Chương 11: Kết thúc
Nhiếp ảnh gia nổi tiếng quốc tế Mr. Max khiến fan nghển cổ chờ ba năm mới mở triển lãm ảnh tại New York, mọi người khắp nơi đều đến xem. Triển lãm lần này diễn ra một tháng. Nhưng đến nay mới có hai mươi ngày, số người đi xem triển lãm đá phá kỷ lục.
Các tác phẩm của Mr.Max rất sống động, rất cảm động. Các tác phẩm giống nhau ở chỗ đều kể lại một chuyện xưa khiến người ta cảm động, phải suy nghĩ hay vui vẻ, hoặc một câu chuyện xưa bi sầu.
Lần này, trong triển lãm có hé ra một bức ảnh đặc biệt tên là “Love”. Mà người trong ảnh lần này của Mr. Max cũng là người mẫu đã chụp trong tác phẩm “Face” rất nổi tiếng trước đây của anh. Trong bức ảnh lần này, người con gái đó không hề lệ rơi đầy mặt mà thản nhiên mỉm cười xinh đẹp động lòng người, khiến người nhìn có cảm giác tim đập nhanh, giống như cùng người trong ảnh rơi vào mê cung cảm giác. Nhiếp ảnh gia Max có kỹ thuật chụp ảnh siêu phàm, khiến người ta tán thưởng.
Nhưng mà mọi vẫn muốn biết cô gái trong ảnh có quan hệ gì với nhiếp ảnh gia Max. Trước đây khi hỏi Mr.Max về người trong tác phẩm “Face” anh luôn cười trừ, chưa bao giờ trả lời vấn đề này, năm nay có phải cũng giống như thế không? Phóng viên chưa tới phút cuối chưa thôi quyết tâm hỏi, sao biết Mr.Max lúc này vẫn là cười, nhưng lại không như trước đây.
Mr.Max nói: “Love.”
Phóng viên không hiểu nổi, còn tưởng rằng anh nói với họ về tên tác phẩm. Đến một hồi lâu sau mới nhận ra. Quan hệ của họ.
“Love.”
Yêu. Người anh yêu.