Chương 10: Có bại lộ…?
Có thể anh vừa mới tới. Chúng ta vừa mới yêu. Nhưng nghĩ kĩ lời em nói này. Ta gặp nhau tức là ta có duyên nên đừng rời xa em. Hiện giờ em đang rất cần anh …
*****
*Tại trường THPT Maria Carap
Trong lớp 12A học sinh đang xôn xao bàn tán vì mấy ngày nay tụi nó vắng mặt tại truờng.
“ Rầm” tiếng cánh cửa lớp bị một cực nào đó tác động mạnh mẽ lên nên đã đổ sập, sáu ô kính cửa vỡ tan. Yến lạnh lùng buớc vào lớp trong mọi sự ngạc nhiên của mọi người.
- Sao? Có chuyện gì? – Yến nhíu mày nhìn mọi người.
Cả bọn im lặng không dám nhúc nhích, một bạn nam láu táu
- Yến, Nhi đâu rồi? sao không tới? – bạn nam
- Phải chuyện của bạn không? – Yến lạnh lùng
Rồi bạn nam đó không nói gì nữa. Yến đang bù đầu với chuyện làm sao để cứu nó thoát khỏi lũ nguời vô nhân tính kia. Cô không thể báo công an vì cô biết Killer là một nguời rất thông minh, hắn sẽ hãm hại nó bất kì lúc nào. Yến vẩn vơ ngồi quay bút trong giờ học mặc cho bà giáo đang giảng bài
- Tuyết Yến! Yêu cầu em ra khỏi lớp – bà giáo quát
- Bà là cái thá gì mà dám đuổi tôi, chắc bà cũng thừa hiểu tôi có địa vị và gia thế như thế nào? Nếu bây giờ tôi thích thì bà sẽ mất việc, nhà bà sẽ mất hết tài sản… - Yến đứng dậy đập bàn, nhếch mép khinh bỉ
- Em… - bà giáo tức ra mặt
- Thôi! Không đôi co với bà tôi về…- Yến khoác cặp sách, đeo tai phone vào tai thủng thẳng ra về truớc mặt của bà giáo mà coi như bà chưa tồn tại. Bà giáo tức lắm nhưng đâu dám làm gì Yến. Mọi người đều sững sờ trước cử chỉ, hành động của Yến. Chưa bao giờ mọi người thấy Yến lại như thế, mà mọi lần trong mắt mọi nguời Yến rất hoà đồng và lễ phép!
Sau khi thoát khỏi cái lớp học “ma quỷ”đó Yến lái Mercedes-Maybach S600 về biệt thự nhà mình
Trong căn phòng tối tăm màu đen và trắng làm chủ đạo, Yến bật khóc. Khóc vì không nghĩ ra cách nào giúp nó. Cô yếu đuối quá! Nếu có thể cô sẵn sàng đánh đổi mình để thay thế cho nó. Hay cô sẽ đưa 10.000USD cho hắn để giải cứu nó? Không được, như vậy kể cả khi nó thoát ra khỏi đuợc cái nơi quái quỷ đó chắc nó cũng không sống tốt được vì nó là nguời có lòng tự trong rất cao… Cô phải làm sao…
Tiếng chuông điện thoại reo:
Call me baby 이거리는완전난리야 Call me baby 사람들사이는남이야 Call me baby 함께하는매순간이 Like BOOM BOOM BOOM BOOM BOOM What up Hey Girl 영원같던찰나운명같은순간나를한순간뚫고가번개처럼이세계를넌내이름불러주며나에게로다가와놀라워섬광처럼가득차너를마주한순간 oh my 편하게여기앉아이제내얘기를들어봐 Oh I don’t care 나멀리멀리돌아간대도이렇게너의곁에단한남자가되어줄테니메마른내입술에너스며들어와나를깨워 The time’s wasting girl So don’t wait don’t wait too long 빛나는것들은많아그안에진짜를봐봐 Call me baby Call me baby (x ) You know my name girl 널향해커져간마음아너말곤그문을닫아 You know I’m here girl Call me baby Call me baby (x ) 몇번이라도 Call me girl 나를나로존재하게해내세상은오직 you’re the one You’re the one Girl you’re the one I want 빛나는것들은많아그안에진짜를봐봐 Call me baby Call me baby (x ) 몇번이라도 Call me girl Baby girl 욕심들속에날선그어떤말도넘어설그런믿음을보여준너모두변해날떠나간대도너는나만의 lady 내손을잡아주는그거면돼빛나는것들은많아그안에진짜를봐봐 Call me baby Call me baby (x ) You know my name girl 널향해커져간마음아너말곤그문을닫아 You know I’m here girl Call me baby Call me baby (x ) 어둔미로속에갇혔던 Oh 나그어둠속에서날깨워준네목소리들려와날다시태어나게해 Yeah E X O Listen Say my name Louder 혼란스러운공간속날이끌어줄빛이되고놓치지않아준너라면 What up 널안고변치않을게널안고나를떠나버린사람들과마주해 Never don’t mind about a thing 내가슴속그거대한공백에널더해흔들리는세상속에서 Whoo Babe 빛이돼준오직한사람바로너 Girl you’re the one I want You’re the one I want 빛나는것들은많아그안에진짜를봐봐 Call me baby Call me baby Call me baby I’ll be your baby yeah You know my name girl Ho 나를나로존재하게해 You know I’m here girl 내세상은오직 you’re the one You’re the one Girl you’re the one I want 빛나는것들은많아그안에진짜를봐봐 Call me baby Call me baby (x ) 몇번이라도 Call me girl
( Call me baby – Exo )
- Alo – Yến
-…
- Thật sao? – Yến
-…
- Vâng – Yến
“ Ba mẹ của Nhi sắp về nuớc phải làm sao đây” Yến bối rối. Yến vội lấy mô tô phóng nhanh đến nhà nó.
- Ông Pee, mở cửa cho cháu. Lẹ đi – Yến bấm chuông inh ỏi
- A, cô Yến , cô đây rồi! Tôi đang tính gọi cô , ông chủ… - ông Pee
- Vào nhà rồi tính. – Yến
Yến ngồi xuống ghế…
- Phải làm sao? 30 phút nữa ông bà chủ sẽ về nuớc … - ông Pee ái ngại
- Cháu biết. Chuyện Nhi biến mất tạm thời hãy giấu họ - Yến
- Dạ thưa cô – ông Pee
Ông Pee và Yến đã bí mật bàn một kế hoạch gì đó
Một lúc sau Yến lấy Lamborghini của nó đi ra sân bay đón ba mẹ nó.
~ Tại sân bay Kametare~
- Cô chú… - Yến vui vẻ vẫy tay gọi bố mẹ nó
- A, Tiểu Yến… - ba mẹ nó mừng rỡ chạy lại ôm Yến
- Cô chú về không báo truớc cho cháu một câu gì cả - Yến nũng nịu
- Ta tính để bọn con bất ngờ đó mà – ông Trần
- Hì…- Yến cuời lém lỉnh
- Ủa mà Nhi đâu con – bà Trần
- đó, tại hai nguời không báo truớc là về nên Nhi nó đã đi du lịch Phú Sỹ ở Nhật Bản rồi, nó có kế hoạch công việc của nó ở đó nên không về đuợc, nó nhờ cháu ra đón hai nguời – Yến
- Vậy sao? Vậy chán thiệt. Ta nói nó không phải làm việc rồi mà nó vẫn nằng nặc đòi tham gia vào cái hội Marix gì gì đó… ( tớ chả biết hội này là hội gì luôn : ) – ông Trần
- Để ta gọi nó xem sao – bà Trần rút điện thoại
- Cô ơi, đừng gọi, nó nói muốn có khoảng riêng tư với bạn bè, không muốn ai làm phiền, lâu lâu hội nó mới có dịp đi chơi với nhau.– Yến luống cuống
- Thôi em, để con nó thoải mái, mình về dài hạn mà – ông Trần
- Xe cháu đã chuẩn bị rồi, chúng ta mau về thôi… - Yến vui vẻ
Yến đang lo ngại không biết sẽ dấu đuợc bao lâu rằng con gái của hai người đã bị bắt cóc… Không được phải kết thúc truyện này thật nhanh!