Chương 72: Tranh vị Thánh Tử!!!
Ngày hôm sau!
Lâm Tiêu cùng với Rinne đi theo người dẫn đường, sáng hôm nay Lâm Tiêu nhận được thông báo là sẽ tham gia tranh vị Thánh Tử!
“Chủ nhân! Tranh vị Thánh Tử là làm gì a?” Rinne hỏi Lâm Tiêu!
“Đó là một hình thức chiến đấu với Thánh Tử tiền nhiệm, nếu như chiến thắng thì sẽ được chính thức trở thành Thánh Tử còn nếu như thua mà mật độ tương thích với năng lượng hắc ám cao hơn Thánh Tử tiền nhiệm thì sẽ được đưa đi huấn luyện để chờ ngày đánh bại Thánh Tử tiền nhiệm!” Lâm Tiêu giải thích!
“Thì ra là vậy! Em hiểu rồi!” Rinne cười nói!
Lâm Tiêu mỉm cười xoa lấy mái tóc của Rinne, Rinne liền một mặt hưởng thụ. Mấy người đi một lúc thì đến một khu vực, trong khu vực này toàn ngồi những nhân vật giữ chức vụ quan trọng ở Hắc Ám Quốc. Dù sao việc lựa chọn Thánh Tử không phải là chuyện đùa.
Lâm Tiêu đi đến thì liền được dẫn đến một bên ngồi xuống, Rinne thì đứng bên cạnh hắn. Một lúc sau thì có một thanh niên tóc vàng mặc trang phục màu đen đi ra ngồi ở phía bên kia sàn đấu. Lâm Tiêu nhìn thấy thanh niên này thì liền biết hắn là Thánh Tử hiện tại của Hắc Ám Quốc, về phần tên gì thì Lâm Tiêu không biết!
Lúc này giáo hoàng bước lên giữa sàn đấu, Giáo Hoàng là một người đàn ông khoảng 60 tuổi, trên người mặc một bộ hắc bào, trên đầu hắn có đội một chiếc mũ cao với ký hiệu mặc quỷ.
“Chào mừng mọi người đã đến với buổi lễ tranh vị Thánh Tử. Đây là cuộc so đấu giữa người mang mật độ tương thích với hắm ám 100% Lâm Tiêu đấu với Thánh Tử hiện nay của Hắc Ám Quốc Alvarez.”
Bộp!
Lập tức mọi người liền nhao nhao vỗ tay. Alvarez không để ý đến tất cả mà chỉ nhìn chằm chằm về phía Lâm Tiêu với ánh mắt đầy sát khí. Hắn tốn rất nhiều công sức và trả giá rất nhiều để leo lên chức vị Thánh Tử này nhưng mà bây giờ lại bị một tên vô danh đến cướp đi, điều này khiến cho Alvarez vô cùng phẫn nộ. Hắn biết một ngày chỉ cần xuất hiện người có mật độ tương thích cao hơn hắn xuất hiện thì chức vụ Thánh Tử của hắn liền sẽ bị hủy bỏ. Bởi vì điều đó nên trước đây hắn luôn điều tr.a và diệt sát hết những người hắn cho là có mật độ tương thích cao hơn hắn.
“Mời 2 người tiến lên sàn đấu!” Giáo Hoàng lên tiếng!
Lâm Tiêu nghe vậy thì liền dặn dò Rinne vài câu sau đó liền tiến lên, Alvarez ở đối diện cũng đi lên. Sau khi cả 2 đã đi lên rồi thì Giáo Hoàng liền lên tiếng nói:
“Nên nhớ đây là Hắc Ám Quốc! Chúng ta theo chủ nghĩa tự do, kẻ thắng làm vua! Cho nên không có bất cứ luật lệ thi đấu gì cả! Chỉ cần có người bị đánh bay ra khỏi sàn đấu hay bị phán định không thể chiến đấu hoặc tử vong thì cuộc chiến sẽ kết thúc! Cả 2 rõ chưa!”
“Đã rõ!” Alvarez nói! Lâm Tiêu cũng gật đầu biểu thị đã rõ.
“Được! Vậy cuộc chiến chính thức bắt đầu!” Giáo Hoàng nói sau đó hắn liền lui ra khỏi sàn đấu!
Ngay khi Giáo Hoàng vừa dứt lời thì Alvarez liền vung tay, một lưỡi dao hắc ám liền hướng cổ Lâm Tiêu chém tới!
Vụt!!
Lâm Tiêu liền dịch chuyển tức thời lui lại. Hắn gõ nhẹ mộc trượng xuống đất!
Cộc!!
Dưới mặt sàn đấu liền xuất hiện một ma pháp trận màu đen bao trùm cả sàn đấu! Lập tức từ dưới ma pháp trận màu đen liền xuất hiện những bụi hoa màu đen.
Những bụi hoa liền hướng về phía Alvarez bắn ra các tia sáng màu đen! Alvarez thấy một màn này thì liền đập 2 tay vào nhau.
Từ dưới đất liền xuất hiện 2 bàn tay màu đen to lớn sau đó liền bao phủ xung quanh Alvarez.
Ầm! Ầm! Ầm!
Các tia sáng màu đen đánh vào bàn tay thì phát sinh hàng loạt tiếng nổ.
Ầm!!
Bỗng nhiên bàn tay liền bị công phá, nhưng bên trong lại không có ai cả. Ngay lúc này một bóng đen liền xuất hiện sau lưng Lâm Tiêu sau đó hình thành Alvarez, hắn liền chỉ ngón tay về phía Lâm Tiêu sau đó bắn ra một tia năng lượng màu đen.
Tia năng lượng đến gần Lâm Tiêu thì liền bị một lớp lá chắn vô hình chặn lại.
Chậc!
Alvarez thấy tấn công thất bại thì liền chậc lưỡi sau đó lần nữa hóa thành bóng đen chui xuống dưới đất!
“Là Ảo Bóng Thuật sao! Quả là phiền phức a!” Lâm Tiêu xoa cằm nói!
Sau đó hắn liền dịch chuyển đến bên ngoài sàn đấu, hắn không đứng xuống đất mà là lơ lững trên không, bởi vì chỉ khi đạp xuống đất mới bị phán định thua cuộc.
Giáo Hoàng ở phía bên ngoài nhìn thấy hành động của Lâm Tiêu thì liền khó hiểu. Ngay lúc này Lâm Tiêu liền gõ nhẹ mộc trượng xuống không khí!
Cộc!!
Một tiếng gõ vang lên, lập tức trên sàn đấu liền xuất hiện một ma pháp trận màu tím, phía trên thì liền xuất hiện 5 tầng ma pháp trận màu tím khác.
“Hắc Ám Bổn Nguyên Ma Pháp - Đại Tế!” Lâm Tiêu nhẹ nhàng đọc lên!
Khi nghe thấy âm thanh của Lâm Tiêu thì Giáo Hoàng và tất cả mọi người liền đồng loạt đứng lên và đều nhìn Lâm Tiêu với ánh mắt kinh ngạc!
Lúc này chỉ thấy những ma pháp trận ở trên liền hóa thành từng đám mây tử sắc sau đó rơi xuống sàn đấu. Ma pháp trận ở dưới sàn đấu liền phát sáng lên!
“Aaaaaa!”
Một tiếng kêu đầy thảm thiết liền phát ra, sau đó chỉ thấy Alvarez xuất hiện giữa sàn đấu. Lúc này trên người hắn có một bộ phận thân thể bị hóa thành màu tím!
“Aaaaa! Ta chịu thua! Ta chịu thua! Mau dừng lại đi!” Alvarez điên cuồng gào thét!
Nhưng Lâm Tiêu không hề có ý định dừng lại, lúc này ma pháp trận dưới sàn dấu liền biến mất sau đó đám mây tử sắc liền hóa thành một cơn lốc vây quanh Alvarez!
“Aaaa!!!!” Alvarez điên cuồng gào thét.
Hắn cố chạy ra ngoài nhưng chân của hắn lúc này hoàn toàn đã bị tử khí ăn mòn và không thể cử động, dần dần toàn thân Alvarez liền hóa thành màu tím sau đó từ phần thân thể hắn liền bị hóa thành cát bụi và bay theo cơn lốc.
Một lúc sau cơn lốc biến mất, bộ trang phục của Alvarez liền rơi trên sàn đấu nhưng thân thể hắn đã hoàn toàn bị tiêu biến.
Lâm Tiêu liền nhẹ nhàng đáp xuống sàn đấu sau đó liền hướng về phía Giáo Hoàng nói:
“Như vậy có nghĩa là ta thắng đúng không?”
Nghe thấy Lâm Tiêu thì Giáo Hoàng mới từ trong kinh ngạc tỉnh lại, hắn ánh mắt lúc này nhìn về phía Lâm Tiêu đã thay đổi hoàn toàn.
“Người chiến thắng là thiếu niên Lâm Tiêu! Kể từ ngày hôm nay Lâm Tiêu chính thức trở thành Thánh Tử của Hắc Ám Quốc!” Giáo Hoàng lớn tiếng tuyên bố!
Những người khác cũng giật mình tỉnh lại sau đó đều đồng loạt vỗ tay. Giáo Hoàng đi lên nói cho Lâm Tiêu biết kêu hắn đi về nghĩ ngơi trước, ngày mai sẽ tổ chức buổi lễ nhận chức Thánh Tử cho hắn.
Lâm Tiêu liền dắt tay của Rinne đi theo người dẫn đường trở về phòng.
“Chủ nhân! Chiêu vừa rồi của ngài là loại ma pháp gì a? Mặc dù có 6 tầng nhưng chúng lại nằm rời rạc nhau a!” Rinne hỏi Lâm Tiêu!
Người dẫn đường phía trước nghe vậy thì liền cố ý thả chậm lại cước bộ ngoảnh tai lên lắng nghe, dù sao chiêu vừa rồi của Lâm Tiêu là vô cùng tà ác.
“Đó gọi là Ma Pháp Bổn Nguyên! Nếu em muốn học thì ta sẽ dạy cho em!” Lâm Tiêu cười nói!
“Em mới không cần học ma pháp đâu! Em chỉ cần học các kỹ năng hằng ngày để chăm sóc chủ nhân thôi!” Rinne cười nói!
Lâm Tiêu nghe vậy thì liền mỉm cười xoa lấy mái tóc của Rinne!