Chương 5
Trở lại phòng bệnh, Akito rõ ràng không còn cảm giác muốn ăn, ôm Yue trở lại giường đợi cô ăn hết phần bữa trưa mà mẹ chuẩn bị cho họ sau đó thu dọn rồi lập tức rời đi bệnh viện. Ánh mắt anh nhìn Yue ngày càng cổ quái. Yue cũng mặc kệ anh tiếp tục ôm lấy bình hoa ngẩn người; cô cũng không hề biết Akito đã bắt đầu nghi ngờ về tính chân thực của vụ án này âm thầm phái cảnh viên vào bệnh viện điều tra.
Không biết đã qua bao lâu , Yue ngủ trưa tỉnh dậy đã nghe tiếng còi xe cảnh sát hú inh ỏi, Akito vốn dĩ nên ở cảnh cục nay đang ngồi trên ghế cạnh giường cô ánh mắt vô cùng khó hiểu . Yue nhíu mày theo bản năng co chăn chùm kín đầu muốn tránh thoát ánh mắt ấy . Khí thế của anh ta khiến Yue cảm thấy áp lực khó thở.
Akito thấy cô hành động như vậy khẽ thở dài tận lực làm cho giọng nói của mình ôn hòa một chút nhưng càng khiến cho Yue thấy sợ hãi. Bản thân Yue là người của tộc quỷ vốn dĩ nên tránh xa những người có chính khí dày đặc như Akito, không hiểu thần số mệnh đã nghĩ gì khi đem cô giao cho anh ta nhỉ?
“ Làm sao em biết Hideoki ch.ết không phải là sự cố mà là một hồi mưu sát? Hơn nữa sẽ có nhiều người ch.ết?”
Yue sửng sốt hất chăn ra hỏi:
“ Đã ch.ết rồi sao?”
Akito trầm mặc gật đầu . Khi anh âm thầm cho người vào bệnh viện điều tr.a liền nhận được tin báo án từ bệnh viện ấy. Một y tá uy hϊế͙p͙ cô Asano lên sân thượng bệnh viện khống chế tình hình rất nguy cấp. Khi cảnh sát tới nơi, thậm chí đã dùng tới cả chuyên gia đàm phán để giải cứu con tin nhưng không thành ngoại trừ y tá kia nói ra Hideoki là do cô ta giết thì hoàn toàn không có ý định thả Asano. Mọi hi vọng tan vỡ khi y tá kia buông người nhảy xuống từ sân thượng bệnh viện đồng thời không quên kéo theo Asano- người phụ nữ mà cô ta căm hận nhất. Đội cứu hộ đã làm mọi biện pháp nhưng không thể cứu được hai người họ. Y tá kia để đảm bảo Asano đã ch.ết, trước khi nhảy xuống đã dùng dao giải phẫu cắt đứt động mạch cảnh của Asano . Vì vậy, đội cứu hộ chỉ có thể giải cứu lấy hai thi thể không bị hủy hoại mà thôi.
Akito không quên được cảnh máu tươi bắn tung tóe trên nền áo blu trắng, ánh mắt oán độc cùng nụ cười thê lương của hung thủ. Trước khi ngã xuống cô ta đã thỏa mãn cười lớn trước sự bất lực của cảnh sát và sự tuyệt vọng của nạn nhân . Mà có một người vốn dĩ có thể ngăn cản chuyện này cứu sống họ lại thờ ơ coi như không biết.
Akari Yue!.....
* * *
Phản ứng của cô khiến cho Akito càng thêm xác định Akari Yue biết rõ hung thủ là ai và những ai có thể gặp nạn nhưng cô hoàn toàn không nói . Đối với một cảnh sát coi sinh mệnh là hàng đầu như Akito sự thật này khiến anh có cảm giác cô chính là đồng phạm của hung thủ
“ Tại sao không nói cho tôi biết?”
Yue lạnh nhạt ngẩng đầu , khóe môi nhếch lên như đang cười nhạo anh
“ Nói cái gì? Nói rằng y tá kia chính là hung thủ giết ch.ết ông Hideoki Samaki hay nói cô Asano sắp bị y tá kia giết ch.ết? Anh à , anh không phải cảnh sát sao? Chứng cớ đâu? Chứng cớ cô Mizuki Akita kia hại ch.ết ông Hideoki đâu? Chứng cớ cô ta sẽ giết Asano đâu? Nói ra sẽ có người tin sao? Hơn nữa, bọn họ phải ch.ết là sự thật không ai có thể thay đổi được . Cho dù là nói ra cũng chỉ là đang hại họ càng thê thảm thậm chí là liên lụy tới càng nhiều người. Hattori Akito , mong anh nhớ kỹ rằng người muốn Hideoki , Asano ch.ết không phải cô Mizuki kia mà là vận mệnh. Vận mệnh muốn họ hôm nay phải ch.ết họ tuyệt đối không thể sống tới ngày mai.”
Yue càng nói càng kích động , ánh mắt cũng trở nên xanh biếc . Hattori kinh ngạc nhìn cô lập tức rút súng lên đạn chĩa thẳng vào đầu Yue
“ Ngươi là cái gì?”
Akito sắc mặt xanh mét , trán tuôn ra mồ hôi lạnh tay cầm súng có chút run rẩy . Anh nghiến răng khí áp càng tỏa ra lãnh liệt . Yue nửa ngồi nửa quỳ trên giường ánh mắt xanh biếc chuyển tối ngây ngốc nhìn anh giống như không hiểu tại sao anh đột nhiên dí súng vào đầu mình
“ Anh…”
“ câm miệng, cô rút cuộc là cái gì?”
Yue hoang mang nhìn anh , một hình ảnh nào đó chợt vụt qua trong ký ức . Vẫn thân hình ấy cầm kiếm đâm thẳng vào đôi mắt cô. Ánh mắt đột nhiên đau nhói , nước mắt giàn giụa chảy ra không thể khống chế được . Nỗi đau xót như lan truyền toàn cơ thể khiến cô run rẩy . Có thứ gì đó muốn xé nát xác thịt này mà ra nhưng lại bị ngăn cản , đau đớn càng khiến cho đại não Yue thanh tỉnh mà bóng người trong ký ức cũng nhạt nhòa dần sau hàng nước mắt. Yue đau đớn nhìn Akito mà hình bóng kia cũng đã nhạt nhòa dần. Cô từng nhớ những tài liệu cổ mà thần số mệnh lưu giữ trong hư vô không gian về tộc Qủy nhãn. Yue đột nhiên trợn to mắt dường như không thể tin được.
Đây chẳng lẽ là cưỡng chế đóng lại mắt quỷ hay sao?!
RẦM!!!!
“Akito Hattori , con muốn làm gì?”
Cửa phòng bệnh bị đá văng, Akito còn chưa kịp định thần lại thì một bóng người đã tiến vào dùng thân pháp quỷ dị để khống chế lấy đi súng trên tay anh . Chân đột nhiên đau xót cả người lảo đảo khuỵu xuống nền nhà; trên đầu cũng bị gõ thành mấy cục u lớn ; anh bất đắc dĩ phải cầu xin tha thứ đầu hàng vì trên đời này người duy nhất khiến anh không thể trả đòn chỉ có mẹ anh. Mà người vừa tiến vào chính là Hattori phu nhân – Hattori Shizuka .
Vừa mở cửa tiến vào liền thấy con trai cầm súng chĩa vào đầu con gái nuôi bà làm sao có thể để con gái nuôi chịu uất ức đây? Hơn nữa nhìn cô bé đi thân thể còn đang run rẩy (vì đau đớn) , ánh mắt hồng hồng như vừa mới khóc xong ( cưỡng chế đóng lại mắt quỷ) , sắc mặt tái nhợt như tờ giấy rõ ràng là bị người ta bắt nạt . Mà con trai mình sắc mặt đen thui có thể dọa chạy bất cứ đứa trẻ nào, dường như rất tức giận còn giơ súng lên uy hϊế͙p͙ người. Ai đáng thương hơn hẳn đều đã rõ rồi ha?
Shizuka Hattori mặc kệ con trai mình tiến về giường bệnh ôm Yue vào lòng , ánh mắt hung ác trừng Akito . Anh ngượng ngùng tránh ánh mắt của bà nhưng thỉnh thoảng vẫn liếc nhìn Yue sợ cô làm ra điều gì kinh hãi. Yue thì ngây ngốc mặc kệ bà ôm lấy , tâm tình cũng dần bình ổn lại , ánh mắt hoàn toàn trở về một màu đen trầm lắng không một tia dị sắc . Hattori phu nhân vỗ nhẹ lên lưng cô tỏ vẻ an ủi, cho tới lúc này bà mới có dịp được nhìn rõ con gái nuôi của mình. Yue có một làn da trắng nõn hơi tái nhợt do thiếu máu , lông mi dài mảnh cong vút , đôi mắt to đen thẫm trầm tĩnh như nước hồ thu phảng phất hút cả linh hồn người khác vào đáy nước . Mũi cao thanh tú, mái tóc dài hơi quăn nhẹ ở đuôi thoạt nhìn xinh đẹp như một con búp bê tinh xảo . Tuy nhiên, dáng người cũng thật gầy gò , xương cốt mảnh khảnh thoạt nhìn thật yếu ớt. Nhìn Yue như vậy, Hattori phu nhân càng thêm đau lòng. Bà đã đọc hết bệnh án của cô từ khi cô được cứu cho tới hiện tại tình thương của mẹ lại được dịp dâng trào trong bà đồng thời bà liếc con trai cứng ngắc của mình chỉ có thể hung tợn nói trong lòng lần này về nhà sẽ cho nó một trận nhớ đời.