Chương 2
mấy người có biết bây giờ là lúc nào rồi không mà còn túm tụm lại.không mau đi chuẩn bị đồ ăn cho các cô,cậu chủ.-lão quản gia lên tiếng quát mắng đám giúp việc.
-dạ,-đám giúp việc đồng thanh
-cô...cô tư-một nhỏ giúp việc hoảng hốt kêu lên
Đám người đó hoảng hồn như vậy là vì kể từ ngày trở thành cô tư của Lâm Gia thì nó chưa bao giờ xuống ăn sáng.Ngày nào quản lí của nó cũng xuống mang đồ aqn sáng lên vì nó không thích người lạ vào phòng mình.10 kẻ tự ý vào phòng nó thì có đến 9 kẻ bị móc mắt rồi chặt tay chân vứt cho cá ăn,còn kẻ còn lại thì bị bắn ch.ết ngay tại chỗ.
-chúc cô tư buổi sáng tốt lành.-đám giúp việc đồng thanh
-câm hết đi.cô tư không muốn nghe giọng các người đâu.-quản lí
-các người còn đứng đó làm gì hả?không nhanh chóng dọn đồ ăn lên cho cô tư.-lão quản gia thúc dục đám giúp việc
Đám giúp việc tự nhiên chỡ nên luống cuống.có lẽ vì chảng mấy khi có thể nhìn thấy dung mạo thật của cô tư.đồ ăn được dọn xong thì đúng lúc cậu ba và cậu cả bước vào.
-chúc cậu cả,cậu ba một buổi sáng tốt lành.-đám giúp việc lại tiếp tục.
Nhưng lần này thì không chỉ cậu chủ mà đến quản lí cũng không thèm liếc đến một cái.
-Hôm nay chắc là trời sẽ mưa to lắm đây.cô em gái thiên tài bẫm sinh,hoàn hảo về mọi mặt hôm nay lại chịu xuống ăn sáng cơ đấy.-cậu cả dùng chất giọng mỉa mai nói với nó
-vậy thì hôm nay trời nhất định sẽ mưa thật to và cuốn trôi mọi thứ mà anh cả đang có đấy ạ!-nó cũng không vừa
-mày...-cậu cả thì tức sôi máu lên trong khi nó thì vẫn ung dung dùng bữa sáng
-Lam Linh,em gĩư phép tắc với anh cả một chút được không?-cậu ba nhẹ nhàng nói với nó
-nếu anh ấy không đụng đến em thì em cũng không có vấn đề gì.-nó dùng chất giọng khác hoàn toàn nói với cậu ba
Cả khu biệt thự Lâm Gia này,không ai là không biết tình cảm của cô tư với cậu ba là tốt nhất so với hai cậu chủ kia.
Tối hôm đó,ngoài ban công,có một chàng trai đang ngắm những hạt mưa nhẹ rơi trong vô thức(đúng là đáng sợ mà,xuống ăn sáng thôi là trời mưa luôn).bỗng một cô gái với đôi mắt màu xanh dương và mái tóc vàng kim bước về phía cậu.
-anh thích ngắm mưa lắm sao?-giongj cô gái cất lên phá tan bầu không khí tĩnh lặng
-ừ,em biết anh đang nghĩ đến điều gì không?-cậu ba quay lại vuốt những sợi tóc mềm của cô
-anh nghĩ đến điều gì?-cô tư tiến lại gần hơn với cậu ba
-chính là cái ngày mà em chính thức trở thành em gái anh.-cậu ba
-cũng 7 năm rồi,vậy mà cảnh tượng ngày hôm đó cho dù cố gắng bao nhiêu thì em cũng khong thể quên được.-cô tư khẽ dựa vào bờ vai vững chãi của cậu ba
-em có tin rằng sẽ có mọt ngày ba em sẽ trở về không?-cậu ba vươn tay ôm cô vào lòng
-ngày bé thì có nhưng bây giờ thì người duy nhất em mong quay trở về chính là anh trai em.nhưng điều đó là không thể.-cô tư khẽ đưa tay lên lau để tránh những giọt nước mắt rơi
Cô là người từ khi 5 tuôi đến bây giờ chỉ khóc vì hai người duy nhất đó là mẹ và anh trai.trái tim cô trở nên sắc đá như vậy một phần là vì cáo ch.ết của mẹ cô.cô thù hận ba mình cũng vì vậy
-thôi em về phòng đi.cũng muộn rồi.-cậu ba
-vâng-cô tư nói rồi quay người bước đi
cô vừa bước vào phòng thì nghe thấy tiếng nhỏ quản lí gõ cửa,
-cô chủ,ông chủ về rồi.muốn gặp các cô,cậu chủ ạ!-nhỏ quản lí dứt lời thì nó mở cửa bước ra
khi xuống nố đã thây ông chủ đang dẫn theo 1 cô bé bước vào và các anh trai nó cũng đã ngồi sẵn đó rồi.
-Lam Linh,đây sẽ quản lí 2 của con.-ông chủ
-lâu nay việc của con đều là do Wendy làm.tại sao hôm nay lại thêm 1 quản lí nữa ạ?-cô ngồi xuống rồi hỏi ông
-quản lí này sẽ lo chuyện ăn uống của con và một số việc khi con ở nhà cũng như làm bạn vơi con.-ông chủ
-cũng được.-cô
-vậy thì ta sẽ giao nó lại cho các con.-ông nói rồi đứng đậy.
-Wendy,mang cô ta đến chỗ đám giúp việc ở.-cô nói rồi đứng dậy
-Lam Linh,cô ấy dù sao cũng là quản lí của em mà sao phải ở chỗ người giúp việc.-cậu ba
-anh không nghe ba nói sao,cô ta chỉ lo chuyện ăn uống và chuyện của em ở nhf thì chỉ nên ở chỗ giúp việc thôi.-cô nói rồi bỏ đi luôn nhưng không quê néo lại cho nó một cái nhìn không máy thiện cảm
-ta sẽ đẫn cô bé đến đó.Wendy em cứ về nghỉ đi.-cậu ba
-dạ,cậu ba.-Wendy
phòng D(cô tư),
-cô chủ,ccaauj ba bảo là sẽ đích thân mang cô bé xuống.-Wendy
-dặn đám giúp việc"chăm sóc" cô ta cho thật cẩn thận-cô nói rồi liếc quản lí bằng một anhs mắt mà bất kì ai nhìn vào cũng cảm thấy ớn lạnh