Chương 42: Giao dịch
“Ha ha, ha ha……”
Đường Hiền Nhạc đưa hai ta che chổ yếu của mình, cúi đầu cười, tiểu tử này xuống tay thật đúng là nặng nha.
Bất quá hắn vẫn thích nhìn bộ dáng tiểu của tiểu tử này,thời điểm bị hắn ôm giống kinh sợ bất an giống con thỏ nhỏ, còn nửa hắn đã bị đánh hai lần như chưa có âu yếm, có phải rất đáng tiếc hay không?
“Ngươi, ngươi cười cái gì?” Khi nói lời Thái Sinh cũng có chút chột dạ, dù sao người trước mắt này là đại biểu ca của Bạch Tấn Vân, thân phận cũng là thực quý giá , vừa rồi chính mình xuống tay mạnh bao nhiêu trong long hắn rõ rang.Nếu đánh hỏng rồi, hắn có thể đến tìm Bạch Tấn Vân gây phiền toái hay không?
“Ha ha, tiểu tử, ngươi chọc cho ta giận rồi .Ngươi phải biết rằng chọc ta giận cũng không phải là chuyện tốt.” Nói xong Đường Hiền Nhạc đứng dậy đi đến, ngửa đầu dùng khóe mắt nhìn Thái Sinh, trên mặt mang theo nụ cười ám,vẻ mặt hết sức kiên cường.
“Đại biểu ca, ta hôm nay có chút mệt mỏi, có cái gì cần nói để ngày khác rồi nói” Trong lòng Thái Sinh thật khẩn trương, hắn biết Đường Hiền Nhạc sẽ không dễ dàng từ bỏ ý đồ như vậy , cho nên hắn đành phải tận lực tránh hắn, vì thế hạ lệnh tiễn khách, xoay người liền hướng ngoài cửa.
“Tiểu Nguyệt, đưa…… A……” Thái Sinh vừa muốn lớn tiếng kêu Tiểu Nguyệt đến tiễn khách, thân thể lập tức bị người từ phía sau gắt gao chặt ôm lấy, bàn tay to lớn bịt kín cái miệng của hắn.
“Ưm,ưm……” Thái Sinh ra sức giãy dụa, tiếc rằng hai cánh tay của hắn bị Đường Hiền Nhạc vây quanh gắt gao kiềm chặt.Ngay lúc hắn ra sức giãy dụa, bỗng nhiên cảm giác một luồng hơi thở ấm áp phả vào bên tai hắn, trong lòng nhất thời cả kinh.
Đường Hiền Nhạc đem mặt mình dán lên, miệng thổi hơi nóng, mỗi cái thổi tới bên tai Thái Sinh,liền cảm thẩy một trận run rẩy.Cuối cùng hắn mới hiên ngang xông qua, đem môi đến bên tai Thái Sinh nhỏ giọng nói:“Tiểu bạch thỏ, nếu ta đem chuyện ngươi là thân nam nhi nói với bác, ngươi cảm thấy sẽ xảy ra chuyện gì? Hửm?”
Thái Sinh sửng sốt ngưng giãy dụa, không được, tuyệt đối không thể để cho người ta biết hắn là nam nhân.
“Ta nghĩ theo tính tình của bác, nhất định sẽ nghiệm chứng thân thể ngươi, đem ngươi ở trước mặt đại chúng,để cho một đám nam nhân thô tục lột sạch ngươi, cho ngươi bại lộ dưới ban ngày ban mặt…… Chậc chậc, đến lúc đó ngươi phải làm sao bây giờ nha?”
Đường Hiền Nhạc vừa chậm rãi nói xong,vừa quan sát thần sắc biến hóa của Thái Sinh.Lúc này khuôn mặt nhỏ nhắn của muốn trắng bệch , hai mắt trừng lớn, vẻ mặt hoảng sợ.
“Không được…… Không được……” Thái Sinh vừa nói vừa vô thức lắc đầu.
Nếu để cho người khác biết hắn là nam nhân, không đơn giản là hại nhà họ Thái bọn họ, hơn nửa sẽ mang đến phiền toái đến Bạch Tấn Vân, tuyệt đối không thể……
“Không được sao?” Đường Hiền Nhạc thích thú nhìn bộ dáng thất kinh của Thái Sinh, đối thôi,vẻ mặt bất lực như vậy không thích hợp với hắn,vẻ mặt điềm đạm đáng yêu mới thích hợp nha.
“Ha ha,Nếu không muốn ta nói ra ngoài cũng được thôi, chúng sẽ đề bút giao dịch, thế nào?” Đường Hiền Nhạc không muốn kéo dài thời gian, dù sao tố cáo tiểu bạch thỏ này không phải là mục đích chân chính của hắn.
“Giao dịch?” Thái Sinh khó hiểu hỏi,“ Giao dịch cái gì?”
“Tiểu bạch thỏ, ngươi có biết ta nghĩ muốn cái gì không, ta nghĩ mỗi khi muốn ngươi sẽ gọi ngươi đến, như vậy ta đây sẽ giữ bí mật cho ngươi. Nếu ngươi trễ hẹn một lần, ta đây có thể quản không được cái miệng nha ……” Nói xong Đường Hiền Nhạc vươn đầu lưỡi đến,từ sau ót ɭϊếʍƈ đến trên mặt Thái Sinh.
Thái Sinh nhất thời xấu hổ không chịu nổi, ra sức giãy dụa phản kháng.
“Ha ha ha ha……” Đường Hiền Nhạc buông lỏng Thái Sinh ra, nhìn Thái Sinh chạy đến một bên lấy tay chà lau nước miếng dính trên mặt.Trong lòng cực kỳ vui mừng,“Tiểu bạch thỏ, ta cho ngươi năm ngày thời gian.Năm ngày sau ta trở về tìm ngươi.” Nói xong Đường Hiền Nhạc thuận lợi bỏ đi.
Thái Sinh sửng sờ đứng ở nơi đó lấy tay che nơi bị Đường Hiền Nhạc ɭϊếʍƈ qua,hắn chỉ cảm thấy một trận ghê tởm.