Chương 30: Châm cứu
Sau thời gian nửa giờ, Thomas rốt cuộc trở về. Trong tay hắn rõ ràng có một túi bao bố bằng vải chắc chắn. Hắn đóng cửa phòng lại, đi tới trên bàn nơi Thần Phong đang ngồi nhanh chóng mở ra.
- Lão đại, ngươi xem bộ kim châm này có vừa không?
Thomas vừa nói vừa chỉ vào mảnh vải vừa mở ra. Thần Phong thấy được rõ ràng bên trong là rất nhiều kim châm dài ngắn đủ cả. Toàn bộ đều là kim châm bằng chất liệu giống như vàng, vô cùng bắt mắt. Hiển nhiên đây chính là một bộ kin châm vô cùng tốt, ba mươi sáu cây châm loé lên tinh quang nhàn nhạt.
- Đồ tốt!
Ánh mắt Thần Phong cũng sáng lên không nhịn được lên tiếng khen ngợi.
- Lão đại, bộ kim châm này có đủ điều kiện chưa, nếu chưa ta lại mang tới một bộ khác!
Thomas hưng phấn lên tiếng hỏi thăm.
- Không cần, bộ này rất tốt rồi. Ngươi lên giường nằm, thả lỏng nghỉ ngơi một chút!
Thần Phong khoát tay, sau đó lên tiếng.
Thomas rất dứt khoát đi tới giường nằm xuống nghiêm chỉnh, toàn thân thả lỏng điều chỉnh lại tâm tình. Hắn lựa chọn tin tưởng Thần Phong hoàn toàn là đánh cược toàn bộ. Bởi vì một lần đánh cược này hắn đã không còn đường lui. Lúc nghe được Thần Phong có cách chữa trị, hy vọng của hắn cũng lớn lên như chưa từng có. Hắn không cần xin phép phụ mẫu, hoàn toàn là bản thân đưa ra chọn lựa tin tưởng vào Thần Phong.
Thần Phong lúc này lại chậm rãi cầm từng cây kim châm lên nhanh chóng làm quen. Mặc dù bản thân có trí nhớ kiếp trước của lão hàng xóm, thế nhưng đây vẫn là lần đầu tiên hắn tiếp xúc với châm cứu a. Rất nhanh năm phút trôi qua, rốt cuộc cảm giác quen thuộc đã trở về với Thần Phong. Hắn có cảm giác bản thân hắn đã hoàn toàn dung nhập với từng chiếc kim châm này, rõ ràng như là đã làm qua không ít việc như hiện tại.
- Tốt rồi, hiện tại bắt đầu!
Thần Phong hít một hơi rồi thở ra thật dài. Rốt cuộc hắn nhanh chóng mang theo túi đựng kim châm kia đi tới bên giường. Thomas thấy được Thần Phong tiến tới trong lòng đầy vẻ chờ mong cùng lo lắng.
Thần Phong nhẹ nhàng vỗ lên vai của hắn, ngay lập tức nói:
- Đừng khẩn trương, tin vào ta! Toàn bộ quần áo đều cởi bỏ!
Thomas gật đầu, không một chút chậm chạp hắn lập tức toàn bộ cởi bỏ. Một thân cao gầy lộ ra, toàn thân Thomas không béo cũng không quá gầy, coi như là đầy đặn. Thần Phong với biểu hiện của Thomas rất hài lòng, một lần nữa nói:
- Sẽ có thống khổ, nhưng phải kiên trì. Không được ngất đi, nếu ngươi ngất đi toàn bộ cố gắng sẽ hoàn toàn biến mất, mạng ngươi cũng sẽ không còn. Vậy nên, kiên trì cho ta, nhớ kĩ!
Thomas nghiến răng, kiên định gật đầu nói:
- Lão đại, ta nhất định sẽ chịu được!
- Tốt!
Thần Phong cũng không nói thêm dài dòng, tay đã cầm lên cây châm đầu tiên. Hắn lại hít vào thở ra một lần nữa, cảm thấy khí tức ổn định hắn liền bắt đầu thi châm.
Một châm đâm xuống huyệt vị Khẩu Điền của Thomas. Linh lực của Thần Phong theo kim châm đi vào trong cơ thể của Thomas. Rất nhanh Sắc mặt Thomas liền trở nên tái nhợt. Ngay sau đó là vặn vẹo, hắn nghiến chặt răng không kêu rên một tiếng. Thần Phong âm thầm gật đầu tán thưởng, ngay sau đó là châm thứ hai, châm thứ ba. Từng luồng linh lực theo kim châm điên cuồng trùng kích kinh mạch tắc nghẽn của Thomas. Thomas lúc này cảm thấy thân thể như có hàng ngàn hàng vạn con kiến đang không ngừng cắn đốt lấy hắn. Khuôn mặt anh tuấn đã đau đớn đến vặn vẹo. Hắn một mực nhịn xuống, thế nhưng vẫn có vài tiếng kêu thống khổ không kìm được phát ra. Tiếng hàm răng của hắn nghiến nghe ken két. Hắn không thể chịu thua, bao nhiêu nhục nhã, bao nhiêu tiếng khinh thị cùng châm chọc hiện ra trong đầu hắn, hắn nhất định phải vượt qua, nhất định phải trở thành một pháp sư vĩ đại. Trở thành kẻ mạnh để trở thành gia chủ, nhất định sẽ không để kẻ nào dám khi h thường hắn nữa. Phụ mẫu hắn nhất định sẽ phải tự hào vì hắn. Kiên trì, kiên trì a! Thomas không ngừng điên cuồng gào thét trong đầu như vậy, thời gian cũng không biết đã trải qua bao lâu. Khi cây châm cuối cùng được đâm xuống, Thần Phong cũng đã thoát lực, mồ hôi đầm đìa như mưa trút xuống khiến y phục hoàn toàn bị thấm ướt. Với cảnh giới luyện khí tầng hai như hắn, hiển nhiên một lần châm cứu này hoàn toàn là một lần chiến đấu gian nan.
- Cố gắng một chút nữa, tỉnh lại!
Thần Phong gầm lên một tiếng khi nhìn thấy tinh thần của Thomas có dấu hiệu sắp ngất đi. Thomas bị Thần Phong làm cho từ trong mê muội tỉnh táo lại. Hắn một lần nữa lại kiên trì, kiên trì không thôi. Rốt cuộc thời gian đi qua một tiếng đồng hồ nữa, Thomas cảm giác rõ ràng đan điền của hắn bất tri bất giác rung động. Một luồng khí nhiệt lưu chậm rãi đi thông cơ thể hắn. Toàn thân hắn đau đớn chạm rãi tán đi. Thay vào đó là một cỗ thư sướng chậm chạp lan khắp cơ thể. Thomas cảm nhận được toàn thân hắn mặc dù mệt mỏi nhưng lại rất thoải mái. Nhất là cảm giác này chưa bao giờ cảm nhận qua, cảm giác liên hệ được với một cỗ năng lượng kì lạ trong thiên địa.