Chương 72: Sẽ kết thúc được sao?
Ngày hôm sau, Niên Vân Ni đang ở trong phòng bệnh lướt xem tin tức liền thấy trên mạng đã rầm rộ đưa tin hôn lễ của Liêu Thần Duệ và Đường Hạ Du bị đột ngột huỷ bỏ vì chú rể không xuất hiện. Chuyện này đã khiến cho cả mối quan hệ của Liêu thị và Đường Viễn rạn nứt và khó xử. Có người còn gọi Đường Hạ Du là cô dâu bị bỏ rơi hay cô dâu đáng thương. Còn Liêu Thần Duệ vốn trước đây đã có rất nhiều tai tiếng nên lần này mọi mũi dùi đều chĩa vào phía hắn, mắng hắn là tr.a nam.
Niên Vân Ni bất chợt nghe thấy tiếng mở cửa phòng, vội tắt màn hình máy tính bảng đi. Khi cô nhìn thấy người bước vào phòng bệnh là Nhiếp Vũ Yên thì liền nở một nụ cười.
Mấy hôm nay bạn bè lui tới đây thăm cô rất nhiều, Nhiếp Vũ Yên cũng là một trong số đó.
"Hello bạn hiền, hôm nay cậu thế nào rồi?"
Nhiếp Vũ Yên xuất hiện trong một chiếc áo khoác dài bằng lông thú màu trắng lộng lẫy như một quý bà.
Niên Vân Ni nhìn cô nàng buồn cười hỏi.
"Rất khoẻ. Cậu vừa đi show thời trang về à? Sao lại ăn mặc lộng lẫy như vậy."
"Đúng vậy, mình vừa đi dự show thời trang về liền ghé qua đây chơi với cậu một chút."
Nhiếp Vũ Yên ngồi xuống bên giường của cô.
Cô nàng nhìn Niên Vân Ni nằm trên giường, có chút chần chừ hỏi.
"Cậu biết tin hôn lễ của Liêu Thần Duệ đã bị hủy chưa?"
Vũ Yên thấy cô không hề bất ngờ trước câu hỏi của mình, chỉ bình thản đáp.
"Mình biết rồi."
Nhiếp Vũ Yên biết chuyện cô vì Liêu Thần Duệ mới ngã xuống cầu thang máy bay.
Người đàn ông kia rõ ràng là đã phát điên vì Niên Vân Ni, vừa yêu lại vừa hận cô. Mục đích của Niên Vân Ni đã hoàn toàn đạt được.
Vũ Yên không thể không thừa nhận cách trả thù của Niên Vân Ni dù không lấy mạng ai cũng không hủy hoại danh lợi của người ta nhưng lại bức tâm lý và trái tim của họ đến đường cùng. Một sự dày vò khủng khiếp sâu bên trong tâm can. Nhìn bề ngoài, Liêu Thần Duệ không mất gì cả nhưng trái tim và tâm lý của hắn đã hoàn toàn bị Niên Vân Ni kiểm soát.
Việc trả thù của Niên Vân Ni đã khiến chính cô bị thương thành ra như vậy. Dù mục đích đã đạt được nhưng Vũ Yên nhìn ra bạn của mình cũng đã mất đi rất nhiều thứ.
"Liêu Thần Duệ biến mất trong hôn lễ không liên quan đến cậu đó chứ?"
Cô nàng nhẹ giọng dò hỏi. "Mình cũng không phải người sai khiến anh ta bỏ trốn."
Niên Vân Ni trả lời một cách nửa vời. Trong đầu lại nhớ đến hình ảnh người đàn ông kia ôm mình ở nghĩa trang.
Cô nói cũng không sai. Niên Vân Ni không bắt hắn phải bỏ đám cưới của mình. Nhưng Nhiếp Vũ Yên nghĩ rằng người đàn ông kia vì cô mà đã từ bỏ hôn ước hệ trọng của tập đoàn Liêu thị.
"Chuyện này..."
"Rầm..."
Nhiếp Vũ Yên vừa định mở miệng nói tiếp thì đã nghe thấy một tiếng rầm rất lớn vang lên sau lưng. Cả Niên Vân Ni và cô nàng cùng nhìn ra cánh cửa vừa bị ai đó đẩy mạnh vào.
Đường Hạ Du bất ngờ xuất hiện ngay cửa phòng bệnh của cô, hùng hổ đi vào bên trong.
"Niên Vân Ni!"
Cô ta giận dữ nhìn người phụ nữ nằm trên giường, muốn giơ tay lên đánh cô nhưng đã bị Nhiếp Vũ Yên nhảy vào túm lấy cổ tay cô ta hất ra.
"Cô đang làm cái gì vậy hả?"
Nhiếp Vũ Yên trừng mắt nói.
Đường Hạ Du chưa bao giờ thể hiện cơn giận của mình ra ngoài dù cô ta có bực bội như thế nào đi nữa. Vì cô ta luôn phải thể hiện mình là một tiểu thư con nhà gia giáo.
Nhưng hôm nay cô ta quả là không thể nhịn nổi nữa.
"Tránh ra! Hôm nay tôi phải hỏi người phụ nữ này cho rõ ràng tất cả!"
Đường Hạ Du giữ lại chút bình tĩnh, gằn giọng nói với hai người.
"Vũ Yên, cứ để cô ta nói đi."
Niên Vân Ni nằm ở trên giường bảo với bạn mình.
Nhiếp Vũ Yên không vui chỉ đành tránh ra một bên để cô ta nói chuyện với cô.
Đường Hạ Du bắt đầu dùng ánh mắt uất nghẹn nhìn cô.
"Tại sao vậy? Tại sao cứ phải là Liêu Thần Duệ chứ?"
"Niên tiểu thư, cô có tất cả mọi thứ, quyền lực, gia thế, nhan sắc. Cả đất nước này không có một thiên kim tiểu thư nào cao quý hơn cô. Chỉ cần cô muốn dù là người đàn ông xuất sắc hơn cả Thần Duệ cô cũng sẽ có. Vậy mà tại sao cô cứ phải nhắm đến Thần Duệ kia chứ?"
Vì người phụ nữ này mà đêm qua Liêu Thần Duệ đã đến trước mặt hai gia đình xin lỗi còn nói muốn từ hôn với Đường Hạ Du. Khiến cô ta ngỡ ngàng đến mức giống như vừa bị ai đó đâm một nhát dao vào tim.
"Biết rõ hôm qua là hôn lễ của tôi và anh ấy vậy mà cô vẫn khiến Liêu Thần Duệ chạy đến bên cô. Cô đúng là đồ không biết xấu hổ! Thứ yêu tinh quyến rũ chồng sắp cưới của người khác!"
Đường Hạ Du cứ thế hét ầm lên trong phòng bệnh của cô. Cô ta bây giờ không thể nuốt trôi cục tức này.
"Này, cô nói đủ chưa vậy?"
Nhiếp Vũ Yên nghe thấy mấy lời của cô ta không lọt nổi lỗ tai liền bước tới nói.
"Cái gì mà yêu tinh chứ? Tự bản thân cô không giữ nổi anh ta còn chạy đến đây la lối cái gì?"
Cô nàng dùng ngón tay chỉ chỉ vào vai cô ta, hung dữ xấn tới.
Niên Vân Ni thấy vậy liền bước xuống giường chạm vào vai Vũ Yên, ý muốn nói cô nàng cứ để cô giải quyết.
Cô tiến lên nhìn Hạ Du, lạnh lùng mở miệng.
"Tôi sẽ xem như chưa từng nghe thấy những lời vừa rồi và thông cảm cho sự giận dữ của cô vì cô vừa bị Liêu Thần Duệ bỏ rơi. Nhưng mà nếu cô còn tiếp tục nói ra những lời nhục mạ tôi thì tôi sẽ không tha cho cô đâu, Đường tiểu thư."
Niên Vân Ni tiến sát lại gần cô ta, ánh mắt sắc bén vô cùng lạnh lẽo.
"Giống như cô đã nói đấy, tôi có tất cả mọi thứ, tôi có quyền lực, có gia thế. Và tôi có thể làm bất cứ thứ gì mà tôi muốn. Đừng để tôi khiến cho cô không thể tồn tại nổi trong đất nước này."
Đường Hạ Du chưa từng nhìn thấy vẻ mặt đáng sợ như vậy của cô, nhất thời rụt rè lùi lại. Cô ta dường như bị vẻ uy thế của Niên Vân Ni hù hoạ.
Vì tức giận mà Hạ Du phút chốc đã quên mất người trước mặt cô ta không hề dễ chọc vào. Cô là con cháu của gia tộc họ Niên lừng lẫy. Mà người sinh ra trong dòng họ Niên đều xuất chúng hơn mọi người bình thường. Đều là những kẻ quyền lực trong thế giới này. Ngay cả cha của cô ta cũng chưa chắc dám động đến Niên Vân Ni.
Sau khi đuổi được Đường Hạ Du đi, Nhiếp Vũ Yên mới nhìn qua cô hiếu kỳ hỏi.
"Vân Ni, hôm qua Liêu Thần Duệ đã đến gặp cậu sao?"
Niên Vân Ni bước ra cửa sổ nhìn ngắm cảnh vật bên ngoài.
"Hôm qua là sinh nhật của Đắc Vi nên mình đến thăm mộ chị ấy. Tình cờ gặp anh ta ở đó."
"Anh ta không tham dự hôn lễ mà lại chạy đến mộ chị cậu ư?"
Nhiếp Vũ Yên kinh ngạc hỏi lại.
Cô khoanh tay trước ngực, thở dài rồi mới đáp.
"Liêu Thần Duệ nói muốn xin lỗi Đắc Vi. Sau đó đã thú nhận tất cả tội lỗi với mình."
"Anh ta sao? Liêu Thần Duệ nói xin lỗi sao?"
Cô nàng thật có chút bất ngờ.
Nhiếp Vũ Yên lại nhìn qua cô, chậm rãi quan sát.
"Vậy suy nghĩ của cậu thế nào?"
Đó là điều cô nàng muốn biết. Suy nghĩ trong lòng của Niên Vân Ni là gì.
Cô im lặng một lúc rồi mới điềm đạm mở miệng.
"Nếu anh ta đã đến trước mộ Đắc Vi xin lỗi và thật lòng nhận lỗi. Mình cũng không muốn truy cứu thêm nữa. Hơn nữa mình cũng đã khiến anh ta phải trả giá. Chuyện này tới đây kết thúc được rồi."
"Thật sự sẽ kết thúc được sao Vân Ni? Giữa cậu và Liêu Thần Duệ có chắc chắn sẽ kết thúc được không?"
Người phía sau cô đột nhiên hỏi.
Linh cảm của Nhiếp Vũ Yên mách bảo rằng Niên Vân Ni và người đàn ông đó vẫn sẽ tiếp tục day dưa.
Niên Vân Ni ngạc nhiên trước câu hỏi của bạn mình. Cô tự dưng chìm vào trạng thái trầm mặc.
Ngay cả bản thân cô cũng không thể đưa ra một câu trả lời chắc chắn.