cô là thật.
Ánh mắt day dứt hối hận của Tràn Hạo nhìn thẳng về bầu trời bao la trước mặt của anh, trong lòng anh thầm nghĩ nếu thời gian có thể quay trở lại anh sẽ tuyệt đối không dùng cô làm quân cờ để trả thù Thomas Franco Jr.
Con ngươi đen nhánh của Tràn Hạo được chuyển dần sang màu vàng cam tỏa ra từ cảnh hòang hôn trước mắt, cảnh tuợng thiên nhiên đẹp đẽ này đã bao phủ cả bầu trời bao la, nhìn vào thật lãng mạn làm cho Tràn Hạo và Gia Duyên lưu luyến giây phút hạnh phúc này.
"
Hạo, chúng ta đừng rời khỏi đối phương, có được không anh?."
Gia Duyên ngồi thỏai mái tựa đầu vào lồng ngực ấm áp của anh, anh mắt sắc sảo của Gia Duyên nhìn xa xăm ra bầu trời màu vàng cam trước mắt của mình nói với giọng nhỏ nhẹ.
Cô sợ hạnh phúc của anh và cô cũng giống như cảnh tượng trước mắt.
Khi nó xuất hiện thật hoành tráng thật diễm lệ, nhưng chỉ trong chốt lát liền biến mất ngay.
Tràn Hạo nghe Gia Duyên nói vậy tay anh bất giác xiết chặt vòng eo nhỏ nhắn của cô, trong ánh mắt của anh chợt hiện lên nỗi bồn chồn lo ngại, anh biết trong lòng cô đang nghĩ gì.
Tràn Hạo yêu thương cúi xuống hôn lên trán của Gia Duyên nói với giọng đầy quả quyết.
"
Anh hứa, dù xảy ra bất cứ chuyện gì anh cũng sẽ không rời xa em."
Gia Duyên không nói gì cô hân hoan gật đầu của mình, khuôn mặt xinh đẹp của cô nép sát vào lồng ngực rắn chắc của Tràn Hạo, lắng nghe nhịp tim bất ổn của anh.
Dì Hoà và Châu Ân từ trong nhà bước ra ngoài, trên tay họ là điểm tâm chiều.
Khi hai người nhìn thấy phong cảnh lãng mạn giống y như một bức tranh trước mặt của mình, đôi chân đang bước đi đều đều của hai người chợt khựng lại, không muốn tiến tới phá vỡ bầu không khí mơ mộng này.