Chương 1-1: Khu bảo tàng Ngọc Sơn (1)
Editor: Mẹ Bầu
Khu bảo tàng Ngọc Sơn ở Thủ đô.
Tại Cảnh Sơn, ở bên trong khu rừng có cây cối hoa lá rậm rạp và tươi tốt bao quanh, có thể mơ hồ nhìn thấy được một tòa nhà cao tầng nằm ẩn mình trong đó, tường nhà được sơn màu hồng với hàng mái hiên lợp ngói xanh. Bên ngoài tòa nhà là một bức tường gạch bao quanh, lợp ngói xanh đen, nhìn thật nặng nề mà vững chãi, nhưng bên trong lại cực kỳ xa hoa.
Đây là hội sở, nơi gặp gỡ tụ họp của những người thuộc đẳng cấp cao trong xã hội. Ở trong đó, phong cảnh đẹp đẽ xanh tươi có thể so sánh được với Di Hoà viên. Đã có rừng phong lá đỏ tươi đẹp của Hương Sơn, lại còn có rừng hoa Tô Châu với cây cầu nhỏ tinh xảo nằm vắt ngang trên dòng nước chảy. Phong cảnh ở đây thực tĩnh lặng và thanh nhã, khắp nơi khắp chốn đều lộ ra một bầu không khí của hoàng gia khi xưa, vừa cổ kính vừa nặng nề.
Tiến vào bên trong, hai bên đường là những chiếc đèn treo bằng pha lê rực rỡ. Nơi này chỉ có đám người bồi bàn anh tuấn chuyên phục vụ cơm nước, cùng với những cô hầu gái sắc nước hương trời, cô nào cô nấy đều có những vẻ xinh đẹp khác nhau, chỉ chuyên phục vụ riêng cho khách, là có thể làm cho người ta cảm thấy bầu không khí nơi này còn có chút xíu gì đó mang đậm vẻ hiện đại.
Ở tại cái nơi mà phong cách cổ kim quấn quít đan xen với nhau như vậy, cuộc sống cổ kính xưa kia trong khu bảo tàng Ngọc Sơn, giống như được một luồng sinh khí mới thổi vào làm cho hồi sinh, bừng tỉnh trở lại, trong một phong cảnh mỹ lệ xinh đẹp vậy.
Trong này, chỉ cần bạn có tiền, thì bạn sẽ được cung cấp vô số nơi vui chơi để cho bạn thưởng ngoạn, có mỹ nhân, có rượu ngon, có bài bạc, có cá độ bóng đá, bạn muốn chơi như thế nào, thì cứ việc chơi như thế.
Chỉ có điều, nếu như bạn không phải là người nằm trong giới quyền quý, vậy thì bạn đừng mơ tưởng nghĩ có thể đi vào được cửa chính của khu bảo tàng Ngọc Sơn.
Có người nói, đây là trụ sở bí mật chuyên dành cho những người thuộc tầng lớp quyền quý vào đó để vui chơi. Khu bảo tàng này do một đồ đệ đời thứ tám của một vị nào đó ở kinh thành mới mở ra. Ở trong đó, bạn có muốn chơi thế nào thì chơi, cũng sẽ không có chuyện gì xảy ra hết.
Chỉ cần bạn có thể đi vào được cái cửa này, cho dù thật sự có bị xảy ra chuyện gì,
*dyan(lee^qu.donnn), thì cũng sẽ đều có người chịu trách nhiệm hộ cho bạn.
Chỉ là, cho dù là đã có thể đi vào được cửa chính của khu bảo tàng Ngọc Sơn rồi, nhưng đám người quyền quý kia cũng sẽ được phân ra thành ba bảy loại cấp khác nhau.
Nơi đại sảnh, là nơi dành cho những người gắng gượng lắm mới có thể có đủ tư cách tiến vào nơi này chủ yếu chỉ để thưởng ngoạn. Ở lầu hai, là nơi của những người quyền quý có đẳng cấp hơi cao hơn một chút.