Chương 62: Dâng hương
Bạch Tấn Vân vừa ra đến cửa thấy sắc mặt của Thái Sinh không tốt lắm,tâm tình cũng trầm thấp, vốn đáp ứng đưa hắn đến tiền trang nhưng tạm thời có việc không thể đi, hắn làm sao không hiểu tính tình vật nhỏ này.
Nghĩ đến đây Bạch Tấn Vân cười, thừa dịp Thái Sinh không chú ý, một phen kéo hắn qua hôn lên trán của Thái Sinh.
“A? Đại thiếu gia?” Thái Sinh sửng sốt, không rõ Bạch Tấn Vân đang làm cái gì.
“Sáng sớm tại sao không có tinh thần như vậy nha!Được rồi, hôm nay đệ đi dâng hương với lão thái thái, ngày mai huynh nhất định đưa đệ đi?” Bạch Tấn Vân vòng tay ôm Thái Sinh, trêu đùa nhìn hắn.
Biết Bạch Tấn Vân đang lo lắng cho mình, Thái Sinh ngẩng đầu lên nhìn Bạch Tấn Vân nở nụ cười trấn an,“Đại thiếu gia, huynh mau đến tiền trang đi, ta cũng muốn đến bên chỗ lão phu nhân .”
“Được.” Bạch Tấn Vân lại hôn lên môi Thái Sinh.
Đưa Bạch Tấn Vân đi, Thái Sinh đi đến chỗ Bạch lão gia, bạch lão phu nhân đang ngồi ở chỗ kia đợi, Đường Hiền Nhạc đứng ở bên người Bạch lão phu nhân, vừa nói cười vừa xoa bóp vai cho Bạch lão phu nhân.
“Mẹ.” Thái Sinh đi vào đi, nhìn Bạch lão phu nhân cúi đầu, tầm mắt thủy chung không có nhìn về phía Đường Hiền Nhạc.
“Thái Liên, mẹ thật lâu không đi đến Tử Vân Tự dâng hương , hôm nay đột nhiên muốn đi một chút, con đi chung với mẹ nha.” Bạch lão phu nhân hôm nay tính tình rất tốt cho nên lúc nhìn thấy Thái Sinh cũng thấy thuận mắt hơn.
“Dạ,thưa mẹ.” Thái Sinh thấp giọng đáp, đầu cũng không dám nâng, không phải sợ nhìn thấy Bạch lão phu nhân mà là không dám nhìn tới Đường Hiền Nhạc.
Bạch lão phu nhân buông chén trà xuống, nhìn nàng dâu này, tuy rằng nàng dâu này vừa hiền vừa nghe lời, dịu dàng yếu ớt làm cho người ta thương tiếc, nhưng mà tiến vào lâu như vậy , bụng một chút động tĩnh cũng không có, thật đúng là không tốt chút này.
Cho nên lần này đi Tử Vân Tự cũng là vì cầu có tôn tử.
“Cô, chúng ta hiện tại đi đi, nghe nói Tử Tân đại sư sáng mai sẽ ngao du tứ phương.” Đường Hiền Nhạc vịn bã vai Bạch lão phu nhân, vẻ mặt chân thành khom người nhìn bà cười.
“Được được được, chúng ta hiện tại xuất phát đi.” Bạch lão phu nhân từ ái vỗ vỗ tay Đường Hiền Nhạc, bà vô cùng thích cháu ngoại trai này .
Thái Sinh và Bạch lão phu nhân ngồi cùng cỗ kiệu, Đường Hiền Nhạc ngồi cổ kiệu khác, một đường nhân đi vào Tử Vân Tự, Thái Sinh đi theo Bạch lão phu nhân , lúc sau Bạch lão phu nhân muốn đi gặp Tử Vân đại sư, vì thế để cho Thái Sinh và Đường Hiền Nhạc ở lại bên ngoài.
“Ngươi có chút không ngoan nha, ta nghe nói ngươi hôm nay không muốn đến.Nếu không cô mạnh mẽ ra lệnh ngươi tới, ngươi cũng không đến.” Đường Hiền Nhạc đột nhiên im lặng tới gần Thái Sinh.
Thái Sinh ý thức được đột nhiên lui về phía sau,“Đại biểu ca…… Nơi này, nơi này là Tử Vân Tự……”
“Tử Vân Tự thì thế nào?” Đường Hiền Nhạc nhanh nhẹn bắt được tay Thái Sinh,“Ngươi không cảm thấy như vậy rất thú vị sao?”