Chương 28: Sukawaki Moya hướng Mori Ran tỏ tình, Không hợp thối thường mộng cảnh
Trở về văn phòng thám tử Mori về sau, lúc này cũng đã gần 12 giờ, Ran một chân vừa bước vào trong nhà liền khựng lại mở miệng nói," Thôi xong, ta quên trong tủ lạnh đã hết đồ ăn, ba ba, Moya, ta phải đi một chuyến siêu thị."
Conan nữa đường trở về nhà liền cùng ba tiểu đi bách hoá siêu thị đi chơi, cho nên cũng không cùng ba người trở về.
Sukawaki Moya mỉm cười nhìn Ran mở miệng nói," Ran, để ta chở ngươi đi cho nhanh."
Ran gật đầu cảm kích mở miệng nói," Vậy cảm ơn người Moya."
"Không cần khách khí, khi nào có đi đâu xa có thể nói ta một tiếng, ta chở ngươi đi."
Sukawaki Moya ôn như nhìn nàng mở miệng nói, Ran ngượng ngùng nhẹ gật đầu.
Nàng cảm giác mình giống như bị hình ảnh trong mộng cảnh cho ảnh hưởng, bây giờ mỗi khi nhìn xem Sukawaki Moya điều cảm giác tim đập nhanh.
Bây giờ nhìn hắn nở nụ cười rất giống khi hai người ở chung với nhau, điều này càng làm Ran tâm thần run động mạnh.
"Ta...ta chẳng lẽ thật thích Moya sao..."
Trong lòng âm thầm nghĩ, Sukawaki lúc này âm thanh ở phía sau vàng lên," Ran, ngươi làm sao vẫn đứng ở đó vậy."
"À ờ Moya..
Mori Ran kịp phản ứng quay người lại, nhưng vừa bước ra một bước liền cảm nhận được mình rơi vào lòng ngực quen thuộc.
"Cảm giác này.."
Mori Ran có thể chắc chắn rằng, cảm giác vừa rồi cùng trong mộng giống nhau như đút, Sukawaki Moya nhìn xem Mori Ran thất thần hai mắt thì mỉm cười.
Mori Ran lúc này lấy lại tinh thần, nàng vội từ trong ngực hắn tránh thoát ra, nàng đỏ mặt cúi đầu mở miệng nói," Moya, xin lỗi."
Sukawaki Moya khuôn mặt quan tâm đưa gần tới trước mặt nàng mở miệng hỏi," Ran, ngươi cảm thấy không khoẻ chỗ nào sao."
Nhìn khuôn mặt hắn cách mình gần như thế, Mori Ran chỉ cảm thấy đầu mình có chút choáng.
"Không có gì, chúng ta mau đi thôi."
Mori cúi đầu nói xong liền vội đi xuống lầu dưới.
Nhìn bóng lưng Mori Ran chạy trối ch.ết, Sukawaki Moya cười khẽ đuổi theo.
Âm thanh Sukawaki Moya mỉm cười Mori Ran đương nhiên là nghe được, nàng cảm giác mình khi nãy quá mất mặt, nàng có chút không dám cùng hắn đối mặt.
Trên đương đi hai người đều trầm mặt không nói, phải nói là Mori Ran cố ý đi nhanh lên đằng trước để tránh mặt Sukawaki Moya.
Lúc này trên tay Mori Ran cầm đồ có chút nhiều, Sukawaki Moya liền đưa tay nắm lại tay nàng.
Mori Ran ngay lập tức giật mình, nàng lúc này quay đầu liền nhìn thấy Sukawaki Moya đang ôn nhu nhìn nàng.
"Moya ngươi thả tay ra, chúng ta phải mau chống về nhà."
Lúc này bọn họ đang đứng giữa siêu thị, Mori Ran chú ý tớI người xung quanh quăn tới tầm mắt khác thường.
"Ran, ngươi đang vì chuyện khi nãy cảm thấy ngượng ngùng sao."
Sukawaki Moya mỉm cười nhìn Ran mở miệng hỏi, Mori Ran lấp bấp phản bác," Ta..ta mới không có ngượng ngùng, Moya chúng ta mau về nhà đi."
"Ran, ngươi thích ta sao."
Mori Ran từ bỏ vùng vảy, nàng hai mắt khó tin nhìn xem Sukawaki Moya, nàng âm thanh hoảng hốt vang lên," Moya, ngươi đừng nói bậy, người xung quanh nhìn kìa."
Quả thật lúc này mọi người xung quanh bị hại người họ biểu hiện hấp dẫn, Sukawaki Moya cười cười lớn tiếng mở miệng nói," Ran, ta thích ngươi."
"Wow ô, ra là chàng trai kia tỏ tình nha."
Một âm thanh trung niên bác gái vàng lên, Mori Ran cả người bị Sukawaki Moya nhìn có chút khó mà chống đỡ.
Khi nàng nghe Sukawaki Moya nói thích mình, trong lòng nàng vậy mà cảm giác rất là nhảy cẩn, trong lòng nàng giống như đang chờ Sukawaki Moya nói như thế.
Nhưng nàng lúc này quá ngượng ngùng, nàng mở miệng nói," Moya, việc này chúng ta về nhà rồi nói có được hay không."
Sukawaki Moya nhìn Mori Ran hoảng hốt chạy trốn bóng lưng thì mỉm cười.
"Chàng trai, cô lên nhà."
Một lão nhân hướng Sukawaki Moya cổ vũ, Sukawaki Moya mỉm cười nhẹ gật đầu, sau đó cầm đồ lên hướng xe mình chạy đi.
Mori Ran ngồi ở tay lái phụ mà không dám nhìn Sukawaki Moya, hắn mỉm cười, Maserati hướng một gốc không chỗ đậu xe trôi đi, Mori Ran hoảng hốt vịnh chặt dây an toàn.
Nàng còn chưa kịp phản ứng đã nhìn thấy cả người Sukawaki Moya vậy mà đã ép vào trên người mình.
"Moya, ngươi làm gì."
Mori Ran lúc này rất giống bé thỏ trắng bị lão soái xám nhìn chằm chằm.
"Ran, câu hỏi khi nãy ngươi vẫn chưa trả lời ta nha."
Mori Ran nhìn ra Sukawaki Moya rất là nghiêm túc, nếu nàng không cho ra câu trả lời, chỉ sợ hôm này phải ngủ ở trong xe.
"Moya, ngươi..ngươi có thể cho ta một chút thời gian hay không, ta còn muốn làm rõ một vài việc."
Mori Ran từng li từng tí nhìn Sukawaki Moya mở miệng hỏi, Sukawaki Moya nghiêm túc nhìn nàng hai mắt, Mori Ran cảm thấy tâm mình càng ngày càng loạn, nàng giống như rất sợ Sukawaki Moya sẽ nổi giận.
"Ran, ta biết ngươi vẫn chưa quên được Kudo Shinichi, nhưng ta có thể chờ ngươi, 1 năm hay 10 năm ta cũng sẽ chờ ngươi."
Sukawaki Moya ôn nhu nhìn nàng mở miệng nói, Mori Ran bị lời nói của hắn cho xúc động, nàng cảm giác mình giống như đã biết tâm ý của mình, nhưng...
"Ran, ta có thể hôn ngươi sao."
Sukawaki Moya khuôn mặt lúc này đã cách Ran khuôn mặt không đến 4 cm, nàng có thể cảm nhận được hô hấp của hắn.
Mori Ran không có trả lời, chỉ là nhắm mắt lại, Sukawaki Moya mỉm cười ngậm lại cái miệng nhỏ của nàng.
"Ngô."
Mori Ran giật mình mở to hai mắt, nó, lại là nó, nó vậy mà đang tàn phá bên trong mình.
Mori Ran cảm giác Sukawaki Moya bây giờ cùng Sukawaki Moya trong mộng là càng ngày càng giống.
"Moya đừng..đừng như vậy..."
Mori Ran thở hỗn hển cầu xin nhìn xem Sukawaki Moya, hắn mỉm cười rút bàn tay to của mình từ bên trong áo của nàng ra, hắn đưa tay lên xoa xoa mũi còn ngửi được mùi hương khó mà diễn tả được.
Nhìn thấy động tác của hắn, Mori Ran khuôn mặt đã đỏ bây giờ càng đỏ hơn, nàng cảm giác mình sắp hỏng mất.
Sukawaki Moya mỉm cười điều khiển Maserati chạy đi.
Sau khi trở về, hai người giống như là không có chuyện gì xảy ra, Enomoto Azusa lúc này cũng đã đống cửa quán cà phê, cùng Mori Ran xuống bếp xử lý thức ăn, Sukawaki Moya cùng Mori Kogoro ngồi trên bàn không ngừng uống rượu xem Okino Yoko tiếc mục.
Sáng sớm hôm sau.
Sukawaki Moya ngay lập tức trong đầu nói với hệ thống," Hệ thống, cho ta sử dụng một lần tiến vào mông cảnh công năng."
"Đinh: Ký chủ sử dụng một lần tiến vào mộng cảnh, số lần còn 1, ngươi năm giây sẽ bắt đầu 5, 4..."
Âm thanh của hệ thống ngay lập tức vang lên, Sukawaki Moya vừa tĩnh ngủ lại nghẹo đầu ngủ tiếp.
Sukawaki Moya mở hai mắt ra, phát hiện mình vậy mà đang nằm trên một bàn giải phẫu.
Sukawaki Moya cảm thấy mình lần này tiến vào mộng của nữ nhân có chút không bình thường, bởi vì hắn phát hiện nhị đệ của mình vậy mà bị một nữ nhân đeo khâu trang cho cầm trong tay.
Hắn lúc này mới rõ ràng mộng cảnh chủ nhân là ai.
Miyano Shiho.
Nữ nhân đang đứng trước mặt chính là Miyano Shiho, thành viên của tổ chức áo đen danh hiệu Sherry.
Sukawaki Moya lúc này mới tinh tường mọi chuyện xảy ra.
Bởi vì hắn ở trong mộng nhị đệ quá không hợp thối thượng, cho nên Miyano Shiho cảm thấy rất hứng thú cho người cột hắn nằm ở trên bàn giải phẫu.
"Này, ngươi muốn làm gì."
Sukawaki Moya tức giận hướng Miyano Shiho mở miệng nói, nhưng nàng giống như không có để ý tới hắn tiếp tục cầm nhị đệ của hắn bắt đầu quan sát.
"Không ngờ trên đời này lại có thứ khác lạ như thế, đây cũng là lần đầu tiên gặp."
Miyano Shiho âm thanh trong treo lạnh lùng nhưng lại tràn đầy hứng thú vang lên, Sukawaki Moya lúc này mở miệng nói," Đương nhiên là khác lạ rồi, vì trên đời này chỉ có ta mới có thể sở hữu nó."