Chương 57

Một tràng pháo tay như sấm nổ vang lên dưới sân khấu, những cậu bạn nghịch ngợm thi thoảng còn huýt sáo, sir Chung cũng hưng phấn giơ tay ra vẫy, lấy lại giọng và nói to:
- Tôi tuyên bố… Vũ hội ngoài trời… chính thức bắt đầu!
Tang tang tang… tang tang tang…


Giây phút đó, một bản nhạc quen thuộc vang lên – “Dòng sông màu xanh”! Tiếng nhạc du dương vang vọng quanh hồ Sao.
- Bốp bốp bốp…


Không biết từ nơi nào vang lên tiếng vỗ tay thành nhịp! Dưới sân khấu trở nên xôn xao, mọi người đều nhìn về phía phát ra tiếng vỗ tay, chỉ thấy một nhóm các chàng trai phong độ ngời ngời dắt tay những cô gái bên cạnh, xếp thành hai hàng đi về phía trước! Các chàng trai mặc trang phục khiêu vũ của nam, luôn đứng thẳng như những bức tượng thạch cao David, ánh mắt tự tin lấp lánh trong đêm tối. Còn các cô gái đều có thân hình rất mảnh mai, chiếc váy liền thân khẽ bay nhẹ theo gió, từ xa nhìn lại, các cô như một chiếc ô đang xoay tròn trong không trung, vô cùng đẹp mắt!


Không lâu sau, tất cả mọi người đều bước lên sân khấu, tạo thành một hình chữ “nhân” khổng lồ!


Không biết họ làm như thế nào nhỉ? Rõ ràng chỉ là những học sinh rất bình thường, nhưng bước chân của họ lại nhẹ nhàng như bước chân của những vũ công chuyên nghiệp, có sức lay động rất lớn, thu hút mọi ánh mắt của mọi người! Trong phút chốc, dường như cả thế giới chỉ còn lại cái sân khấu, chỉ còn lại những con người đang dìu nhau đi trong điệu nhạc! Còn tất cả những người khác cũng chìm đắm trong các vũ điệu của họ, dường như quên đi cả bản thân!


Tang tang… tang tang… tang tang tang…


available on google playdownload on app store


Khúc nhạc dạo tiếp tục vang lên. Bỗng dưng, ở phía cuối của đội hình – đầu của chữ “Nhân” có một cái bóng cao lớn bước ra! Cái bóng đó ngẩng cao đầu kiêu hãnh, mắt nhìn thẳng, đi về phía trước của sân khấu, hắn để lộ nụ cười mê hồn với những người đứng dưới sân khấu, sau đó bỗng dưng quay lưng bằng tư thế tuyệt đẹp, đặt tay trái lên ngực, người cúi xuống 90 độ, cúi lưng trước cô gái đầu tiên sau lưng mình!


- Thưa cô, xin hỏi cô có hứng thú cùng nhảy với tôi một bản nhạc không? – Giọng nói quen thuộc vang lên, ngạo mạn nhưng dịu dàng, vang lên trong bầu không khí yên tĩnh đến mức chỉ nghe thấy tiếng thở của mọi người, khiến trái tim của mọi người phút chốc đều đập nhanh hơn! Cô gái đó lập tức bị đánh gục, như một chú cừu non ngoan ngoãn, chìa tay ra, khuôn mặt ửng hồng, ánh mắt cũng ngượng ngùng, e ấp.


- Wa! An Vũ Phong đẹp trai quá!
- Màn vũ đạo của Câu lạc bộ Nhịp đập Trái tim thật tuyệt vời!
- Ngưỡng mộ cô gái được nhảy chung với anh ấy quá!
Dưới sân khấu lập tức vang lên những tiếng trầm trồ ngưỡng mồ! Tôi nhìn chăm chăm lên cái gã nổi bật nhất trên sân khấu, trái tim thoáng đập mạnh!


Lẽ ra tôi phải đoán trước được rằng câu lạc bộ đang biểu diễn trên sân khấu chính là Câu lạc bộ Nhịp đập Trái tim của An Vũ Phong mới phải. Ngoài An Vũ Phong, còn có ai có thể tổ chức một màn vũ đạo đẹp mắt như vậy? Còn ai có thể chỉ bằng một lời mời đơn giản mà khiến con gái cảm thấy hạnh phúc tới mức có thể ngất đi như vậy?


Trên sân khấu, An Vũ Phong cong cánh tay bên phải lại, khẽ dìu nhẹ vào thắt lưng cô gái, bắt đầu màn xoay người tập thể đầu tiên! Trong giây lát, tất cả mọi người đều chìm đắm trong không khí kỳ diệu này, không tự chủ được, nhịp tim lại đập nhanh hơn!


Đúng vào lúc An Vũ Phong quay người lại, tôi hình như nhìn thấy ánh mắt của hắn như nhìn như không hướng về phía tôi. Tôi không kịp trốn, ánh mắt của hai chúng tôi gặp nhau trong không trung! Đôi lông mày như cười như không của An Vũ Phong hơi nhướng lên, khóe miệng lại nở một nụ cười khó hiểu!


A! Thần kinh của tôi bỗng chốc căng lại, vội vã thu ánh mắt của mình lại, quay sang hướng khác, trái tim vẫn đập thình thịch trong lồng ngực, một hồi lâu vẫn không thể bình tĩnh lại.
Tôi bị làm sao vậy? Tại sao nhìn thấy ánh mắt của hắn tôi lại có cảm giác bối rối như thế?


Tôi lắc mạnh đầu, trong lòng có một giọng nói đang ra sức mắng chửi tâm trạng bất an của mình, nhưng tôi càng bắt mình phải kiên trì chiến đấu với An Vũ Phong bao nhiêu thì trái tim tôi lại càng như mặt hồ bị gió thổi qua, không thể nào không dậy sóng!
Tang… Tang tang tang tang! Tang… Tang tang tang tang!


Trên sân khấu vẫn vô cùng náo nhiệt! Dưới sự dẫn dắt “tiêu chuẩn” của An Vũ Phong, các chàng trai như những binh sĩ bảo vệ thành trì của mình, ngay sau khi nhận được tín hiệu của tướng quân, họ nhanh chóng dìu những cô gái bên cạnh vào điệu nhảy! Không lâu sau, các cô gái chàng trai hòa vào điệu nhạc, tạo thành một bữa tiệc hình ảnh trên sân khấu!


Cuối cùng âm nhạc cũng đi vào hồi kết! An Vũ Phong dương dương tự đắc giơ cao tay trái lên, búng tay điệu nghệ ra hiệu cho những người phía sau! Soạt soạt soạt… Mọi người cùng cúi lưng xuống chào khán giả bằng tư thế vô cùng đẹp mắt!
Bốp bốp bốp!


- Màn khiêu vũ của Câu lạc bộ Nhịp đập Trái tim đẹp quá! Tớ cảm thấy khả năng thắng của Câu lạc bộ Tình yêu Tiểu Bạch chúng ta không lớn lắm!
- Nếu chắc chắn là sẽ thua thì thà đừng lên nữa…
- Làm thế nào bây giờ, tim tớ đập nhanh quá! Hu hu!


Tôi khi đó đứng dưới sân khấu với tâm trạng rối bời, giờ nghe thấy những tiếng thì thầm của các thành viên câu lạc bộ, tôi lại càng buồn bã hơn!
Đúng vậy, bọn An Vũ Phong không chỉ đầu tư rất nhiều vào phần ngoại hình mà ngay cả phần vũ đạo của họ cũng vô cùng hoàn mĩ!


Nếu so sánh với họ, Câu lạc bộ Tình yêu Tiểu Bạch chỉ như là một đứa trẻ con! Không có ngoại hình bắt mắt thì thôi, nhưng chúng tôi chỉ luyện tập vội vàng trong mấy ngày ngắn ngủi, liệu có thể so sánh với màn khiêu vũ hoành tráng vừa nãy không?
Nhưng…


- Ha ha, Bạch Tô Cơ, cô không cần đố kỵ với tôi, đó là hiện thực, cô không thể thay đổi được.
- Ha ha ha, An Vũ Phong, vũ hội ngoài trời lần này chắc chắn tôi sẽ tham gia! Không những phải tham gia mà còn sẽ thắng anh!


Đoạn đối thoại tối hôm đó với An Vũ Phong như những hơi thở không ngừng phả vào không khí, chiếm lĩnh toàn bộ suy nghĩ của tôi.


Bạch Tô Cơ! Mày đã quên cuộc gặp mặt tình cờ đáng ghét trên máy bay rồi sao? Mày đã quên trận chiến mất mặt ở sân trường rồi sao? Mày đã quên những câu nói độc địa mà hắn nói với mày trên đường hôm đó rồi sao?


- Tôi với Bạch Tô Cơ chỉ là đối thủ… đối thủ… đối thủ…






Truyện liên quan