Chương 46: Dự cảm xấu
Không biết sức mạnh từ chỗ nào, Vân Thi Thi đẩy mạnh tên thanh niên ra. Chiếc cốc trên bàn bị hắn ta đè lên vỡ thành vụn. Cô liều mạng nắm yết hầu, cong eo ho khan hở gấp. Chỉ cảm thấy trong bụng như có ngọn lửa đốt cháy cô vậy.
Whiskey không pha, độ mạnh mười phần có thừa. Lúc nãy cô chỉ uống nửa ly rượu, chỉ trong chớp mắt cô muốn ngất đi, mơ mơ hồ hồ, trời đất như xoay quanh.
Đầu rất đau... Đau đến kinh khủng, cơ hồ không phân biệt được phương hướng, ý thức cũng dần đánh mất!
Vân Thi Thi muốn đứng lên, thân thể lại ngã trái ngã phải. Cả người mềm nhũn, hai chân hai tay không còn sức, tê dại cực kỳ. Mới vừa đứng lên cô liền ngã trở lại sô pha. Ngay sau đó, một cổ khô nóng từ bụng lan ra khắp cơ thể, càng ngày càng nóng rực. Vân Thi Thi bám chặt vào bàn, mồ hôi chảy đàm đìa!
Cũng khó trách cô ta say nhanh, vì chén rượu pha lẫn cồn rượu khác.
Cường ca nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng trong bóng tối, cười cảm thán:"Thuốc thúc tình này, đúng là thứ tốt nha!"
"Ha ha, tất nhiên! Đây là đồ em mang tới mà, còn không phải hàng tốt sao?"
Thanh niên không có ý tốt cười, sau đó nhìn thấy vẻ mặt thống khổ của Vân Thi Thi, trong lòng ngứa ngáy:"Anh Cường, anh chơi xong rồi thì để cho chúng em chơi vài ngày nha!? Người đàn bà này thật xinh đẹp, ha ha!"
"Thích à?" Cường ca cười:"Được, chờ tao chơi chán thì liền cho tụi bây!"
Vài người cúi đầu khom lưng cười đấy cười để: “Cảm ơn anh Cường!”
"Anh Cường, em đã đặt sẵn phòng tốt cho anh rồi! Ha ha, phòng tổng thống đấy!"
Trên sô pha, Vân Na mở to mắt ngồi dậy, trên mặt chỗ nào có men say chứ? Đôi mắt rõ ràng thanh tỉnh.
Cô ta nhìn về phía Vân Thi Thi, khóe môi nhếch lên cười lạnh.
"Anh Cường! Anh vừa lòng chứ? Người như thế nào? Tôi đâu có lừa anh phải không! Anh thấy có đáng giá hay không?"
Vân Na đi qua đấy ngồi, cười duyên:"Chị tôi rất thuần khiết đấy! Mấy con nhỏ khác không thể so sánh đâu, thân mình chị ấy cũng sạch sẽ nữa! Dù tới chợ đêm, cũng có thể bán được mấy chục vạn trong một buổi? Anh Cường, anh thật sự lời lắm nha!"
"Ừ, đúng là đáng giá! Số hàng chục thì tính gì!" Đâu chỉ mấy chục vạn, mấy trăm vạn đều được đấy chứ!
Cường ca cười ha ha, ôm Vân Thi Thi hiển nhiên đối với người này vừa lòng.
"Vậy thì được rồi! Cảm ơn anh Cường!" Vân Na chợt nhớ tới gì đó, liền khép nép nói:"Anh Cường đừng đem chuyện này nói ra nha! Đừng nói tôi chơi xấu chị ấy, nếu không cha liền giết tôi!"
"Biết rồi!" Hắn không kiên nhẫn trả lời.
Vân Na cười hì hì, nói:" Đừng vội chứ! Đêm nay, chị ấy thuộc về anh! Anh xem, nữ chính tuyển sự..."
"Tôi đồng ý chuyện của cô, nói được thì làm được! Giờ mau biến đi! Đừng quấy rầy chuyện tốt của tôi!"
Hiện giờ Cường ca chỉ đặt tâm tư lên người Vân Thi Thi, còn thời gian đâu mà để ý cô ta, hắn không nghĩ nhiều liền gật đầu. Mấy tên đàn em đã sớm mở cửa, hắn nửa ôm Vân Thi Thi vào lòng rực, rời đi.
……
Ngoài cửa sổ bỗng nhiên gió mạnh như gào thét. Thổi cửa sổ kêu keng kenh chuyển động. Hữu Hữu từ cơn ác mọng bừng tỉnh, bỗng từ trên giường ngồi dậy nhìn sang nên cạnh... Mẹ đâu rồi?
“Mẹ?” Một cảm giác rất xấu nổi lên trong lòng cậu!