Chương 106: TG7 công lược vương gia hoa tâm 5
“Ân ân a a…… Hảo thâm…… A ân…… Thật thoải mái a…… Ân a a…… Vương gia cắm Lan Cơ thật thoải mái a……”.
Trong phòng, nữ nhân kiều mị ɖâʍ đãng kêu rên, hai chân trắng nõn thon dài đặt trên vai rộng lớn của nam nhân, hoa huyệt non mềm ở giữa hai chân đáng thương hề hề nghênh đón sự chà đạp của ƈôи ȶhịȶ thô dài.
Cửa huyệt phấn nộn căng chặt co rút, nam căn đỏ tím to dài đang không ngừng xâm chiếm nơi sâu nhất bên trong hoa huyệt, nhanh chóng thọc vào rút ra, hung hăng va chạm, đỉnh quy đầu hung hăng nghiền nát hoa tâm.
“A a…… Điểm nhẹ a…… Ân ân a a……” Lan Cơ bị cắm cho đến mức ɖâʍ thủy chảy ròng ròng, rên rỉ không thôi, hoa huyệt sưng trướng vô cùng, địa phương giao hoan giữa hai người một mảnh lầy lội nhớp nháp, khu rừng đen tuyền đều bị ɖâʍ thủy làm cho ướt đẫm.
“Ân, vừa rồi không phải còn nói Bổn vương cắm nàng thực thoải mái sao?” Hiên Viên Cảnh Hoằng nghe thấy thanh âm ɖâʍ đãng của người ở dưới thấy, nhịn không được túm lấy hai chân của nàng đang đặt trên vai hắn, hung hăng va chạm: “Tiểu ɖâʍ nhi, nói, muốn Bổn vương thao nàng như thế nào?”.
“A a a….. Muốn a…. Muốn Vương gia hung hăng dùng sức thao ta……Ân ân a a…..” Cả người không ngừng tích lũy khoái cảm, dưới thân từng đợt từng đợt sóng triều ập tới, làm cho nàng khó chịu không thôi.
“Tiểu ɖâʍ nhi, trời sinh chính là để cho nam nhân thao” Hiên Viên Cảnh Hoằng nheo nheo hai con mắt, nghiêng đầu nhìn hai chân thon dài trắng nõn trên vai, hắn không kìm được vươn đầu lưỡi ɭϊếʍƈ láp phía bên trong đùi.
“A a…… Không cần a……” Hoa huyệt không ngừng co rút, thiếu chút nữa làm cho Hiên Viên Cảnh Hoằng bắn ra.
“Muốn bấm gẫy Bổn vương sao?” Hắn cắn răng gầm nhẹ một tiếng, mang theo sự trừng phạt, bắt đầu mãnh liệt dùng sức thao ch.ết nàng, liên tục thao loạn vài trăm cái, làm cho Lan Cơ bắt đầu không tiếp thu nổi.
“A ô…… Không cần…… A a…… Chịu không nổi…… Ô ô…… Vương gia…… Ân a a a……” Trong quá trình thọc vào rút ra, nàng đã hai lần cao trào, chính là Hiên Viên Cảnh Hoằng lại không có ý định dừng lại cũng như giảm tốc độ, mà ngược lại, lại càng ngày càng mạnh, càng ngày càng nhanh, nàng có chút nghi ngờ mình có bị hắn thao ch.ết không?.
Hiên Viên Cảnh Hoằng bỗng nhiên ngừng lại, Lan Cơ liền thở phào nhẹ nhõm, cho rằng đối phương đã bỏ qua cho nàng, chỉ là đối phương lại buông hai đùi nàng ra, rút ƈôи ȶhịȶ ra khỏi hoa huyệt, từ bên trong hoa huyệt chảy ra một cỗ mật dịch trong suốt.
Trong nháy mắt, Lan Cơ cảm thấy hoa huyệt hư không muốn lấp đầy, ngay tại thời điểm nàng cho rằng mọi chuyện đã kết thúc.
Hiên Viên Cảnh Hoằng lại lật người nàng lại, để cho nàng quỳ bò trên giường, chiếc mông tuyết trắng đầy đặn nhếch cao lên, hai chân tách ra, hoa huyệt ướt đẫm lầy lội chảy ra một cỗ mật dịch ɖâʍ mĩ.
“Nàng không chịu nổi thì Bổn vương cũng đành chịu” Hắn nói xong, ƈôи ȶhịȶ lại một lần nữa xỏ xuyên qua hoa huyệt, lần này bởi vì có một lượng lớn mật dịch làm chất bôi trơn, ƈôи ȶhịȶ thô dài thẳng tiến vào sâu bên trong mà không hề gặp trở ngại.
“A……” Đỉnh quy đầu sưng to chạm vào nơi mẫn cảm, Lan Cơ thét chói tai, cả người không ngừng run rẩy, lại đạt tới cao trào một lần nữa.
“Tiểu nhân nhi, thật là mẫn cảm a” Hiên Viên Cảnh Hoằng khẽ cười một tiếng, ƈôи ȶhịȶ thô dài chậm rãi nghiền nát hoa tâm, một tay khác của hắn di chuyển xuống phía dưới, dừng lại ở nơi giao hợp của hai người.
Bàn tay to bị tưới ướt đẫm không ngừng sờ soạng vuốt ve hoa huyệt, đồng thời hoa huyệt bị bàn tay to của hắn sờ soạng vuốt ve mà run rẩy một trận: “Vương gia…..Ách a…..Đừng chạm vào nơi đó a….”.
“Đừng chạm vào nơi nào?” Hiên Viên Cảnh Hoằng tà ác hỏi, bàn tay to càng thêm tùy ý vuốt ve mọi góc gách của hoa huyệt, tìm đến hoa hạch huyết sung, dùng hai ngón tay xoa nắn, nhéo nhéo vài cái, còn lòng bàn tay đầy vết chai sạn thì không ngừng ma sát, cọ xát hoa huyệt.
“A a a…… Vương gia a a…… Không được…… Đừng chạm vào nơi đó……” Thân thể Lan Cơ run rẩy lợi hại, nàng cảm thấy cả người như sắp muốn đi tiểu.
Thẳng đến khi đem hoa hạch huyết sung đùa bỡn đến mức sưng to, Hiên Viên Cảnh Hoằng mới véo mạnh một cái, giống như muốn đem Lan Cơ đẩy vào nước đường cùng, không còn một lối thoát.
“A a a……” Hoa huyệt không ngừng co rút, không ngừng run rẩy, một lượng lớn mật dịch lại một lần nữa phun ra.
Hiên Viên Cảnh Hoằng nhân lúc Lan Cơ đang cao trào, đâm chọc mười cái rồi mới gầm lên một tiếng, đỉnh quy đầu thả lỏng, lỗ nhỏ trên đỉnh nấm phóng ra một lượng lớn tinh dịch trắng đục phun thẳng vào nơi sâu nhất của Lan Cơ.
“Ân a a….” Bị một cỗ tinh dịch đánh úp, Lan Cơ cả người run run, thân hình xơ lụi ngã nằm ra giường, trong miệng vô ý thức phát ra những tiếng rên rỉ, hai chân không còn sức lực để quỳ bò nữa.
Sau khi phát tiết xong, Hiên Viên Cảnh Hoằng ngã đè lên người nàng, hai mắt híp lại, hai tay lưu luyến vuốt ve da thịt non mềm.
Một hồi hoan ái, Lan Cơ cảm thấy cả người mệt mỏi, không còn sức lực, chỉ một lòng một dạ muốn đi ngủ, thể nhưng hai bàn tay tà ác của đối phương lại không ngừng rong ruổi trên người nàng, hơn thế nữa, ƈôи ȶhịȶ của Hiên Viên Cảnh Hoằng lại không hề có ý định rút ra khỏi hoa huyệt của nàng, hỗn hợp tinh dịch cùng mật dịch bị chặn ở bên trong, nàng có chút không thoải mái.
“…… Vương gia…… Ân a……” Nàng vươn tay nhỏ ra, muốn đẩy Hiên Viên Cảnh Hoằng đang đè trên người nàng ra, thế nhưng đối phương lại càng thêm quấn chặt lấy nàng, cố ý dùng lồng ngực cứng rắn đè ép cọ xát thân hình mảnh mai của nàng.
Hai gò bồng đào tuyết trắng bị đè ép thành đủ loại hình đạng, tiểu anh đào mẫn cảm bị cọ xát mà sưng to vài phần, Lan Cơ khẽ kiều suyễn ngâm nga, thân thể nhu nhược, không còn sức lực căn bản không thể thoát khỏi sự khống chế của đối phương.
“Không cần…… Vương gia…… Đừng……” Cảm nhận được nam căn đang chôn trong cơ thể của mình đang dần sưng lên, kết hợp với tinh mật dịch ở bên trong hoa huyệt làm cho hoa huyệt toan trướng vô cùng, Lan Cơ cảm thấy có chút sợ hãi, nàng không thể chịu nổi sự xâm chiếm của đối phương thêm một lần nữa.
“Không cần? Không cần cái gì?” Bàn tay to của Hiên Viên Cảnh Hoằng lại một lần nữa tìm đến nơi hai người kết hợp, nơi đó ướt nhẹp lầy lội, hắn lại một lần nữa tìm đến hoa hạch huyết sung, dùng ngón tay cái trêu đùa, đùa bỡn.
“A…… Không cần…… Ô ô…… Vương gia…… Đừng chạm vào nơi đó a……”
Lan Cơ lại một lần nữa rơi vào bể dục, cả người không ngừng run rẩy, nàng có thể cảm nhận được hoa huyệt của nàng đang không ngừng gắt gao cắn nuốt lấy ƈôи ȶhịȶ của Hiên Viên Cảnh Hoằng, hơn nữa bụng nhỏ lại cực kỳ căng trướng, vì thế nàng chỉ có thể bất lực cầu xin, nếu còn bị Hiên Viên Cảnh Hoằng kịch liệt thao loạn một hồi nữa, nàng thật sự không thể chịu nổi.
Hiên Viên Cảnh Hoằng không đáp lại lời nàng, chỉ nhìn bộ dáng bất lực cầu xin của Lan Cơ, ƈôи ȶhịȶ đang cắm ở bên trong hoa huyệt cũng không có động tác gì, chỉ như cũ nhẫn nại cắm ở nơi đó.
Thế nhưng hai tay lại không khách khí chà đạp hai gò bồng đào cùng hoa môi và hoa hạch, thậm chí lực độ đùa bỡn càng ngày càng mạnh.
Không bao lâu sau, bị hai bàn tay to của Hiên Viên Cảnh Hoằng đùa bỡn, Lan Cơ liền cao trào một lần nữa.
“A a a …..” Hai chân nàng duỗi thẳng, hoa huyệt mãnh liệt co rút, phun ra một cỗ đại mật dịch hòa lẫn vào tinh mật dịch trước đó, lại một lần nữa bị ƈôи ȶhịȶ chặn lại, bụng nhỏ càng ngày càng căng trướng.
Sau khi cao trào, Lan Cơ cảm thấy cả người cực kỳ khó chịu, nàng muốn ƈôи ȶhịȶ của hắn rút ra khỏi cơ thể nàng, làm cho toàn bộ chất lỏng ở bên trong chảy ra, sau đó lại một lần nữa bị ƈôи ȶhịȶ cắm vào, giống như lúc trước hung hăng mãnh liệt thao nàng.
Thế nhưng Hiên Viên Cảnh Hoằng lại bất động, cho dù nàng có vặn vẹo thân thể quấn lấy hắn, hắn cũng không chịu nhúc nhích, Lan Cơ lập tức ô ô khóc: “Vương gia……Lấy ra đi…..Lan Cơ thực khó chịu……Ô ô….”.
“Nàng muốn Bổn vương lấy ra cái gì a? Nơi nào của Lan Cơ cảm thấy khó chịu?” Hiên Viên Cảnh Hoằng ánh mắt tràn đầy tà ác, duỗi tay ra lau khô nước mắt trên mặt mặt nàng.
Nàng đỏ ửng cả mặt: “ƈôи ȶhịȶ của Vương gia đâm vào phía dưới của Lan Cơ, thực sự rất khó chịu”.
Hắn nheo mắt lại: “Thì ra là tiểu huyệt của nàng khó chịu, mau, nói lại một lần nữa cho Bổn vương, dùng những lời lẽ ɖâʍ đãng, may ra Bổn vương còn suy xét đến yêu cầu của nàng”.
“Là ƈôи ȶhịȶ thô to của Vương gia cắm vào tiểu huyệt của Lan Cơ, làm cho Lan Cơ thực sự rất khó chịu…..Ô ô…. Bên trong tiểu huyệt thực sự rất căng trướng……Thật muốn bị ƈôи ȶhịȶ thô to của Vương gia hung hăng thao loạn a…..Thao hư tiểu huyệt của Lan Cơ…..” Lan Cơ không màng xấu hổ nói ra những lời này, âm thanh kiều mị cùng ɖâʍ đãng, ngay cả nàng nói xong còn không chịu nổi, huống chi Hiên Viên Cảnh Hoằng lại là một nam nhân tinh lực dồi dào.
Tim nàng đập “Thịch thịch” khi nhìn vào ánh mắt dần sâu thẳm đến đáng sợ của Hiên Viên Cảnh Hoằng, cảm nhận được ƈôи ȶhịȶ chôn trong hoa huyệt sưng trướng vài phần, chỉ cảm thấy ngày hôm nay mình có khả năng sẽ bị đối phương thao ch.ết trên giường.
“Đây chính là do nàng nói” Hiên Viên Cảnh Hoằng gầm nhẹ ra một câu, cắn răng đem ƈôи ȶhịȶ đang bị hoa huyệt cắn nuốt rút ra, sau đó lật người nàng lại, tách hai chân của nàng ra, tận mắt chứng kiến huyệt khẩu phấn nộn không ngừng co rút, chậm rãi chảy ra một lượng lớn hỗn hợp tinh mật dịch, dính đầy lên khăn trải giường. Lan Cơ thoải mái, rên rỉ ra tiếng, cảm giác thoải mái giống như sau khi đi giải quyết nỗi buồn*.
Giải quyết nỗi buồn*: Chắc chỗ này nhiều bạn có thể cảm nhận được, đang lúc mắc ***, trước khi bước vào phòng vệ sinh thì nhìn mặt nhăn như đít khỉ, sau khi bước ra khỏi phòng vệ sinh thì nhìn mặt phê như phê cần.