Chương 100: Bước ngoặt (1)
Hàn Yên Yên phớt lờ sự ác ý trong lời nói của Leo. Cô chỉ nói: “Thế giới của Kiều Thành Vũ khiến tôi xác nhận rất nhiều chuyện.” . truyện kiếm hiệp hay
“Mỗi lần “Đánh dấu” tôi, anh đều xóa bỏ trí nhớ của tôi. Dù thế, những thế giới này đều do một tay tôi tạo dựng, nên cũng không khó để bí mật thực hiện một số mánh khóe.” Cô ấy.
“Hả? Cô đã làm gì?” Leo hỏi.
Hàn Yên Yên mỉm cười: “Tôi chôn trứng a.”
“Một đất nước tôi chưa bao giờ nghe qua, một thành thị tôi chưa bao giờ biết tới, thể hiện rõ rằng, thế giới đó không phải là thế giới thật tôi đã từng sống. Thế nhưng, khi tôi biến thành đại tiểu thư họ Hàn, tôi lại phát hiện quần áo trong tủ tràn đầy những nhãn hiệu tôi từng biết trong thế giới thật của mình.”
“Đó là lúc suy đoán của tôi cuối cùng được chứng thực. Tôi không bị đưa đến bất kỳ nơi nào khác, tôi đang ở trong thế giới do chính tôi xây dựng. Vì vậy, anh mới gọi tôi là Xây dựng sư.”
“Oa, cô thật tuyệt vời.” Lần này, Leo vỗ tay trào phúng cô.
“Ở thế giới đó, anh từng nói là để tôi nghỉ phép. Về sau tôi nghĩ lại, có lẽ bởi vì độ khó của nó tương đối thấp. Đây là thế giới đầu tiên cũng là duy nhất kết thúc thành công.” Cô nói, “Trong thế giới ấy, tôi vẫn không thể phân biệt được ngoại trừ nhiệm vụ mục tiêu Kiều Văn Hưng ra thì những người khác có phải chân thật hay không. Hơn nữa, tôi đã gặp Kiều Thành Vũ.”
Đáy mắt Hàn Yên Yên hiện lên khổ sở nhàn nhạt.
“Tôi đã có một khoảng thời gian dùng chân tình thật cảm yêu anh ấy, khiến cho anh chê cười.” Cô nói.
“Nhưng cũng vì Kiều Thành Vũ, tôi mơ hồ ý thức được, trong thế giới này, trừ nhiệm vụ mục tiêu và tôi, những người khác… đều do tôi tạo dựng ra.”
Lần này Leo cực kỳ bội phục.
Gã thực sự hiếu kỳ, hỏi: “Rốt cuộc sao cô có thể phát hiện ra? Kiều Thành Vũ là một tạo vật rất thành công.”
“Đúng vậy, đơn giản là quá thành công. Từ xuất thân, quá trình trưởng thành, tạo thành tính cách, đến thay đổi tâm lý và nhu cầu địa vị xã hội của anh ấy, đều quá thành công. Kỹ năng khắc họa nhân vật của tôi lại tiến thêm một bước rồi.” Hàn Yên Yên tự giễu.
“Kiều Thành Vũ không phải là người hoàn hảo, nhưng mà, đối với tôi trong thế giới kia mà nói, đó là một người yêu hoàn hảo. Trên người anh ấy có tất cả những phẩm chất tôi thích, xuất thân lẫn kinh nghiệm quyết định thái độ của anh ấy đối với tôi trong thế giới kia, một sự mê đắm gần như bệnh hoạn. Anh ấy là một trung khuyển hoàn mỹ, đơn giản là quá hoàn mỹ.”
“Một người yêu hoàn mỹ như vậy, không có khả năng tồn tại. Kiều Thành Vũ, chỉ có thể là giả, do một tay tôi tạo dựng.”
“Mặc dù trong lòng đã mơ hồ minh bạch, tôi lại không muốn đối mặt. Sau khi ra ngoài, tôi hỏi có thể gặp lại người của thế giới trước không, anh đã cười nhạo tôi. Chính anh, là người đã cho tôi đáp án rõ ràng, xác nhận và xóa sạch một chút mong đợi cuối cùng của tôi.”
“Kiều Thành Vũ cùng những người khác đều không phải là người thật, đúng không? Trong một thế giới, chỉ có Xây dựng sư và mục tiêu nhiệm vụ, nhiệm vụ này hoàn toàn là 1 đối đầu với 1, đúng không?”
“Hừ hừ.” Leo đắc ý, “Tính ra cô cũng thông minh.”
Hàn Yên Yên giật nhẹ khóe miệng, cười như không cười, khóc không phải khóc, nói: “Đến thế giới Nghiêu Sâm, tôi đã hiểu được điểm này, sau đó, tôi lại có phát hiện mới.”
“Trịnh Nghiêu, tôi chưa kịp giao tiếp với anh ta. Nhưng Kiều Văn Hưng và Đinh Nghiêu hoàn toàn khác biệt. Cho nên vào lúc đó, tôi còn chưa ý thức được điều này, cho tới khi tôi chính diện đối đầu với Nghiêu Sâm.”
Cô dừng lại một chút, cực kỳ chắc chắn: “Nghiêu Sâm, chính là Đinh Nghiêu!”
Lần này, Leo không nói gì, yên lặng như thế đã biến mất.
“Trước khi tiến vào thế giới này, sự tồn tại của Kiều Văn Hưng thật sự khiến tôi hoang mang. Nhưng nếu bỏ qua Kiều Văn Hưng, tôi mới phát hiện, thế giới Trịnh Nghiêu sụp đổ, thế giới Đinh Nghiêu kết thúc một cách bất thường. Trên thực tế, cho tới bây giờ anh chưa hề nói cho tôi biết nhiệm vụ của hai người bọn họ đã “thành công” hay chưa. Càng thú vị chính là, ngoại trừ Nghiêu Sâm và Đinh Nghiêu, tôi còn phát hiện, trong tên của Trịnh Nghiêu cũng giống hai người đó, cùng một chữ Nghiêu.”
“Khi bỏ qua Kiều Văn Hưng, mọi chuyện trở nên rất rõ ràng.”
“Người đàn ông có chữ Nghiêu trong họ tên này, không biết tại sao bị anh vây khốn, anh yêu cầu tôi liên tục lập chiến lược, thẳng cho tới khi thành công. Phải thành công giống Kiều Văn Hưng mới được, đúng không?”
“Mà những thế giới này, vốn tôi còn cho rằng chúng được xây dựng trong mơ. Tuy nhiên, tính chất của mộng cảnh phải là không liên tục, nhảy từ chỗ này qua chỗ khác. Trong khi đó, thế giới mặc dù do tôi tận tay tạo dựng, nhưng các chi tiết lại quá tỉ mỉ xác thực. Rất có khả năng chúng không phải là mộng cảnh. Mỗi quyển trên giá sách của Nghiêu Sâm tôi đều đã xem qua, không có quyển nào giống quyển nào. Trong trường tôi học, kiến thức trong tất cả những cuốn sách ấy đều là chân thật.”
“Cho nên cuối cùng tôi đã xác nhận, nơi gọi là thế giới này thực chất chỉ là một thế giới giả tưởng.”
“Thân thể của tôi lúc này hẳn đang nằm một chỗ dưới sự kiểm soát của anh, “tôi” đang nói chuyện với anh ở đây chỉ là thể tinh thần của mình.”
“Tôi đã thấy Trịnh Nghiêu sụp đổ thế giới, cùng Nghiêu Sâm khiến đạn dừng, bọn họ khi đó mới là bản ngã của Nghiêu. Anh ấy cũng giống tôi, đều là thể tinh thần.”
Không gian trắng xóa lặng đi một hồi, rất lâu sau đó Hàn Yên Yên mới nghe thấy tiếng thở dài của Leo.
“Người đàn bà này, cô cái người đàn bà này…” Gã lẩm bẩm.
“Tôi đoán đúng hết rồi phải không?” Hàn Yên Yên hỏi.
“Xấp xỉ, chỉ là dùng thế giới giả tưởng để gọi thì, cấp bậc quá thấp.” Leo chán ghét chê bai.
“A?” Hàn Yên Yên kinh ngạc, “Vậy nó là cái gì?”