Chương 10
Trên đưởng từ phòng khách đến phòng ngủ ở lầu hai, Tại Trung liều mạng cào lưng Duẫn Hạo, không ngừng vặn vẹo giãy dụa thân thể, nhưng Duẫn Hạo không để ý tới những chuyện đó, cửa phòng ngủ bị hắn một cước đá văng ra, Duẫn Hạo ném Tại Trung lên chiếc giường king size trong phòng, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào cậu, bắt đầu cởi áo khoác tây trang.
Nhìn thấy Duẫn Hạo bắt đầu cởi quần áo, Tại Trung chậm rãi lùi vào góc giường. Trong lòng Tại Trung rất sợ hãi, bởi vì cậu cảm thấy Duẫn Hạo tựa như dã thú bị thương, cực kỳ nguy hiểm: “Anh đừng lại đây.” Một câu hoàn toàn không có tác dụng.
“Hừ! Dám chọc anh thì phải chịu hậu quả.” Duẫn Hạo hừ lạnh một tiếng, từng bước tới gần, Tại Trung muốn lui cũng không thể lui tiếp được nữa. Duẫn Hạo túm được mắt cá chân mảnh khảnh của cậu, kéo cậu trượt tới trước mặt mình, sau đó đẩy cậu ngã lên trên giường, cả người đè xuống.
“Duẫn Hạo, anh đừng làm như vậy, buông!” Tại Trung liều mạng chống đẩy thân thể đang đè nặng trên người mình.
Duẫn Hạo một tay ôm thấy thắt lưng của Tại Trung, tay kia thì dùng sức xé mở quần áo của cậu. “A!” Tại Trung sợ hãi hét lên một tiếng, áo của cậu cứ như vậy mà bị xé bung. Đường cong duyên dáng, xương quai xanh khêu gợi, khuôn ngực trắng nõn trơn bóng toàn bộ hiện ra trước mặt Duẫn Hạo, còn có hai điểm nhỏ phấn hồng trước ngực bởi vì sợ hãi mà run rẩy, tựa hồ đang chờ đợi người khác đến nhấm nháp.
Nhìn Tại Trung xinh đẹp mê người, Duẫn Hạo nguyên bản đang bị lửa giận thiêu đốt, dục hỏa bắt đầu bùng cháy: “Em đúng là vưu vật trời sinh, hôm nay anh sẽ biến em trở thành người của anh!”
“Không! Ngô ngô ngô.” Tại Trung còn không kịp kháng nghị, miệng đã bị Duẫn Hạo ngăn chận.
Nụ hôn tràn ngập ý tứ trừng phạt, Duẫn Hạo hung hăng cắn phá cánh hoa mềm mại của Tại Trung, điên cuồng mà cướp lấy vị ngọt trong miệng cậu, mà Tại Trung yếu sức không thể chống cự chỉ có thể để hắn tùy ý hút đi dưỡng khí.
Bàn tay của Duẫn Hạo không ngừng vuốt ve làn da mịn màng bóng loáng nhẵn nhụi của Tại Trung, xúc cảm như tơ lụa truyền đến từ đầu ngón tay càng làm cho hắn phát cuồng.
Tại Trung liều mạng trốn tránh đụng chạm của nam nhân này, nhưng thân thể của cậu bị Duẫn Hạo chặt chẽ ngăn chận, hai tay cũng bị hắn dùng cà vạt trói ở thành giường trên đỉnh đầu, Tại Trung hoàn toàn bị nam nhân này khống chế.
Cái hôn khiến cho người ta hít thở không thông kết thúc, Duẫn Hạo liền từ trên cổ Tại Trung bắt đầu một đường cắn phá xuống dưới. Hương vị đặc trưng của cậu cùng da thịt mềm mại không khỏi làm hắn gia tăng lực cắn.
“A! Đừng làm như vậy, van cầu anh buông.” Tại Trung thống khổ lắc đầu, nước mắt chảy ra như suối.
.
Nghe thấy tiếng khóc nức nở của Tại Trung, Duẫn Hạo khẽ động thân thể, lau đi nước mắt cho cậu, dùng tiếng nói khàn khàn trầm mê vì *** đáp: “Anh không thể dừng lại được nữa, Tại Trung. Anh muốn em, hôm nay anh muốn chiếm được em.”
Duẫn Hạo tiếp tục dùng sức ʍút̼ vào làn da mịn màng mê người của Tại Trung, chỉ chốc lát sau, trên cổ lẫn vai của cậu đã để lại vô số hôn ngân tiên diễm. Đôi môi dừng lại tại điểm nhỏ trước ngực đã đứng thẳng lên, Duẫn Hạo ngậm lấy nó, nhẹ nhàng âu yếm, vừa lòng nghe thấy Tại Trung phát ra tiếng rên rỉ. Đồng thời, ngón tay bắt đầu xoa bóp miết lấy điểm hồng còn lại, khiến cho cảm giác vừa đau vừa ngứa ngáy khó tả lan ra khắp người Tại Trung, loại cảm giác này không khỏi làm cậu vẹo cái eo thon nhỏ.
“A a! Ân ân ân ân……” Tiếng rên rỉ mê ngừoi không dứt bên tai, Duẫn Hạo biết Tại Trung cũng đã đắm chìm vào hoan ái.
“Bảo bối, muốn tiếp tục không?” Duẫn Hạo vừa nói những lời làm cho người ta mặt đỏ, một bên ɭϊếʍƈ cắn vành tai thịt thịt của Tại Trung.
Tại Trung không trả lời, dùng một đôi mắt to ngập nước nhìn nam nhân đang ở trên người mình: Rõ ràng hẳn là chán ghét hắn, nhưng là vì cái gì dưới sự âu yếm của hắn, mình lại có cảm giác, trong lòng rõ ràng là hy vọng tiếp tục. Tại Trung rất hận bản thân mình.‘Vì cái gì ta lại vô dụng như vậy!’
“Em không nói lời nào, anh coi như em chấp nhận. Yên tâm, anh sẽ cho em thứ em cần!”
Yêu thương hai điểm phấn nộn đáng yêu xong, lưỡi của Duẫn Hạo theo đường cong thân thể của Tại Trung một đường trượt đến bụng, ở sườn thắt lưng của cậu lưu lại dấu vết. Nơi đó là nơi mẫn cảm của cậu, cảm giác ngứa ngáy kịch liệt khiến cho Tại Trung càng thêm vặn vẹo eo nhỏ.
Duẫn Hạo cởi quần bò của Tại Trung ra, hiện tại thứ duy nhất che đậy trên người cậu chỉ là một cái qυầи ɭót nhỏ. Thấy phân thân của Tại Trung đã có phản ứng, Duẫn Hạo đưa tay cầm lấy.
“Ân ân, không cần. A!” Bộ vị yếu ớt bị người nắm ở trong tay chậm rãi xoa bóp, nhiệt độ cơ thể Tại Trung tăng vọt lên, toàn thân cũng trở nên hư nhuyễn vô lực.
Duẫn Hạo cường ngạnh lại cẩn thận ôn nhu âu yếm, trong cơ thể Tại Trung dâng lên một cỗ nhiệt lưu. ‘Ta đây là làm sao vậy, ta thế nhưng lại đi thích âu yếm của nam nhân này.’
Thấy Tại Trung có chút thất thần, Duẫn Hạo xả xuống chướng ngại cuối cùng trên người cậu.“A!” Tại Trung chưa bao giờ nghĩ tới mình lại giống như bây giờ cả người trần trụi hiện ra ở trước mặt một người nam nhân, cậu đã muốn xấu hổ không chịu nổi.
Rất nhanh, Tại Trung chưa hề có chút kinh nghiệm phóng ra yêu dịch ngay trong tay Duẫn Hạo.
Phát tiết qua đi toàn bộ thân mình Tại Trung đều hư nhuyễn.
Nhìn Tại Trung lại càng tăng thêm mị thái khêu gợi, Duẫn Hạo không thể nhịn nổi, dục hỏa thiêu đốt chỉ có vưu vật dưới thân mới có thể dập tắt. Hắn khẩn cấp bỏ đi quần dài cùng qυầи ɭót, đem dục vọng thật lớn bày ra trước mắt Tại Trung.
Cho dù có đơn thuần hơn nữa Tại Trung cũng hiểu được kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì, cậu liên tiếp giãy dụa, vừa mãnh liệt lắc đầu:“Không! Không!”
“Như thế nào, bản thân mình thư thái xong thì mặc kệ anh sao? Bảo bối, trên thế giới này không có chuyện tốt như vậy nga.” Duẫn Hạo tách ra cặp đùi thon dài xinh đẹp của Tại Trung, một tay vuốt ve cái mông mượt mà cử kiều(=vểnh lên) của cậu, nâng lên, đem bàn tay dính đầy ái dịch đưa vào chỗ tư mật, một ngón tay không hề báo trước vói vào bên trong mật huyệt hồng nhạt nhỏ hẹp.
“A! Đau quá.” Cấm địa chưa bao giờ để cho bất luận kẻ nào mở ra kháng cự dị vật xâm nhập.
“Ngoan, trước thả lỏng huyệt khẩu, mới có thể tiến hành chuyện kế tiếp a.” Ngón tay Duẫn Hạo ở trong cơ thể Tại Trung thong thả chuyển động, đợi cho cậu thích ứng lại tăng thêm một ngón, thẳng đến khi hắn cho rằng cơ thể cậu đã có thể chứa được mình, Duẫn Hạo mới rút ngón tay ra, đem phân thân đã trướng đau để ở huyệt khẩu..
“Ngô, thật là khó chịu.” Đầu óc Tại Trung sớm đã trở nên mơ hồ, chỉ có thể thuận theo cảm giác thân thể.
Duẫn Hạo cúi xuống, ghé vào lỗ tai Tại Trung nhẹ nhàng thổi một hơi:“Anh đã nói em sẽ cần của anh.” Duẫn Hạo để chân Tại Trung vòng qua thắt lưng mình, sau đó dụng lực đem cự vật kiên đĩnh cắm vào trong mật huyệt của cậu.
“A a a! Đau, tôi đau quá.” Cảm giác đau đớn như bị xé rách lại khiến cho nước mắt Tại Trung trào ra,“Ô ô ô, anh buông tha cho tôi đi, van cầu anh.”
“Bảo bối, muốn anh bây giờ buông tha cho em đó là chuyện tuyệt đối không có khả năng, sẽ qua nhanh thôi, nóng quá, quấn lấy anh rất thư thái, quả thực dục tiên dục tử a.” Duẫn Hạo nhịn không được bắt đầu chuyển động, ở trong cơ thể Tại Trung điên cuồng rong ruổi.
“A a a!”
Duẫn Hạo dùng sức đâm càng sâu, đụng vào điểm mẫn cảm của Tại Trung: “Bảo bối, là nơi này đi, em quả thực làm cho anh điên cuồng a!”
“Chậm rãi… nhẹ chút… tôi đau.” Tiếng khóc của Tại Trung tiêu thất, thủ nhi đại chi là tiếng rên rỉ làm cho người ta mặt đỏ tim đập, “A a! Ừ ân…”
“Bảo bối, anh khiến cho em thực hưởng thụ đi, ân?”
Tại Trung trừng mắt nhìn hắn, cũng không nói chuyện.
“Không để ý tới anh? A, thật sự là đáng yêu!” Duẫn Hạo càng thêm dùng sức đâm vào điểm mẫn cảm của Tại Trung,“Còn muốn đi tìm Thẩm Xương Mân nữa không?”
“Tôi phải đi, phải đi.” Tại Trung quật cường đáp lại.
“Tốt, bảo bối, xem ra anh còn không đủ cố gắng ha!” Duẫn Hạo rút ra phân thân, lại lập tức rống lên một tiếng làm tinh thần hăng hái rồi cắm vào chỗ sâu nhất trong cơ thể Tại Trung, điên cuồng mà luật động.“Còn muốn đi tìm Thẩm Xương Mân nữa không?”
“Ô ô ô, tôi muốn đi.” Dù cho vẫn quật cường, nhưng thanh âm Tại Trung đã muốn yếu đi, “Anh vì cái gì mà lại khi dễ tôi, vì cái gì? Anh có tư cách gì mà quản tôi, chúng ta đã ly hôn, không còn quan hệ gì, anh dựa vào cái gì mà quản tôi đi gặp ai?”.
Duẫn Hạo phóng nhẹ động tác, ngữ khí không còn cường ngạnh mà trở nên ôn nhu: “Anh nói cho em vì cái gì, bởi vì anh yêu em, anh muốn giữ lấy em, anh không cho phép trong mắt em trừ bỏ anh còn có người đàn ông khác, đã hiểu chưa?”
“Ô ô ô! Hung dữ quá! Thật đáng sợ! Anh làm tôi đau quá, ô ô ô, tôi chán ghét anh.” Những lời trách cứ mà nghe như là làm nũng.
“Thật sự chán ghét anh sao? Vậy vì cái gì mà cái miệng nhỏ nhắn phía dưới của bảo bối gắt gao hút chặt anh như thế, ân?”
“Anh! Anh ta đi ra ngoài cho tôi!” Tại Trung vừa tức vừa giận.
“Không, bảo bối, anh còn chưa yêu em đủ đâu.” Ngừng lời, Duẫn Hạo lại bắt đầu động tác trừu sáp. Rốt cục một tiếng gầm nhẹ, Duẫn Hạo rốt cục phá tan phòng tuyến cuối cùng, đem yêu dịch cực nóng phóng vào trong thân thể Tại Trung.
Chậm rãi, Duẫn Hạo rời khỏi thân thể Tại Trung, cởi bỏ cà vạt trói tay của cậu, sau đó ôm lấy cậu.
“Anh làm gì?” Tại Trung khẩn trương hỏi.
“Đừng sợ, anh chỉ là muốn giúp em tẩy trừ một chút, nếu không em sẽ không thoải mái.” Duẫn Hạo rất rõ ràng mình vừa rồi rất thô bạo với Tại Trung, sợ là làm cậu bị thương.
Tại Trung mặc Duẫn Hạo tùy ý, không hề cự tuyệt, cậu quả thật cảm thấy cả người khó chịu, nhất là địa phương kia đang đau rát. Cậu chỉ muốn ngủ một giấc, chuyện gì cũng đợi sau khi cậu tỉnh lại hẵng tính đi, có lẽ sau khi tỉnh lại sẽ phát hiện mình chính là đang làm một hồi mộng xuân, thật là tốt biết bao!