Chương 1: Thẻ thôi miên!!!
Hải Tinh!
Đây là một hành tinh nằm tại nơi nào đó trong vũ trụ. Hành tinh này có kích thước vô cùng rộng lớn vời đường kính 15 ngàn km. Trên Hải Tinh có rất nhiều quốc gia khác nhau. Trong đó có 3 quốc gia lớn nhất gồm Hoa Quốc, Kinh Quốc, Xã Quốc. Mỗi quốc gia đều nằm ở ở một lục địa khác nhau trên Hải Tinh.
Hải Tinh được chia làm 5 lục địa chính đó là Á Lục Địa, Thương Lục Địa, Vũ Lục Địa, Thái Bình Lục Địa, Hàn Băng Lục Địa! Hoa Quốc nằm ở Á Lục Địa, Kinh Quốc này ở Thương Lục Địa, Xã Quốc nằm ở Vũ Lục Địa.
Khoa học, đời sống trên Hải Tinh phát triển vô cùng mạnh. Người trên Hải Tinh đã hoàn toàn có đủ năng lực để đi khám phá vũ trụ. Hiện nay một số hành tinh khác xung quanh Hải Tinh cũng đã có trụ sở của nhân loại.
….................................................
Hoa Quốc - Tây Lan thành phố!
Tây Lan thành phố là một thành phố nằm ở phía Đông của Hoa Quốc. Tây Lan vì nằm cạnh vùng biển nên ngành thủy sản ở nơi này phát triển vô cùng mạnh.
Tại một khu nhà trọ hẻo lánh ở Tây Lan. Lúc này có một thanh niên đang ngồi trước bàn học. Thanh niên này toàn thân cao 1m75, thân hình cân đối, khuôn mặt trông vô cùng bình thường. Hắn là một cô nhi sống nhờ tiền trợ cấp của nhà nước. Trước mặt hắn là một hộp bưu kiện.
“Không hề ghi địa và tên của người gửi. Rốt cuộc bên trong là thứ gì a?” Lâm Tiêu đánh giá hộp bưu kiện.
Vừa rồi trong lúc hắn đang xem một tập phim ‘hành động’ của Nhật Quốc thì bỗng nhiên có người gõ cửa và nói có bưu phẩm cần giao cho hắn. Bởi vì Lâm Tiêu là cô nhi nên hắn không hề suy nghĩ ra được ai sẽ gửi bưu phẩm cho hắn.
Do dự một lúc thì Lâm Tiêu liền bắt đầu xé mở hộp bưu phẩm ra. Bên trong hộp bưu phẩm là một chiếc hộp nhỏ màu đen. Lâm Tiêu liền mở chiếc hộp nhỏ ra. Bên trong chiếc hộp nhỏ là một tâm thẻ bài màu đỏ trong suốt, bên trên tấm thẻ đỏ có ghi 2 chữ Pháp Tắc. Lâm Tiêu cầm tấm thẻ lên quan sát một lúc nhưng không thấy có điều gì đặc biệt.
Sau đó ánh mắt hắn lại hướng về tờ giấy nhỏ nằm trong chiếc hộp. Lâm Tiêu cầm tờ giấy lên sau đó liền đọc nội dung bên trong tờ giấy.
Thẻ: Tuyệt Đối Thôi Miên!
Miêu tả: tấm thẻ được hình thành từ hơn 10 loại pháp tắc thế giới. Tấm thẻ này chỉ có duy nhất một công năng đó là thôi miên. Chỉ cần có người ngoại trừ người được chọn nhìn thấy tấm thẻ này sẽ lập tức bị thôi miên và liền làm theo tất cả mọi mệnh lệnh của người thôi miên!
Nội dung trong tấm thẻ vô cùng ngắn gọn nhưng Lâm Tiêu liền tin rằng đây là một thứ của một kẻ bị bệnh thần kinh gửi cho hắn. Hắn vốn không tin tưởng mọi thứ được ghi trong tờ giấy này. Lâm Tiêu liền bỏ tấm thẻ vào trong túi sau đó gôm hộp bưu kiện lại và bỏ vào trong thùng rác. Lâm Tiêu giữ lại tấm thẻ này bởi vì hắn nhìn thấy tấm thẻ này trông vô cùng đẹp nên hắn quyết định đi ra ngoài bán xem coi có được tiền hay không.
Bành! Bành! Bành!
“Lâm Tiêu! Ngươi mau ra đây cho ta!”
Bỗng nhiên có tiếng đập cửa sau đó liền là âm thanh của một nữ nhân vang lên. Lâm Tiêu nghe liền biết âm thanh này là của bà chủ nhà. Hơn nữa Lâm Tiêu còn biết nguyên nhân mà bà chủ nhà này gọi hắn. Đơn giản là vì Lâm Tiêu đã thiếu 3 tháng tiền thuê nhà.
Lâm Tiêu thở dài sau đó liền đi ra mở cửa. Lập tức một nữ nhân liền xuất hiện trước mặt hắn. Nữ nhân này tên Ngô Cầm, năm nay nàng đã 40 tuổi nhưng do bảo dưỡng tốt nên trông chỉ mới 30 mà thôi, khuôn mặt nàng cũng coi như thuộc hàng xinh đẹp. Thứ thu hút Lâm Tiêu nhất chính là bộ ngực của Ngô Cầm, có thể nói là vô cùng hùng vĩ.
“Lâm Tiêu! Ngươi đã thiếu 3 tháng tiền nhà rồi. Ngươi định khi nào mới trả đây. Phải biết ở nơi này phàm là chỉ thiếu 1 tháng tiền nhà thôi cũng đã bị đuổi đi rồi. Ta đây là tội nghiệp ngươi là cô nhi mới cho ngươi tiếp tục ở lại. Nhưng mà cho dù như vậy thì ngươi cũng phải biết điều một chút chứ. Ngươi không chịu đi kiếm việc làm mà suốt ngày chỉ ở trong nhà thì làm sao mà trả tiền cho ta đây. Ta cho ngươi biết. Nếu hôm nay ngươi không có cho ta một câu trả lời hài lòng thì ngươi liền cuốn xéo đi cho ta. Ngươi.....!” Ngô Cầm nhìn thấy Lâm Tiêu thì liền lớn tiếng nói!
Nàng càng nói càng hăng say mà không có dấu hiện gì là ngừng lại cả. Lâm Tiêu càng nghe càng cảm thấy phiền. Không phải hắn không muốn đóng tiền nhà mà đơn giản là hắn không có tiền. Thân là một cô nhi hơn nữa kết quả học tập cũng bình thường khiến hắn chỉ tốt nghiệp một trường đại học hạng bét.
Cũng vì lí do đó mà hắn tìm một thời gian dài nhưng vẫn không có việc làm. Nhìn thấy Ngô Cầm thao thao bất diệt thì Lâm Tiêu chỉ biết im lặng. Bỗng nhiên lúc này Lâm Tiêu liền nhớ đến tấm thẻ trong túi. Lâm Tiêu lúc này đang có một ý nghĩ to gan đó là liệu tấm thẻ này có là sự thật.
Lâm Tiêu liền ngay lập tức lấy tấm thẻ ra sau đó đưa lên trước mặt Ngô Cầm. Ngô Cầm đang nói chuyện thì thấy Lâm Tiêu đưa một tấm thẻ lên trước mặt mình. Nàng đang định nói tiếp thì bỗng nhiên dừng lại. Ánh mắt àng liền trở nên vô hồn sau đó liền đứng bất động nơi đó.
Lâm Tiêu thấy Ngô Cầm dừng lại thì kinh ngạc trợn tròn mắt!
“Tấm thẻ này là thật!” Lâm Tiêu khó tin lẩm bẩm!
Sau đó hắn lại nhìn về phía Ngô Cầm. Lâm Tiêu liền thử ra lệnh:
“Đi vào nhà!”
Ánh mắt của Ngô Cầm liền trở lại bình thường sau đó liền đi vào nhà. Từ đầu đến cuối nàng vẫn không nói câu nào. Lâm Tiêu nhìn thấy Ngô Cầm đi vào nhà thì liền mừng như điên. Điều này chứng tỏ tấm bùa này hiệu lực là thực sự. Lâm Tiêu liền nhanh chóng đóng cửa lại sau đó khóa bên trong lại.
Hắn liền đi vào bên trong nhà. Lúc này Ngô Cầm vẫn đang bất động đứng lại ở nơi đó. Lâm Tiêu liền hướng về phía phòng ngủ đi đến, hắn lần nữa ra lệnh:
“Đi theo ta!”
Ngô Cầm lập tức đi theo Lâm Tiêu tiến vào phòng ngủ. Sau khi đóng cửa lại thì Lâm Tiêu lúc này liền hướng về Ngô Cầm nói:
“Cởi đồ ra!”
Lập tức Ngô Cầm liền chậm rãi đưa 2 tay nắm lấy vạt áo sau đó bắt đầu cởi đồ. Chỉ một lúc sau một thân thể trắng nỏn và bộ ngực khổng lồ liền hiện ra trước mặt Lâm Tiêu. Lâm Tiêu lúc này đang hô hấp có điểm gấp gáp. Hắn lập tức cởi hết quần áo ra sau đó đi đếm ôm ngang Ngô Cầm và đặt lên giường.
Lâm Tiêu liền hướng về phía bờ môi của của Ngô Cầm hôn xuống. Nhưng sau đó hắn liền phát hiện Ngô Cầm lúc này vô cùng cứng ngắc và không phản ứng đến hắn. Lâm Tiêu liền ra lệnh lần nữa:
“Bây giờ ta là lão công của ngươi. Ngươi hãy lập tức phối hợp với ta!”
Ngô Cầm nghe xong liền đưa 2 tay ôm lấy cổ của Lâm Tiêu!
“Lão công! Ta muốn!” Ngô Cầm âm thanh phát ra!
Lâm Tiêu lần nữa hôn xuống đôi môi của Ngô Cầm. Lần này Ngô Cầm liền phối hợp lấy Lâm Tiêu. Nàng há nhẹ miệng ra để Lâm Tiêu đưa chiếc lưỡi tiến vào. Lưỡi của 2 người liền quấn lấy nhau. 2 tay của Lâm Tiêu lúc này đang nắm lấy bộ ngực của Ngô Cầm mà bạo lực xoa nắn.
Sau một lúc hôn nhau thì cả 2 tách ra. Lâm Tiêu liền ngậm lấy một bên ngực của Ngô Cầm và ʍút̼ lấy. Tay của hắn thì đưa xuống phía dưới sau đó tiến vào bên trong của Ngô Cầm và gãi nhẹ.
A~
Ngô Cầm liên tục rên rỉ. Lâm Tiêu ngừng ʍút̼ lấy bộ ngực của Ngô Cầm sau đó nắm lấy nhục bổng và đặt trước âm đạo của Ngô Cầm. Hắn không nói 2 lời liền đẩy mạnh hông và tiến vào trong. Mặc dù đã có con nhưng phía dưới của Ngô Cầm đang không ngừng co bóp lấy nhục bổng của Lâm Tiêu.
Hắn đập hông vô cùng mạnh mà không hề thương hương tiếc ngọc. 2 tay của hắn thì nắm lấy bộ ngực của Ngô Cầm mà không ngừng xoa bóp.
A~
Khoảng 1 giờ sau thì một âm thanh cao vút vang lên! Lâm Tiêu liền ngã xuống bộ ngực của Ngô Cầm mà thở gấp. Mặc dù Lâm Tiêu đã thỏa mãn nhưng khi hắn nhìn thấy ánh mắt mong đợi của Ngô Cầm thì Lâm Tiêu liền biết mình vẫn chưa thỏa mãn được nàng.
“Người ta nói nữ nhân 30 như lang 40 như hổ quả nhiên không sai a!” Lâm Tiêu cắn răng nói!
Sau đó bỗng nhiên hắn liền nghĩ đến một chuyện. Hắn rút nhục bỗng ra khỏi âm đạo của Ngô Cầm sau đó đứng lên đi đến chiếc quần của hắn đang rơi dưới mặt đất. Hắn liền từ trong túi móc ra tấm thẻ thôi miên. Mặc dù trong tờ giấy có ghi ngươi được chọn không bị thôi miên như Lâm Tiêu vẫn muốn thử một chuyện.
Hắn cầm tấm thẻ lên sau đó đưa lên trước mặt!
“Ta là một tinh lực mười phần cường hãn nam nhân! Có thể ngự nữ 3000 mà không ngã!” Lâm Tiêu liền hướng về tấm thẻ nói!
Bỗng nhiên Lâm Tiêu liền cảm thấy đầu óc choáng váng. Sau đó một dòng nước ấm liền truyền vào trong cơ thể hắn. Lúc này Lâm Tiêu liền cảm thấy thân thể vô cùng khỏe khoắn và không hề có vẻ gì là mệt mỏi như lúc trước.
Lâm Tiêu quay lại nhìn thân thể Ngô Cầm đang nằm trên giường thì phía dưới lần nữa căn cứng lên. Lâm Tiêu mỉm cười ɖâʍ đãng sau đó lần nữa đi về phía Ngô Cầm. Hắn xoay Ngô Cầm lại sau đó bắt nàng chổng mông lên.
Lâm Tiêu liền nhắm ngay âm đạo của Ngô Cầm mà lần nữa tiến tới. Trong căn phòng lần nữa vang lên tiếng xác thịt va chạm. Âm thanh kéo dài đến 11 giờ đêm thì dừng lại. Lần này không phải Lâm Tiêu chịu không nổi mà là Ngô Cầm chịu không nổi. Sau khi bắn một phát cuối thì Lâm Tiêu liền dừng lại và rút ra khỏi cơ thể Ngô Cầm.
Hắn mặc dù làm rất lâu và cũng ra nhiều lần nhưng lúc này hắn đang mười phần khỏe mạnh mà không hề có một chút mệt mỏi. Lâm Tiêu cho Ngô Cầm nằm trong phòng ngủ còn bản thân liền tiến lên mặc quần áo sau đó tiến ra ngoài.
Hắn lúc này liền hướng về phía nhà của Ngô Cầm đi đến. Ngô Cầm là một người mẹ đơn thân. Nàng có 2 cô con gái, một người đã tốt nghiệp đại học và đang ở nhà phụ giúp gia đình, còn một người nữa năm nay chỉ mới 13 tuổi mà thôi. Hiện nay cả 2 đều đang ở nhà.