Chương 59

Phòng bán vé ba ngày, đột phá một phẩy hai tỷ!
Sau ngày thứ ba «Tầng mây màu đen» chiếu, đoàn phim tổ chức một buổi lễ khánh công long trọng. Dung Hủ, Du Tư Ngữ đều đến, cùng với Lương đạo tay cầm chiếc búa nhỏ, gõ nát tảng băng điêu khắc thành số “1 200 000 000” thật lớn kia.


Trên lễ khánh công, Lương đạo không chút keo kiệt từ ngữ ca ngợi của mình, đầu tiên là cảm ơn mỗi một thành viên trong đoàn phim một trận, tiếp đó cười tủm tỉm nói rằng: “Cậu nói những bài hát đó ư? Đương nhiên đều là Dung Hủ tự hát, lúc trước khi thử vai cậu ấy cũng hát rất tốt, đây là một trong những nguyên nhân quan trọng tôi lựa chọn cậu ấy.”


Lời này tuy rằng không hoàn toàn tương xứng với sự thật, nhưng cũng không tính là lời nói dối.


Rất nhanh, phóng viên truyền thông lại càng thêm chú ý đến Dung Hủ, có phóng viên đứng lên lớn tiếng hỏi: “Xin hỏi Dung Hủ, có phải cậu có ý chế tác bài hát «Thất dực» thành CD để công bố không? Bài hát này ở trong phim là lần đầu tiên gặp đời, hay là nói cậu chỉ hát nó ở trong phim?”


Hai ngày này theo «Tầng mây màu đen» chiếu phim, độ chú ý của khán giả đối với «Thất dực» càng ngày càng cao.


Mấy bài hát như «Tầng mây màu đen», «Đèn kéo quân thiên đường», «Khe sâu Na Uy», Lăng Tiêu đều từng hát, cũng đã từng phát hành album, nhưng «Thất dực» là một ca khúc hoàn toàn mới. Hoa Hạ bảo vệ bản quyền tương đối tốt, đả kích đồ lậu, hiện nay bất luận một fan âm nhạc nào muốn nghe được bài hát «Thất dực», đều nhất định phải đến rạp xem phim, trên internet đều không tìm được một chút tài nguyên.


available on google playdownload on app store


Hơn nữa Triệu Sở Vân cũng bắt đầu tiến hành tuyên truyền «Thất dực», cô cũng không có gióng trống khua chiêng nói với fan âm nhạc ngay từ đầu là “«Thất dực» sẽ lấy hình thức CD single công bố”. Rõ ràng ngay cả MV cũng đã chế tác xong, đã ở giai đoạn gia công, Triệu Sở Vân vẫn bình tĩnh như trước, kích lên nồng đậm hứng thú của nhóm dân mạng đối với bài hát này.


Đây là một loại marketing, nếu ngay từ đầu liền nói có thể mua được bài hát này, vậy mọi người cũng sẽ không xem thành vấn đề. Nhưng hiện tại bài hát này không có một chút tin tức phát hành, bạn sẽ khẩn trương, sẽ khát cầu với nó.


Cầu mà không được, chính là nói loại tâm lý này, càng không chiếm được lại càng muốn, Triệu Sở Vân khống chế tâm lý nhóm fan âm nhạc không sai chút nào.


Dung Hủ tự nhiên đã sớm lén lút bàn bạc với Triệu Sở Vân, hiện giờ ba ngày trôi qua, dường như cũng là lúc cho sóng tuyên truyền này thêm một phen phát hỏa. Vì thế mọi người chỉ thấy thiếu niên nâng micro lên, khẽ cười nói: “Sắp tới quả thật có người nói với tôi về việc phát hành bài hát này, có điều tình huống cụ thể như thế nào, bây giờ còn chưa thể công bố.”


Các phóng viên nhất thời kích động lên, một đám người sau tiếp người trước hỏi Dung Hủ về tin tức «Thất dực».
Buổi lễ khánh công này viên mãn chấm dứt, Lương đạo mời đoàn người đi ăn một bữa, đến tối tám giờ rưỡi, La Chấn Đào lái xe đón Dung Hủ về nhà.


Đèn nê ông phồn hoa xán lạn đem hơn phân nửa không trung nhuộm đẫm thành sắc hoa hồng mê người, hiện giờ đã gần đến tháng năm, Dung Hủ kéo kiếng xe xuống, gió đêm nghênh diện mà đến thổi phất lọn tóc mỏng trên trán cậu, lộ ra khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp. Cậu hơi hơi híp mắt, an tĩnh nhìn cảnh đêm kỳ lạ rực rỡ ngoài cửa sổ, đồng thời cũng để mình tỉnh tỉnh rượu.


Đã thành niên, tự nhiên không thể lấy vị thành niên làm lý do, cự tuyệt uống rượu nữa.


Sinh nhật Dung Hủ vượt qua trong đoàn phim «Mai phục», mấy ngày đó vừa vặn đóng máy, mọi người đều vội vàng đuổi tiến độ, căn bản không có thời gian làm sinh nhật cho cậu. Dung Hủ cũng không phải quá để ý, sau khi ở đoàn phim cùng ăn bánh ngọt với mọi người, liền coi như qua lễ trưởng thành.


Tin nhắn chúc mừng cậu cũng nhận được mấy cái, có cái đến từ Đường Mộng Lam, Diệp Kiều, Đổng Tranh, còn có cái đến từ Tần phu nhân và Tần Trình. Chú thím Dung gia tự nhiên không có gửi cho cậu một tin nhắn nào, trái lại Đoàn quản gia còn gọi một cú điện thoại đến, chúc Dung Hủ thành niên vui vẻ.


Có điều buổi tối nay, Dung Hủ cũng chỉ là uống nửa ly rượu vang. Lương đạo biết cậu đã thu xong «Thất dực» và còn sắp phát hành, đương nhiên sẽ không để cậu uống nhiều rượu nữa. Uống rượu tổn thương cổ họng, ca sĩ vẫn là uống ít rượu mới tốt.


“Gần đây trong tay anh có hơi bận quá, không có thời gian luôn theo cậu tới đoàn phim, mời cho cậu một trợ lý thế nào? Vừa lúc hội hậu viên fan và weibo của cậu vẫn luôn không người xử lý, có thể để trợ lý hỗ trợ coi ngó.”
Dung Hủ thu hồi tầm mắt, nói: “Được, anh La.”


“Được rồi, ngày mai anh liền tới công ty nhìn xem, tìm cho cậu một hạt giống tốt.” Dừng một chút, La Chấn Đào do dự một khắc, nói rằng: “Gần đây có không ít đoàn phim phát thông cáo cho anh, có phim truyền hình, cũng có điện ảnh. Quảng cáo cũng có không ít, hiện giờ anh cảm thấy cậu có thể nhận một cái phát ngôn quảng cáo trước, rồi lại nhận một bộ phim. Cậu muốn nhận phim truyền hình hay là điện ảnh?”


Dung Hủ không cần nghĩ ngợi đáp rằng: “Điện ảnh đi.”
La Chấn Đào gật gật đầu: “Được. Có mấy thông cáo điện ảnh đều rất tốt, ngày mai anh cho cậu xem.”
“Phim văn nghệ cũng không cần đưa em.”


Nghe nói như thế, La Chấn Đào ngơ ngẩn một chút, vừa vặn là một cái đèn đỏ, hắn đạp phanh, kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Dung Hủ. Tầm nhìn phía sau xe có chút mờ tối, hắn cũng không thể thấy rõ biểu tình thiếu niên, chỉ có thể nhìn rõ một đôi mắt bình tĩnh ôn hòa.


“Sao không muốn phim văn nghệ?”
Phóng mắt ra ảnh đàn thế giới, vẫn luôn có một cách nói: phim văn nghệ là cho người bình thẩm chuyên nghiệp xem, phim thương nghiệp là cho khán giả xem.


Quả thật, hàng năm đều có một vài bộ phim văn nghệ tinh phẩm phòng bán vé cao, vừa có thể lấy được giải thưởng, lại có thể lấy được phòng bán vé. Nhưng mấy cái đó chung quy là số ít, chẳng hạn như năm kia, thị trường phim văn nghệ Hoa Hạ đóng băng, một bộ phim văn nghệ phòng bán vé cao nhất là «Hy vọng» do Bàng Hoảng đạo diễn, tổng phòng bán vé chỉ có chín trăm triệu, thậm chí còn không bằng phòng bán vé ba ngày của «Tầng mây màu đen».


Nhưng mà, phim thương nghiệp rất khó lấy giải thưởng, bởi vì đa số tổ trao giải đều thích nội hàm, muốn chiều sâu. Thậm chí đối với một ít bình thẩm viên xảo quyệt mà nói, bọn họ cảm thấy điện ảnh mà người xem càng không thích thì lại càng nên nhận giải, bởi vì điện ảnh chân chính chỉ có một phần nhỏ người biết thưởng thức.


Trước không nói loại quan điểm thiểu năng này bị bao nhiêu người thóa mạ, nhưng tình thế chỉnh thể chính là như thế, trên cơ bản, điện ảnh đắt khách rất ít lấy giải thưởng, phim điện ảnh lấy giải phần lớn đều ế chỏng chơ. Hoa Hạ cũng chỉ có vài người như Tần Trình, Ôn Tuyền có thể vừa lấy phòng bán vé vừa lấy giải thưởng, nhưng bọn họ chỉ là một số ít người.


Nghe La Chấn Đào nói, Dung Hủ mỉm cười, giọng điệu bình tĩnh nói rằng: “Em còn trẻ, lấy giải thưởng quá sớm, em càng cần phòng bán vé.” Ánh mắt chợt lóe qua một ngọn đèn nê ông ngoài cửa sổ, Dung Hủ hạ mắt, thản nhiên nói: “Em cần phòng bán vé để chứng minh mình, quay phim thương nghiệp không có gì không tốt, em rất thích.”


La Chấn Đào nhất thời nghẹn lời.


Hắn sẽ không nói mấy lời như là “phòng bán vé «Tầng mây màu đen» khủng bố như vậy, chẳng lẽ còn không đủ chứng minh cậu”, bởi vì tất cả mọi người đều biết, phòng bán vé «Tầng mây màu đen» có lẽ có quan hệ với Dung Hủ, nhưng dù không có Dung Hủ, phòng bán vé của nó cũng tuyệt đối sẽ không kém.


Dung Hủ diễn tốt, có thể khiến phòng bán vé bộ phim này tăng cao, nhưng dù Dung Hủ diễn không tốt, phòng bán vé bộ phim này cũng tuyệt đối có thể bắt lấy top 5 năm nay.


Nghĩ vậy, La Chấn Đào cao giọng mỉm cười: “Buổi tối anh gửi kịch bản ba bộ phim thương nghiệp cho cậu. Có điều tiểu Hủ, cậu cũng đừng để ý lời nói của mấy anti fan, bộ phim này có thể có phòng bán vé cao như vậy, tuyệt đối có công lao của cậu. Cậu diễn rất tốt, rất nhiều người bình luận điện ảnh đều cho cậu điểm đánh giá cao, anh cảm thấy cậu có thể dựa vào nhân vật kia lấy vài cái đề cử.”


Khóe miệng hơi hơi nhếch lên, Dung Hủ nhướn mày nói: “Người mới xuất sắc nhất à?”
La Chấn Đào nói giỡn: “Người mới xuất sắc nhất chỗ nào đủ, nam diễn viên chính xuất sắc nhất giải Kim Phượng, mới đủ!”
Cùng lúc đó, thành phố B, tầng chót một căn nhà cao cấp.


Người đàn ông tuấn mỹ thanh lãnh ngồi ở trên sofa, hạ mắt nhìn điện thoại di động của mình, nhẹ nhàng lướt lướt. Nhìn càng nhiều, tốc độ của hắn lại càng chậm, chờ nhìn thấy một bài post, hắn trực tiếp cầm lấy di động, gõ chữ.


[ Liên Dung Tranh Tử Hãm: Dung Hủ đương nhiên là đi tham gia lễ khánh công rồi, cậu ấy là nam chính, cậu ấy diễn cực tốt. Ba ngày phòng bán vé một tỷ hai chính là thành tích! ]
Không bao lâu ——


[ trả lời @Liên Dung Tranh Tử Hãm: ha ha ha, cười ch.ết tôi. Dù để một người ngoài nghề đến diễn, thì bộ phim «Tầng mây màu đen» này cũng sẽ không rớt hố! Không rớt hố, biết không? Phim của Lương Siêu không có bộ nào phòng bán vé thấp hơn một tỷ, bộ phim văn nghệ kém cỏi nhất của Du Tư Ngữ cũng có phòng bán vé hơn sáu trăm triệu! Còn có nhiều khách mời nổi tiếng như vậy, còn có Tần Trình! Bộ phim văn nghệ kém cỏi nhất của Tần Trình cũng có hơn ba tỷ phòng bán vé, đừng nói để Dung Hủ đi diễn nam chính, nói không chừng tôi đi diễn, ba ngày phòng bán vé một tỷ rưỡi đó 23333]


Rất nhanh, lại có anti chen chúc lại đây, ủng hộ quan điểm của LZ này: [ đúng vậy, ba ngày mới một tỷ hai, xứng với hơn hai trăm triệu fan weibo của Lăng Tiêu sao? Xứng với mấy chục khách mời nổi tiếng kia sao? Còn bảo Tần Trình làm vai phụ cho cậu ta, fan thế mà lại không biết xấu hổ nói idol nhà mấy người phòng bán vé cao. Năm nay tôi liền trông cậy vào chuyện cười này mà sống. ]


Càng nói, anti fan lại càng hăng say.
[ tôi thật thấy không đáng thay Tần Trình, nếu là phim thương nghiệp hắn tự diễn, lập tức ba ngày phòng bán vé hai tỷ đó! Ai, Dung Hủ quá đuổi khách, nếu đổi người khác đến diễn Lăng Tiêu, bộ phim điện ảnh này không biết còn hot tới trình độ nào. ]


Tần Trình: “…” Hắn cảm thấy rất đáng giá! Vô cùng đáng giá! Tương đối đáng giá!!!


Mấy anti fan đó không nhất định là thật sự chán ghét Dung Hủ, rất có thể là thuỷ quân do những phim điện ảnh cùng kỳ mời đến. Bọn họ không có gì khác biệt mà công kích «Tầng mây màu đen», có người mắng bộ phim này chỉ có đội hình, quá mức phù phiếm; có người mắng Lương đạo một chút tiến bộ cũng không có, điện ảnh nhàm chán; có người mắng Dung Hủ quá trẻ tuổi, tư lịch cạn diễn xuất kém; còn có người mắng Du Tư Ngữ chuyển hình thất bại, diễn xuất kém cỏi.


Một bộ phim nổi tiếng, tự nhiên sẽ áp bức không gian sinh tồn của những bộ phim cùng kỳ.


Chẳng hạn như sau khi «Tầng mây màu đen» công chiếu, ngay từ đầu là hơn 5000 chuỗi rạp chiếu, kết quả thành tích lần đầu tốt như vậy, các công ty Điện ảnh và Truyền hình lớn nhanh chóng gia tăng chuỗi rạp chiếu, ngày thứ ba đã gia tăng đến hơn 6000 chuỗi rạp chiếu.


Hoa Hạ tổng cộng chỉ có nhiêu đó rạp chiếu phim, bạn muốn gia tăng chuỗi rạp chiếu, người khác liền nhất định phải giảm bớt chuỗi rạp chiếu. Hơn nữa thời gian của dân xem phim cũng có hạn, cuối tuần bọn họ chỉ có thể xem mấy bộ phim, xem «Tầng mây màu đen», liền không có thời gian xem phim khác.


Có một bộ phim thương nghiệp chiếu trước «Tầng mây màu đen» một ngày, vốn dĩ phòng bán vé ngày đầu của nó cũng có hơn chín mươi triệu, xem như không tồi. Nhưng mà ngày hôm sau, phòng bán vé liền giảm mạnh đến hơn hai mươi triệu! Lúc này mới là một ngày sau khi chiếu, thế mà lại giảm đến ba phần năm phòng bán vé, chính bởi vì «Tầng mây màu đen» chiếu, nên tạo ra đả kích lớn với nó.


Fan Dung Hủ nhìn thấy mấy anti đó cũng đều sẽ dựa vào lý lẽ cố gắng tranh luận vì Dung Dung nhà mình, đồng thời, người yêu nhạc Lăng Tiêu, người thích «Tầng mây màu đen», fan Du Tư Ngữ, thậm chí fan Tần Trình, cũng cười nhạt với đám anti không cái khe nào không chui vào đó.


Nhưng mà dù đám anti bị đánh thảm hơn nữa, thì một vài ngôn luận đáng ghét vẫn có thể nhìn thấy. La Chấn Đào lo lắng Dung Hủ nhìn thấy những bình luận đó, nhưng hắn cũng không biết, Dung Hủ đã sớm dự liệu được loại tình huống này, mà còn không để bụng.


Tuy rằng biết đám anti đó tám chín phần là thuỷ quân, nhưng cậu cũng vui vẻ nhận một bộ phim thương nghiệp, chứng minh giá trị của mình.
Hết thảy dùng sự thật nói chuyện, chờ cậu đem phòng bán vé vứt trên mặt đám anti đó, không biết bọn họ là biểu tình gì.


Nhưng mà, Dung Hủ không để bụng, xem như chê cười, còn người đàn ông nào đó lại là càng xem càng giận. Khi phát hiện đám thuỷ quân đó thế mà lại lấy “Tần Trình” làm lý do, châm ngòi quan hệ giữa fan Tần Trình và fan Dung Hủ, miệng hắn bĩu ra, nhanh chóng phản bác.


[ Liên Dung Tranh Tử Hãm: Tần Trình không thích hợp nhân vật Lăng Tiêu, hắn không có khả năng đóng. Hơn nữa Tần Trình và Dung Hủ quan hệ rất tốt, vô cùng tốt, mấy người đừng mơ châm ngòi ly gián. ]


[ Hi hi ha ha nha trả lời @Liên Dung Tranh Tử Hãm: ha ha ha ha, mi nói không đóng liền không đóng à, mi nói quan hệ tốt liền quan hệ tốt hả? Mi mở thiên nhãn hả? ]


[ Một đóa hoa nhỏ tránh đi trả lời @ Liên Dung Tranh Tử Hãm: fan Dung mấy người có phải đều thích YY như vậy hay không? Lần trước YY, nói quan hệ tốt với Đường Mộng Lam, hiện tại thế mà lại YY đến trên người Tần Trình? Nhảy vọt cũng nhảy quá lợi hại đi, tiểu trong suốt hạng mười tám cũng dám nhảy lên Tần Trình. Mặt mấy người sao lại dày như vậy, sao không nói thẳng là Tần Trình người ta mừng rỡ làm vai phụ cho Dung Hủ luôn đi? ]


Tần Trình: “…”
Mi mới thiên nhãn, mi mới mặt dày, cả nhà mi đều thiên nhãn, cả nhà mi đều mặt dày!!!


Anti thật sự rất nhiều, dù Tần Trình đã vào giới nhiều năm, vẫn không cách nào làm rõ những chuyện quanh quanh quẩn quẩn giữa fan. Mấy anti fan đó căn bản không nghe sự thật, không nói đạo lý, mà đối phó những người này sợ là chỉ có một loại phương pháp.


Năm phút đồng hồ sau, thuỷ quân số lượng cả ngàn lập tức đến nơi, trực tiếp tay xé anti. Mấy trăm anti fan đó đang mắng đến vui vẻ, đột nhiên bị một đám fan lời nói sắc bén chửi đến không biết đông tây nam bắc, bọn họ vừa định phản bác, nhưng người ta quở trách đến độ bọn họ chỉ có thể há mỏ, cuối cùng xám xịt rời đi.


Đám thuỷ quân gần như có thể lấy giả tráo thật ấy cũng không có ngừng động tác, còn giúp fan Dung Hủ mắng những anti khác.
Chờ đến nửa giờ sau, rốt cuộc, dưới cái tag #Tầng mây màu đen# là một mảnh nhẹ nhàng khoan khoái, không còn những thứ chướng khí mù mịt đó nữa.


Người đàn ông nhướn mày, môi mỏng khẽ cong, đăng một cái weibo ——
[ Liên Dung Tranh Tử Hãm: #Tầng mây màu đen# #Tần Trình# #Dung Hủ# #Trình Dung# rất là hay, lại xem một lần, Dung Dung chume chume chume =3= {hình ảnh} ]


Vừa mới đăng xong cái weibo này, một trận tiếng chìa khoá loảng xoảng liền truyền đến từ huyền quan. Ánh mắt Tần Trình chợt lóe, lập tức tắt di động rồi bỏ luôn vào túi áo, cũng không biết cái weibo này của mình sắp tạo ra ảnh hưởng. Đồng thời, hắn lấy ra một cái di động khác, bình tĩnh thong dong lật xem tin tức mới nhất.


Dung Hủ đổi giày vào nhà, vừa nâng đầu liền thấy được Tần Trình mặc quần áo ở nhà cúi đầu xem di động. Cậu thoáng sửng sốt, cười nói: “Tôi nghĩ anh cũng đi ra ngoài chứ, tối hôm nay không có tiệc sao? Anh ăn chưa?”


Vừa nói, Dung Hủ vừa cởi áo khoác ra, còn chưa đi vào phòng mình, liền nghe một giọng nam trầm thấp từ tính vang lên: “Chưa.”
Bước chân nhất thời ngừng lại, Dung Hủ chậm rãi xoay người, kinh ngạc hỏi: “Anh còn chưa ăn?”
Tần Trình hơi hơi gật đầu.


Dung Hủ suy tư một khắc, khóe môi cong lên, bỗng nhiên cười nói: “Vừa vặn tôi cũng chưa ăn no, nếu không… tôi nấu cho anh bát mì nhé?”
Hết chương 59
Tần Tranh Tranh: bọn họ nói bậy! Dung Dung, bảo bảo cảm thấy đặc biệt đáng giá, bảo bảo và em quan hệ đặc biệt tốt!


Dung Dung:… anh nói trước đi đã, anh không ăn cơm, có phải cố ý chờ tôi nấu cơm cho anh hay không?






Truyện liên quan