Chương 23
Cảnh sát lấy khẩu cung của từng người ; bởi vì thời gian xảy ra án mạng là thời gian nghỉ ngơi cho nên những người có mặt trong đoàn làm phim đều không ai có bằng chứng ngoại phạm cụ thể. Trời mưa lớn khiến cho đại đa số các dấu vết bị rửa trôi . Hiện trường vụ án tuy có cảnh sát tới bảo vệ nhưng trước đó đã bị xáo trộn nặng nề khiến cho việc tìm ra hung thủ gây án gặp nhiều khó khăn.
Tử thi của Sakara đã được gỡ khỏi giá treo, nhân viên pháp y đang tiến hành khám nghiệm sơ qua thi thể. Những người có liên quan đều đã trở lại biệt thự. Akito đã dặn dò qua cảnh viên lấy khẩu cung của Yuko thật kỹ bản thân lại chạy đi tìm Yue.
Khi Akito tìm được cô đã thấy cô đứng trước hiện trường vụ án nhíu mày trầm tư. Xung quanh cô , hoa ly trắng được trồng đang nở rộ. Mùi hương nhè nhẹ thoang thoảng trong không khí che giấu bớt mùi máu tanh còn quanh quần trong gian nhà ấm .
"Lời khai của Yuko cùng lời khai của những người khác rất khớp nhau. Cô ta không có khả năng gây án trong thời gian ngắn được. Hơn nữa, để treo thi thể nạn nhân lên giá hung thủ ít nhất cũng phải là nam nhân vạm vỡ hoặc chí ít cũng phải cao trên mét tám. Yuko không đủ những điều kiện của hung thủ."
"Nếu như...không chỉ mình Yuko là hung thủ thì sao?"
Yue cúi đầu nhìn vào đám ly trắng đang đung đưa dưới chân mình sau đó không ngừng tìm kiếm dưới mặt đất
"Ý em là Yuko có đồng phạm? Là ai chứ? Trong số nghi phạm chúng ta phát hiện cũng chẳng có người nào phù hợp điều kiện của hung thủ cả."
Yue cào mặt đất , bới tung từng gốc hoa lên thản nhiên nói
"Nếu không phải người?"
Akito nhíu mày cúi người ngăn lại hành động đào bới của Yue
"Em muốn tìm cái gì? Đừng tìm như vậy. Anh giúp em"
Yue không hề ngẩng đầu lên nhìn Anh, cô gạt tay Akito tiếp tục đào bới . Không lâu sau Yue quả nhiên phát hiện một mảnh gương lớn bị lấp dưới lớp đất thấm đẫm máu của Sakara .
"Yuko cố tình ném lại một mảnh gương ở đây. Chị ta cố ý đặt tấm gương trước mặt Sakara nhằm để cô ta chứng kiến tử trạng thảm khốc của mình đồng thời có thể khiến cho người phát hiện thi thể hoảng loạn mà làm vỡ tấm gương ấy. Dưới nền đất đều là máu của Sakara vì thế một mảnh gương dính máu lẫn trong vụn gương cảnh sát có điều tr.a cỡ nào cũng không tr.a tới chị ta vì trên đó không có dấu vân tay nào."
Akito sửng sốt lập tức cho gọi cảnh viên tới thu thập vật chứng.
"Nhưng chỉ dựa vào mảnh gương này không thể chứng Minh Yuko là hung thủ vì trong đoàn làm phim thiếu gì chuyên viên trang điểm? Mang theo gương chẳng phải là hiển nhiên sao? Thậm chí nếu mảnh gương này có vân tay của Yuko đi chăng nữa cô ta vẫn có thể phản biện chúng ta rằng khi đi dạo trong nhà ấm này vô tình đánh rơi."
Yuu Ogasawara cầm mảnh gương trong túi vật chứng nhíu mày. Yue giật lên khỏi mặt đất một cành ly trắng ném cho Anh ta
"Chuyện tấm gương còn phải nhờ anh điều tr.a thêm. Nhưng có một chi tiết nữa, đám ly trắng này mới được chuyển tới đây không lâu. Vốn dĩ sẽ không dùng tới quá sớm nên được bảo quản trong môi trường lạnh để ngăn chúng nở trước khi cảnh quay diễn ra. Nhưng mà như đã thấy đấy. Mới chỉ sau một đêm chúng đã nở bung rồi. Điều này đại biểu cho cái gì chắc hai người rõ cả chứ?"
Cả Yuu Ogasawara và Akito ánh mắt đều sáng lên đồng loạt nhìn lên điều hoà công suất lớn trong nhà ấm
"Nếu như thời gian từ vong của Sakara bị phán đoán sai lệch ....vậy thì toàn bộ chứng cớ ngoại phạm của Yuko sẽ hoàn toàn đổ vỡ. Chị ta chẳng có lý do gì tạo bằng chứng ngoại phạm giả cho mình cả."
Yuu Ogasawara kích động muốn lập tức chạy ra ngoài tóm lấy hung thủ nhưng bị Akito kéo lại. Hưng khí bừng bừng của Yuu cũng bị vẻ mặt âm trầm của Akito dập tắt.
"Có thể chứng minh được lời khai của Yuko là giả. Nhưng lời khai của 2 người đại diện cũng có vấn đề. Người đại diện của Sakara cho biết trong khoảng thời gian Sakara tử vong Anh ta vẫn thấy cô ấy ngủ trong phòng. Thời gian kết luận ban đầu Sakara tử vong vào khoảng 2, h sáng. Nhưng phán đoán thời gian tử vong trong môi trường nhiệt độ cao sẽ không quá chính xác vì nhiệt độ cao kéo dài phạm vi cứng của thi thể. Nếu tính chuẩn xác , bỏ qua nhiệt độ môi trường ảnh hưởng tới thời gian Sakara tử vong thì cô ta ch.ết vào khoảng 11,12h đêm. Người đại diện của Yuko cũng nói khoảng thời gian đó cô ta ngồi trong phòng đọc kịch bản chưa từng ra khỏi phòng vậy người đã giết Sakara là ai? "
------------------------------------------
** chú thích :
- Sakara tử vong vào 12h đêm.
-người đại diện của Sakara cho biết khoảng 2, h sáng Anh ta vẫn thấy cô ta nằm ngủ.
=> người ngủ không thể là Sakara.
- người đại diện của Yuko cho biết khoảng 12h đêm tới 3h sáng Yuko chưa từng rời đi khỏi phòng mình
-thời gian tối thiểu để giết Sakara và dàn dựng hiện trường là 1 tiếng hoặc hơn thế.
=> Yuko không có khả năng là hung thủ bởi vì thời gian không trùng khớp.
--------------------------------------------
Akito nhìn thoáng qua mặt gương trong tay Yuu , bên trong phản chiếu hình ảnh của Anh. Akito đột nhiên nhớ tới Yue đã từng nói với mình rằng :
"Nếu...hung thủ không phải là người ."
Là trước đây , Akito nhất định sẽ đập cho người phát ngôn ra câu này 1 trận sau đó tống khỏi phạm vi mắt mình. Nhưng sau khi trải qua 2 vụ án linh dị Huyền nghi phía trước Anh cũng phát hiện ra trên thế giới này còn tồn tại những thứ siêu hình mà khoa học không thể nào giải thích nổi . Yuko có khả năng là hung thủ trực tiếp giết ch.ết Sakara ; nhưng không loại trừ khả năng dàn dựng hiện trường là một kẻ khác . Nếu vậy chẳng phải có thể dễ dàng giải thích được lý do lời khai của 2 người đại diện lại khớp nhau như vậy. Cả 2 lời khai đều vô tình bảo vệ cho Yuko mặc dù ngay cả người khai báo chẳng hề có ý tứ đó.
"Trước khi tìm ra bằng chứng sát thực hơn cứ cho gọi Yuko tới điều tr.a tỉ mỉ. Cho người quan sát cô ta chằm chằm , ít nhiều sẽ để lộ ra sơ hở của cô ta thôi."
Yuu gật đầu, đang muốn quay người rời đi. Yue không biết từ lúc nào đã đứng bên cạnh anh ta cầm lấy túi vật chứng. Cô ngẩng đầu nhìn Akito nhỏ giọng nói
"Anh...có thể tránh đi một lát được không?"
Akito giật mình , Yue đưa tay lên che một bên ánh mắt . Akito hiểu ý cô gật đầu để lại Yuu Ogasawara ở lại một mình rời đi nhà kính không nhìn vẻ mặt khó hiểu của Anh ta.
Yue chậm rãi mở ra mắt quỷ. Màu xanh biếc quỷ dị lại một lần nữa đập vào mắt Yuu Ogasawara . Anh ta sững sờ sau đó là hoảng sợ chân nọ đá vào chân kia ngã ngồi trên mặt đất.
Yue nhàn nhạt liếc Anh ta một cái , bởi vì đôi mắt quỷ dị của cô Yuu chỉ cảm thấy tóc gáy dựng thẳng. Cô đưa mắt nhìn khắp cả gian nhà ấm cuối cùng dừng lại bên người Yuu Ogasawara. Yue nhặt lên mẩu gương trong túi vật chứng nhíu mày. Từ mảnh vở đó cô vẫn có thể nhìn thấy khói đen nhẹ nhàng thoát ra bám vào hàng rào đã từng treo thi thể của Sakara. Bên trong mặt gương vỡ phản chiếu hình ảnh của cô , Yue còn nhìn thấy không biết từ bao giờ khói đen đã tích tụ lại thành một cái bóng ảo lờ mờ bên cạnh cô.
[Ngươi đau khổ lắm đúng không? Chống không lại, chạy không thoát số phận oan nghiệt của mình. Thần cũng không muốn giúp ngươi....chi bằng nghe lời ta đi? Để đôi mắt này...làm chủ tử vong, làm chủ vận mệnh...]
Yue nhíu mày, theo bản năng muốn ném mặt gương nguy hiểm này ra xa mình một chút nhưng thân thể cô hoàn toàn không nghe theo lý trí mách bảo nữa. Âm thanh quái dị kia như từ cõi âm ti vọng về không ngừng quanh quẩn chiếm giữ lấy đầu óc cô.
[Ngươi đang phản kháng cái gì ? Lo sợ cái gì? Nghe ta nói....trao đôi mắt của ngươi cho ta. Oan nghiệt của ngươi ta sẽ giúp ngươi gánh vác. Ngươi không cần phải chứng kiến họ ch.ết đi, không cần đối diện với tử vong nữa chẳng phải sẽ tốt hơn sao?]
Tốt hơn....thật ư?! Cô sẽ được giải thoát đúng không?!
[Đúng. Trao cho ta đôi mắt. Sự phẫn nộ của ngươi, nỗi đau của ngươi ta sẽ thay ngươi gánh vác . Ngươi có thể ...an bình sinh ra rồi ch.ết đi như bao người khác. Yue....nghe lời ta]
Từng mảng ký ức từ quá khứ như những thước phim quay chậm không ngừng lặp lại trong tâm trí cô . Ngay từ khi có được ý thức , cô đã phải sống trong sự ghẻ lạnh và sợ hãi của bao người. Cho dù là quỷ , có năng lực đặc biệt khác người họ vẫn sợ hãi cô , chán ghét cô. Cô lớn lên trong sự lạnh lẽo vô tình như thế , tự sinh tự diệt , ngày đêm chứng kiến sinh ly tử biệt . Những người cô quen biết, những kẻ chưa bao giờ gặp mặt ... Tất cả họ đều đi ngang qua cuộc đời cô và ch.ết trong những giấc mơ hằng đêm cô mơ thấy. Đôi mắt của cái ch.ết.... So với tử thần dùng liêm đao thu thập linh hồn con người cô càng thêm sợ hãi chính mình. Tận mắt chứng kiến những người cô yêu thương nhất rời xa trần thế , những người thật tâm quan tâm cô trở về với cát bụi mà cô chẳng thể làm gì khác để cứu lấy họ , còn có ai trên đời này so với cô càng tuyệt vọng đâu? Bọn họ đã ch.ết. Còn cô...cô phải sống. Sống trong tuyệt vọng không lối thoát. Sống để từng ngày , từng giờ tiếp tục chứng kiến những người quanh mình lần lượt ch.ết đi. Tại sao chứ?! Tại sao số mệnh của cô lại đớn đau khắc nghiệt đến thế?! Tại sao mẹ lại bỏ rơi cô? Tại sao....bà lại sinh ra một con quái vật trên đời này?!
Oán hận , bi thương , đau đớn rồi phẫn nộ dần dần choán lấy tâm trí Yue. Bóng đen nhìn thân hình cô ngày càng bị màu đen nhuộm lấy qua tấm gương vỡ không khỏi nhếch miệng cười
[Đúng rồi, oán hận đi. Phẫn nộ đi. Trao đôi mắt cho ta , ta sẽ giúp ngươi báo thù cả thế giới này. Cái thế giới ngập tràn dơ bẩn cùng khổ đau này phải biến mất.]
"Báo .....thù....?!"
Yue mơ màng nhìn vào mặt gương , nơi đó đã bao phủ bởi một màn khói đen dày đặc . Thậm chí, thân hình cô cũng bị nhấn chìm trong đó chỉ còn sót lại ánh sáng xanh biếc yếu ớt neo trụ.
[Ngươi còn đang chần chờ cái gì , Yue? Thần cũng đã bỏ rơi ngươi....hiện tại ngươi chỉ có một mình làm sao có thể chiến thắng được số mệnh đây? Trao cho ta...ta sẽ thay ngươi....]
Yue chậm rì rì giơ tay lên, móng tay bén nhọn chạm gần tới gương mặt cô. Yuu Ogasawara thấy vậy hốt hoảng túm chặt lấy nó rống lên nhưng dường như Yue chẳng hề nghe thấy tiếng anh ta la hét. vẫn dùng sức đưa lên muốn khoét đôi mắt của chính mình mặc kệ Yuu Ogasawara cố gắng giằng tay cô ra. "Akari , em muốn làm gì? Akari , mau dừng lại . Em điên rồi sao Akari....."
[Phải rồi, móc đôi mắt đó ra cho ta. Ngươi sẽ được giải thoát]
Yue vô thức làm theo mệnh lệnh vừa đưa ra. Đột nhiên, ánh mắt cô trở nên đau xót. Một luồng ánh sáng trắng rọi vào trong ánh mắt cô đánh thức bản năng đang gặp nguy hiểm của Yue. Mảnh gương rơi khỏi tay cô , rơi xuống nền đất vỡ tan thành từng mảnh nhỏ. Hình ảnh Yue trong gương nháy mắt tan biến. Yue ôm chặt lấy đôi mắt mình , từ kẽ tay cô chảy xuống dòng máu tươi thoạt nhìn như hai dòng huyết lệ.
"Không sao, không sao rồi Akari ..."
Akito ôm chặt lấy bả vai run rẩy vì đau đớn của Yue nhẹ giọng an ủi. Trong khoảng khắc Yuu Ogasawara rống lên Anh đã chạy vào trong nhà ấm sau đó bị cảnh tượng Yue tự móc mắt mình dọa sợ. Anh chưa kịp suy nghĩ nhiều đã lao lên giằng tay cô ngăn hành động tự ngược đãi ấy lại. Không ngờ lại khiến tấm gương cô đang cầm rơi xuống vỡ nát. Akito để Yue tựa đầu vào vai mình nhỏ giọng nói với Yuu Ogasawara .
"Phiền cậu tìm hộp cứu thương tới giúp tôi nhé Yuu ."
Yuu gật đầu , liếc nhìn qua mảnh vỡ dưới chân rồi lập tức chạy đi mất. Akito nhíu mày cảm nhận sự run rẩy trong lòng mình. Trước khi mảnh gương trong tay Yue rơi vỡ , Anh đã nhìn thấy cô bị bóng đen nuốt chừng chỉ còn lại đôi mắt mờ ảo xa xăm. Hiện tại, bởi vì có anh bên cạnh mắt quỷ của Yue bị cưỡng chế đóng lại khiến cho bóng đen kia không thể xâm nhập vào đầu óc cô điều khiển tâm trí cô được nữa. Nhưng hậu quả để lại chính là làm đôi mắt cô bị thương .
Yue yên lặng không nói lời nào để mặc Akito lau vết máu đọng lại ở khoé mắt mình sau đó cẩn thận băng lại. Cô biết hiện tại không chỉ có mắt quỷ bị thương mà đôi mắt của cô cũng bị oán khí trong tấm gương đó làm cho tổn thương nặng nề. Yue thở dài, cũng may mắn bản thân thân thể cô có cường đại linh lực vết thương do quỷ khí gây ra sẽ rất nhanh hồi phục thôi. Cô chưa từng nghĩ bản thân mình hoá ra lại oán hận nhiều như thế. Cũng bởi oán hận và sự nhu nhược của mình mà thiếu chút nữa cô đã vi phạm vào cấm kỵ mà thần số mệnh đặt ra cho cô. Yue cười khổ. Cô thì ra cũng oán hận điên cuồng như vậy, oán hận tộc quỷ, oán hận số mệnh, oán hận cả Thần thậm chí là cả những người đã sinh ra cô chỉ bởi vì đôi mắt mang lời nguyền ch.ết chóc này. Có lẽ...cô sai rồi. Thứ cô nên oán hận là bản thân mình mới đúng. Bởi vì cô vô năng cho nên khiến cho nhiều người phải thay cô gánh chịu bất hạnh. Bởi vì cô nhu nhược yếu đuối mà khuất phục trước số phận nghiệt ngã. Và cũng bởi oán hận cho nên trong một phút yếu lòng ...cô đã để oán quỷ lợi dụng sơ hở như thế.
"Akito....bắt lấy Yuko đi. Bắt lấy chị ta cùng con quỷ mà chị ta bán cả linh hồn mình thờ phụng. Oán hận của họ.....tới lúc chấm dứt rồi."