Chương 27
à hắn cũng không bỏ qua cho cô,ngón tay thô ráp đè ép cánh hoa, phái nam rút ra khỏi miệng hoa, rồi lại từ từ xâm nhập,như thế qua lại. Mà môi nóng ướt cũng đi xuống hợp ở nhụy tiêm, đầu lưỡi ɭϊếʍƈ láp bốn phía nhụy hoa,rồi há miệng ʍút̼, hàm răng gặm cắn gò ngực trơn mềm, lưu lại vết cắn rất nhỏ.
“A a. . . . . . Ừm. . . . . .” Mới nếm thử ȶìиɦ ɖu͙ƈ thân thể yêu kiều căn bản không chống cự được hắn trêu chọc, mới một lát trong mắt bị lây muốn sắc, đầu ngón tay bấm thật sâu vào cánh tay hắn.
Phản ứng của cô làm cho hắn hài lòng,lửa đã đốt, hắn sẽ không cho phép cô lùi bước, là cô vén lên dục vọng của hắn trước, cho nên cô phải chịu trách nhiệm dập tắt lửa.
Về phần cái gì đụng mà không tiến vào, Phương Nhĩ Kiệt không muốn băn khoăn nhiều như vậy, hắn chỉ muốn hung hăng đoạt lấy cô, làm cho cô ở dưới thân hắn khóc la.
Tròng mắt đen xẹt qua một tia lửa làm cho người ta như nhũn ra, đầu lưỡi nóng ướt ɭϊếʍƈ qua ngực nhỏ, đem hai đầu nhụy hoa ɭϊếʍƈ đến trong suốt phát sáng, răng ác liệt cắn xuống.
“A!” Cô dùng sức run lên, vật to dài rút lui khỏi miệng hoa,kéo một đoạn dài rồi đột nhiên đâm vào hoa huy*t, vách tường hoa rất chặt bởi vì bị dịvật xâm lấn mà co rút lại.
“Không. . . . . .” Cô lắc đầu, không có thói quen loại bị cảm giác xa lạxâm nhập, bụng bởi vì khẩn trương mà co rút lại, vách tường cũng theo co rút nhanh, muốn đem ngón tay đẩy đi ra.
Nhưng nơi ấy lại làm cho dục vọng phái nam nóng rực lên, hắn cắn nhũ thịt, chậm chạp qua lại di động, ma sát tỉ mỉ xài thịt.
Hắn chuyển động thật chậm, từng cái ra vào cũng cẩn thận cọ sát qua cánh hoa, đầu ngón tay đâm vào thịt non, làm cho cô thích ứng sự hiện hữu của hắn.
Mà ngón cái cũng không kìm nén đã sớm làm xài châu sưng đỏ tươi, mùi thơm ái dịch bị chậm chạp quấy ra, hai mảnh cánh hoa cũng bị trong suốt.
“Ưm. . . . . .” Khuôn mặt nhỏ nhắn nhuộm đỏ ửng, chân mày nhăn lại đã sớm giãn ra, cái miệng nhỏ nhắn không được phun ra hơi thở gấp gáp,cô thậm chí không nhịn được lắc lắc mông, nghênh hợp với ngón tay dài đang đưa đẩy.
Biết cô bắt đầu hưởng thụ, ngón tay tăng nhanh tốc độ đưa vào kéo ra, mà đỉnh phái nam đụng vào cánh hoa,cọ đến cánh hoa đỏ tươi như máu, kiều diễm như hoa hồng sáng sớm nở rộ, mà hoa lộ kia chảy ra ái dịch rất là mê người, hương thơm ngọt ngào.
Phương Nhĩ Kiệt đưa lưỡi ɭϊếʍƈ qua đầu nụ hoa ướt át, giương con ngươinhìn khuôn mặt nhỏ bé ửng hồng.Rơi vào ȶìиɦ ɖu͙ƈ cả người cô xinh đẹpkinh người, con ngươi đầy sương mù nhuận nước, da thịt thì xinh đẹp côi hồng, cái miệng nhỏ nhắn không nhịn được bật ra âm thanh yêu kiều.
Nghe được tiếng rên rỉ, cô không nhịn được há miệng cắn ngón tay, cái loại nhục nhã kiều diễm làm cho Phương Nhĩ Kiệt nheo lại tròng mắt đen.
Như vậy cô làm cho hắn càng muốn dùng sức , hung hăng hái cô.
Ở xài vách tường ngón tay đang động đột nhiên cong lên, đính lộng lấy xài vách tường, sau đó lại ngang ngược đâm vào một ngón tay , cuồng liệt đút vào nhu huyệt.
“A ừ. . . . . . Ừ. . . . . .” Đau đớn và khoái cảm giáp công lẫn nhau, Uông Ngữ Mạt cắn chặc ngón trỏ, vẫn ngăn không được tiếng than nhẹ thật nhỏ.
Lông mày nhỏ nhắn lần nữa vắt lên, than thể càng đỏ, xài vách tường nổi lên kịch liệt, thịt non chặc trất bắt đầu co rút lại, thật chặc hút ngón tay dài đang ra vào.
Mà hắn lần nữa ʍút̼ đầu nụ hoa, răng gặm kiều nhụy dùng lực kéo, mà ngón tay dài cũng cong lên, áp bách xài vách tường, ngón cái thô lỗ địa ma sát sưng xài châu.
Thân thể cô kích động run rẩy, loại hồng tươi đẹp bị lây lên làn da trắng ngừng, nhu huyệt không ngừng ngọa nguậy co rút lại, đầy đủ ái dịch từchỗ sâu xông ra.
Ngón tay dài rút ra,thủy dịch cũng lập tức chảy ra hoa huy*t, tràn ngập hương vị ngọt ngào thuộc về cô, ở trong phòng tắm hiện mở. . . . . .