Chương 61: Tiệc giáng sinh
Khi mặt trời trôi dần về phía chân núi cũng là lúc đêm giáng sinh thiêng liêng bắt đầu. Thành phố A ngập tràn trong những ánh đèn rực rỡ, những cây thông cao cao, những màu sắc xanh đỏ được trang trí trên khắp mọi nẻo đường.
Mọi sự chú ý cũng bắt đầu đều hướng về căn biệt phủ Venus nơi diễn ra bữa tiệc giáng sinh xa hoa nhất đêm nay. Từng chiếc xe sang trọng nối đuôi nhau tiến vào trong cổng toà biệt phủ. Bữa tiệc hiếm hoi được tổ chức bởi một thành viên trong gia tộc họ Niên.
Gia tộc họ Niên trước giờ không mấy khi tổ chức tiệc lớn, họ sống khá kín tiếng nhưng nay con gái út của nhà họ Niên lại tổ chức một buổi tiệc xa hoa mời tất cả mọi người đến tham dự. Gây ra không ít sự chú ý.
Thẩm Tử Vi xuống khỏi taxi, nhìn căn biệt phủ trước mắt có chút choáng ngợp. Cô nàng nhìn xung quanh, nhìn mọi vị khách của tầng lớp thượng lưu xúng xính trong những bộ trang phục lộng lẫy tiến vào trong.
Một chiếc xe cao cấp hiệu Puissant màu đen dừng lại ngay trước cửa lớn của căn biệt phủ, tài xế vội vàng leo xuống cung kính mở cửa xe cho người đằng sau.
Liêu Thần Duệ trong bộ âu phục cao cấp, anh tuấn uy quyền bước xuống xe. Tiếp theo sau hắn là một người phụ nữ đài các thanh tú.
Đường Hạ Du xinh đẹp trang nhã trong bộ váy dạ hội màu xanh ngọc đứng bên cạnh khoác tay hắn. Vẻ mặt của cô ta có chút hào hứng nhìn người bên cạnh.
Bởi vì đây là lần đầu tiên Liêu Thần Duệ chủ động mời cô ta đi dự tiệc cùng mình. Cô ta không biết người tổ chức tiệc là ai. Và tuy đã nhìn qua rất nhiều căn biệt thự sang trọng nhưng căn biệt phủ Venus này đặc biệt nguy nga tráng lệ khiến người ta không thể rời mắt.
Đường Hạ Du khoác tay hắn đi vào trong đại sảnh rộng lớn với mặt sàn được ốp bằng đá cẩm thạch sáng bóng, trên trần nhà là chiếc đèn trùm pha lê khổng lồ sáng rực cả căn phòng. Tiếng nhạc du dương vang lên điểm xuyến cho buổi tiệc sang trọng đêm nay.
Đường Hạ Du nhìn quanh một vòng, có chút bất ngờ trước những vị khách có mặt ở đây. Cô ta nhìn thấy có hoàng tử Hy Lạp, tỷ phú công nghệ top 10 thế giới, vợ chồng thị trưởng của thành phố B,... Và hàng chục vị khách có tiếng tăm khác. Cô ta trong phút chốc bị kinh ngạc. Rốt cuộc chủ nhân của bữa tiệc này là ai mà có thể mời đến những người này vậy?
Khác dưới đại sảnh ồn ào náo nhiệt, phía bên trên hành lang tầng một, có hai con người đang ngồi đánh cờ cùng nhau. Còn có hai vệ sĩ đứng canh gác ngay lối cầu thang đi lên để tránh có người làm phiền.
Niên Vân Ni ngồi trên một chiếc ghế có hình dạng như một ngai vua, trên người lại mặc chiếc váy dạ hội màu kem quyến rũ lộng lẫy, trông cô uy quyền như một nữ hoàng. Ngồi đối diện chơi cờ cùng cô là Trình Bách Niên.
Niên Vân Ni đang suy nghĩ cho nước cờ tiếp theo của mình thì người đối diện đột nhiên lên tiếng.
"Có vẻ khách quý của cô đến rồi đấy. Cô có mời cả vị hôn thê của anh ta sao?"
Cô theo ánh mắt của anh ta nhìn xuống dưới đại sảnh liền trông thấy Liêu Thần Duệ vừa tiến vào cùng với Đường Hạ Du, thật thà đáp.
"Không có. Tôi chỉ mời anh ta."
Trình Bách Niên nhướng một bên lông mày, nhếch môi đoán.
"Xem ra anh ta muốn đưa Đường Hạ Du đến để khiêu khích cô."
Niên Vân Ni lại nhìn qua bàn cờ, lãnh đạm phản bác.
"Không đâu, Liêu Thần Duệ bây giờ chỉ muốn giết ch.ết tôi thôi."
"Sao vậy? Cô lại gây ra chuyện gì khiến anh ta căm hận mình rồi à?"
Trình Bách Niên không lấy gì làm lạ, cười cợt hỏi. Cô cầm quân mã đưa lên C nhằm ý muốn tấn công quân hậu của Trình Bách Niên, cùng lúc đó nhẹ nhàng trả lời anh ta.
"Tôi chỉ tặng cho anh ta một cú plot twist bất ngờ mà thôi."
"Tôi không thích mấy cái cú plot twist bất ngờ của cô đâu, Niên tiểu thư. Trái tim nhỏ bé của tôi không chịu đựng nổi."
Trình Bách Niên giả vờ ôm lấy tim mình khẽ cảm thán.
Niên Vân Ni đã quen với vẻ cợt nhả của anh ta, cười phì một tiếng. Sau đó chậm rãi nói.
"Tạm thời dừng tại đây thôi. Tôi phải xuống tiếp khách rồi."
"Được rồi, chúng ta tạm nghỉ."
Người đàn ông cũng vui vẻ nói.
...
...
Liêu Thần Duệ đang lấy rượu thì tự nhiên Đường Hạ Du đứng bên cạnh lên tiếng gọi.
"Viên tổng, anh cũng được mời tham dự buổi tiệc này sao?"
Hắn ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Viên Triều đang tiến lại gần chỗ này.
"Chào Đường tiểu thư."
Viên Triều lại nhìn sang bạn của mình cười nói.
"Thật trùng hợp, xem ra Vân Ni mời cả hai chúng ta nhỉ?"
Liêu Thần Duệ ánh mắt lãnh đạm trả lời.
"Tôi không nghĩ cậu cũng ở đây đấy."
Đường Hạ Du vừa nghe thấy cái tên Niên Vân Ni đã ngay lập tức sửng sốt. Chẳng lẽ bữa tiệc này là của người phụ nữ đó sao?
Cô ta chợt nhìn qua Liêu Thần Duệ.
Cô ta biết rằng trước đây hắn đã sống cùng Niên Vân Ni, vậy có phải hắn vẫn còn lưu luyến Niên Vân Ni hay không?
"Vậy thì lần này phán đoán của cậu lại sai rồi."
Viên Triều cười cười nói.
Từ hôm ở trường bắn súng đến giờ, hai người cũng không có gặp mặt nhau. Mối quan hệ của hai người vẫn bình thường. Sẽ không vì một người phụ nữ mà hoàn toàn rạn nứt, chỉ đơn giản là đang âm thầm tranh đua cùng nhau thôi.
"Anh hai..."
Ba người đang trò chuyện thì một giọng nói khác lại vang lên. Lần này là sự xuất hiện bất ngờ của Liêu Minh Hiên. Anh cùng với Lục Ninh Thuần xinh đẹp bên cạnh đi tới chỗ anh trai mình.
Liêu Thần Duệ có hơi ngạc nhiên nhìn cặp đôi vừa bước tới.
"Sao em lại ở đây?"
Liêu Minh Hiên giơ tấm thiệp mời lên nói.
"Em và Ninh Thuần được mời."
Khi anh còn ở trong bệnh viện, Lục Ninh Thuần đã kể lại chuyện Niên Vân Ni mua thân phận của cô.
Sau đó anh đã tự tìm hiểu ngọn ngành câu chuyện và biết được cả chuyện anh trai mình đã có ý định trả thù Lục Ninh Thuần.
Minh Hiên nghĩ thật là may mắn khi Niên Vân Ni đã thế thân cho Ninh Thuần. Nếu như anh hai dám chạm vào một đầu ngón tay vào Lục Ninh Thuần, anh nghĩ mình sẽ không thể nào tha thứ cho Liêu Thần Duệ.
Thật ra anh không muốn đưa cô đến tham dự bữa tiệc này vì nơi này quá đông người, quá nhiều ánh mắt dòm ngó cô gái nhỏ của anh.
Lục Ninh Thuần đứng bên cạnh người đàn ông có phần rụt rè ngại ngùng chào hỏi Liêu Thần Duệ.
"Chào anh... Liêu tổng."
Cô không quen những nơi đông người lại xa hoa thế này. Nếu không phải Niên Vân Ni mời, cô cũng sẽ không nhấc mông ra khỏi nhà. Cũng may là có Liêu Minh Hiên đi cùng cô để cô đỡ ngại.
Liêu Thần Duệ chỉ lịch sự gật đầu với cô.
Viên Triều nhìn thấy Liêu Minh Hiên thì vừa kinh ngạc vừa vui mừng đấm vào vai cậu ta.
"Này nhóc, tỉnh lại rồi sao không đến chào anh hả? Dạo này chẳng có ai đua ngựa với anh cả."
Liêu Minh Hiên buồn cười đáp.
"Em cũng định liên lạc với anh nhưng rồi bận quá. Cuối tuần này có muốn đua cùng em không? Tuy em nằm hơi lâu nhưng vẫn chiến hơn anh nhiều đấy."
"Thói kiêu ngạo của nhà cậu là từ gen di truyền ra à? Đừng có tự mãn giống anh trai cậu chứ?"
Viên Triều cao giọng nói.
Liêu Thần Duệ đứng bên cạnh nghe thế liền thấp giọng châm chọc.
"Anh em tôi chỉ nói sự thật thôi, vì cậu không chấp nhận được sự thật nên mới coi đó là tự mãn."
Viên Triều liền khinh thường nhìn hắn.
Trong lúc cả năm người đang đứng trò chuyện thì từ trên tầng một, Niên Vân Ni chậm rãi bước xuống cầu thang. Các quan khách bắt đầu đổ dồn ánh mắt về phía cầu thang ngắm nhìn nhân vật chính của bữa tiệc.
Niên Vân Ni xinh đẹp rực rỡ như một nữ thần giáng thế trong bộ váy dạ hội màu kem hở lưng ôm lấy đường cong cơ thể hoàn hảo. Khi cô xuất hiện, tất cả mọi người đều phải dõi mắt theo từng bước chân của cô.
Vân Ni bước xuống hết bậc tăng cấp, lần lượt đến chào từng nhóm người quen biết.
"Chào mọi người."
Niên Vân Ni bay đến hào hứng choàng vai Nhiếp Vũ Yên, người bạn thân nhất của mình.
"Nữ thần của chúng ta đến rồi sao."
Alexi nhìn qua cô, cao hứng chào đón.
"Nè, cậu mà cứ tổ chức tiệc như thế này thì mấy cái tiệc khác ở thành phố này sẽ ế hết đó."
Nhiếp Vũ Yên cười nói.
"Lát nữa cậu có định lên hát một bài không?"
Erica Stone đứng trong nhóm người cũng lên tiếng hỏi cô.
"Phải đó lát nữa lên hát đi."
Bọn họ chính hội bạn thân nổi tiếng trong giới thượng lưu. Alexi, hoàng tử của đất nước Hy Lạp. Nhiếp Vũ Yên, nữ biên tập viên quyền lực trong giới thời trang là người quyết định xu hướng thời trang của Châu Á. Erica Stone, con gái của đương kim tổng thống Mỹ. Và Niên Vân Ni, thiên kim tiểu thư của tập đoàn Thịnh Thế, đứa con gái út của gia tộc họ Niên quyền lực.
"Nếu các cậu đã đặc biệt yêu thích giọng hát của mình như vậy thì mình cũng phải miễn cưỡng hát thôi."
Niên Vân Ni kiêu ngạo nhún vai nói.