Chương 37: Phục tùng (1)

"Ngươi là ai ?"
"Là ai ngươi chả cần biết !"- SUM cười khiêu khích .
"Hừ ! Y hệt con bé đó !" – Cuốn sách nói thầm tức giận .
"Vì sao ngươi lại có chiêu thức HẮC LONG SÁT đó ?!" – SUM bắt đầu hỏi cung .


Hô hô hô ! Vì sao à ? Các ngươi trở thành thức ăn của ta đi rồi mọi thắc mắc các ngươi đều biết hết !
"Vì kẻ tạo ra chiêu thức này cũng là nạn nhân của ngươi !" – Thật ra hắn đã biết hết .
"Ngươi biết ?" – Thứ đồ vật có linh hồn ngạc nhiên .


"Bởi vì sự biến mất của kẻ đó cùng thời điểm ngày HỘI PHÁP SƯ HẮC ÁM được thành lập , nói chung ngươi chính là món vũ khí hắc ám đầu tiên được tạo ra !" – Giọng nữ bất ngờ tiếp tay cho hắn . BLOODMIX xuất hiện , theo sau là sinh vật tượng trưng của ánh trăng .


"Ngươi .....!?" – SUM quay đầu , nó chẳng thèm để ý . Ngược lại Thiếu gia sói để ý rất chặt chẽ .
Là kẻ đã gài bẫy mình lần trước ! Vui thiệt ! Nhưng lúc này không phải lúc để tính sổ với cô ta . Quan trọng là làm sao để tiêu diệt cuốn sách . Mà chả biết thằng GIN với thằng SHIN xử lí sao rồi !?


"Đúng ! Rất đúng ! Cả hai người đều nói đúng ! Chính kẻ đó là nạn nhân của ta và ta không chỉ hấp thụ các tử khí ngoài ra ta còn có thể sử dụng những chiêu thức hay ma thuật của các nạn nhân nếu chúng không phải là con người !" – Lộ rồi thì lộ luôn .


"Hóa ra ngươi cũng chả mạnh gì mấy !?" – Sao mình không nghĩ tới HẮC LONG SÁT cũng bị giảm đi nửa vì do nằm ngoài vùng phủ sóng ma thuật nhỉ ? Nhưng một nửa thôi cũng để phá hủy hơn mười cái thành phố trong đất nước này rồi .
"Chỉ biết ăn ké đồ của người ta ! Nhục quá !" – SUM với DUNCAN đồng thanh .


available on google playdownload on app store


"Ba các ngươi câm mồm lại cho ta !!!!!!!!!!!!!!!!!!!" – Cuốn sách bắt đầu phẫn nộ , lửa cháy hừng hực .
Không gian bỗng nhiên chấn động mạnh như có động đất . Tiếng bàn ghế "rầm rầm !" vang to , bóng đèn có hiện tượng mập mà mập mờ , cửa sổ thủy tinh vỡ choang . Mảnh vụn rơi đầy trên mặt đất .


Cả ba kinh ngạc một hồi rồi chuyển sang đề phòng cảnh giác , cỗ uy pháp cường đại lúc nãy tiếp tục đè nặng lên cơ thể cả ba . Nó cau mày nhìn cuốn sách bốc cháy dữ dội , mồ hôi chảy giọt lăn dài giữa trán. Mặc dù cỗ uy pháp này rất giống với uy pháp ban nãy nhưng các năng lượng được phóng ra có chút gì đó không bình thường . Phải nói sao mới đúng nhỉ ? Năng lượng đó khiến nó cảm thấy giật giật . Kiểu như chúng bị ngắt hay sao ấy ? Chúng không được liền mạch cho lắm ? hay là........đúng rồi !


Con ngươi nó phóng đại , tia sắc bén nhanh chóng xẹt qua . DUNCAN thấy nó cố gắng bật lên , tiến về phía lửa cháy khét lẹt mà chẳng chút phòng bị , chẳng lẽ em ấy phát hiện ra cái gì sao ?


"Hỡi các tinh linh của nguyên tố gió ! Ta cầu xin sự trợ giúp của các ngươi ,tụ hợp về đây để dập tắt ngọn lửa nhiễm bẩn này ! Trả lại sự bình yên của ánh sáng !" – Nó tập trung đọc thần chú . Trận gió mạnh nổi lên , đạo ánh sáng xanh nhạt nở ra nghe theo sự chỉ dẫn của nó . (t/g : tớ chế hơi sến chút xíu , các độc giả đừng chê nha . )


"MŨI TÊN LỐC XOÁY ! " – Bàn tay mảnh khảnh kéo căng cung tên , nó hô to .
VỤT !
Đường chỉ tốc độ tia sáng lao thẳng đâm thủng , xé rách ngọn lửa .
ÀO !


"Con khốn nhà ngươi !!!!!!!!!!!!!" – Cuốn sách thét gào . Rơi phịch trên sàn nhà . DUNCAN cười khâm phục, mình quả nhiên vẫn yếu hơn em ấy . (t/s: đương nhiên !)


"Ra là vậy !" – hắn xoa cằm . Mình hiểu rồi , hóa ra nãy giờ cô ta để ý đến nguồn năng lượng mà cái thứ quỷ quyệt này phát ra . Phép thuật vốn không bao giờ giống nhau nếu chúng không cùng thuộc tính hoặc do cuốn sách không biết dung hợp nên mới có hiện tượng bị ngắt , nói chính xác hơn là đối nghịch nhau khi bị phóng ra cùng lúc thế này . Coi bộ , các quy tắc về phép thuật hoặc sự hiểu biết của cái thứ quỷ quyệt này vẫn còn kém lắm .


"Như vậy mà cũng đòi làm thợ săn !" – Nó đột ngột chuyển mục tiêu . Câu ấy đương nhiên là nói hắn rồi .


Cảm giác như bị dội xô nước đá . Mặt hắn đen xì xì nhưng chắc chắn không có ai nhìn ra vì hắn đã đeo mặt nạ rồi ! Có điều lòng kiêu ngạo của TRẦN công tử vô cùng cao , đặc biệt thấm rất sâu vào xương cốt và đây là lần đầu tiên bị người khác coi thường .....à không ! Lần thứ hai bị người khác coi thường khiến hắn rất bực tức .


"Này !" – SUM nhấn giọng . Khuôn mặt từ cục than chuyển sang tái nhợt .
"Hửm !?" – HUYẾT CÔNG CHÚA lạnh lùng lơ đi .
"Cô......COI CHỪNG PHÍA SAU !!!!!!!!!!" – Rất tiếc , tên thợ săn chả có ý tranh cãi gì với HUYẾT CÔNG CHÚA cả .


Nó giật thót , nhanh chóng quay đầu lại . Cuốn sách nổi khùng thực sự , các ngọn lửa hắc sắc xung quanh đã che kín căn phòng , không gian đổ sập chìm vào cõi u tối , sương mù dày đặc chia rẽ ba người .


Tất cả tối đen như mực , một chút ánh sáng cũng chẳng thấy . Nó huơ huơ bàn tay giữa không trung mong sẽ tìm thấy DUNCAN nhưng ngay cả ngón tay mình còn không thấy thì nói gì đến việc đi tìm người khác . Cảm giác này còn đáng sợ hơn cỗ uy pháp hồi nãy , nếu là con nít cắc đã khóc lóc từ lâu rồi ! Tuy nhiên , loại ma thuật chả ăn nhằm gì cả . Cuốn sách đó coi thường nó quá ! Nó là ai ? Là HUYẾT CÔNG CHÚA trong giới MA CÀ RỒNG thống trị toàn bộ bóng đêm và đây chính là lãnh địa của nó . Chỉ cần có đôi mắt đục ngầu màu máu này thì cho dù màn đêm âm u hay tối sâu cỡ mấy , chả là vấn đề gì .


DUNCAN ? Anh nghe thấy tôi chứ ? – Nó sử dụng thần giao cách cảm .
Có ! Nhưng không thấy em ! – DUNCAN lo lắng .
Tôi không sao ! Anh có biết đây là thuật gì không ?
Chưa biết ! Vẫn chưa có động tĩnh gì cả !
BLOODMIX ! BLOODMIX ! – một giọng nữ xen vô .
RED FIRE ?


Ừ ! Tui đây ! Đang tìm cách dụ đám người bị thôi miên đến chỗ ba tui, xung quanh tối xụp tự nhiên đám người đó cũng biến mất !
Bà đang ở một mình à ?
Không ! Có BLACK MOON nữa !
Sao !?
Có BLACK MOON nữa mà !......đừng nói là bà ở một mình nha ?!
Bingo ! – Nó chán chường


Tinh thần lạc quan nhỉ ? – Cô nhảy vào
Dẹp đi ! Tui nghi cuốn sách đó muốn xử tui trước nên mới tách tui DUNCAN và tên thợ săn đó ra !
Thợ - săn !? – Cô gằn giọng .
Đây không phải lúc........- Nó chưa kịp nói hết .
ẦM !!!!!!!!!!!
Ánh sáng đã trở lại nhưng kèm theo là ngàn đốm lửa hắc sắc .






Truyện liên quan