Chương 96: Dạo chơi!!! ( Mừng giao thừa )
Trong khoảng thời gian này Lâm Tiêu không có gì để làm cả! Hắn đã hứa với các con gái đó là ở lại Lam Tinh đợi đến khi các con gái của hắn đều phi thăng, hiện nay chỉ có một mình Đào Cảnh Hồng phi thăng mà thôi.
Cũng may hiện nay các con gái của hắn đều đã đạt đến Đại Thừa Kỳ! Với thiên phú và tốc độ tu luyện của các con gái của hắn thì có lẽ hắn chỉ cần chờ 1-2 năm nữa là được thôi!
Nhưng mà trong 1-2 năm này hắn lại không có gì để làm cả. Đó là điều khiến Lâm Tiêu khó khăn nhất, hắn vốn định dồn hết mọi tinh lực vào thân thể phụ nữ nhưng làm được 3-4 ngày thì các nữ nhân của hắn đều không chịu nổi, hắn muốn làm với các con gái nhưng mà các nàng còn phải tu luyện nên hắn không muốn làm phiền.
“Haiz! Thật là chán quá đi!” Lâm Tiêu thở dài nói!
Lúc này hắn đang đi trên xe chiếc xe máy của mình và đang đi dạo trong thành phố, mấy ngày nay Lâm Tiêu đặc biệt thích lái xe máy để đi dạo, đi cùng với hắn dĩ nhiên là Lâm Tịnh Kỳ, lúc này trong người Lâm Tịnh Kỳ đang ôm theo một con đại xà. Con đại xà này là do Lâm Chỉ Nhược bắt cho Lâm Tiêu nuôi chơi những lúc hắn buồn chán.
“Papa! Hay là chúng ta vào công viên đi dạo đi a!” Lâm Tịnh Kỳ đề nghị nói!
“Công viên sao? Cũng được a! Đã lâu rồi ta chưa đi vào công viên a!” Lâm Tiêu nói!
Sau đó hắn liền lái xe hướng về phía công viên trung tâm thành phố. Công viên trung tâm thành phố là được Lâm gia xây dựng lên, d lên, diện tích của công viên vô cùng lớn, bên trong công viên có nuôi các loài động vật hiền lành và có rất nhiều bãi cỏ để cho mọi người có thể cắm trại, giữa công viên là một hồ nước để mọi người chèo thuyền hoặc câu cá đều được.
Đi một lúc thì Lâm Tiêu và Lâm Tịnh Kỳ cũng đến nơi. Lâm Tiêu đậu xe vào chỗ đậu sau đó cùng với Lâm Tịnh Kỳ và đại xà đi vào bên trong công viên, trên cổ của đại xà có một chiếc vòng nối với một sợi dây dắt thú. Lâm Tiêu nắm vào sợi dây và để đại xà bò ở phía trước, vừa đi hắn vừa ngắm cảnh và hít thở không khí trong lành, khắp công viên đều có lắp máy lọc không khí nên không khí nơi này hoàn toàn trong lành.
Bởi vì hôm nay là ngày cuối tuần nên có rất nhiều người đến công viên, Lâm Tiêu có thể nhìn thấy người ở khắp nơi. Thỉnh thoảng Lâm Tiêu còn thấy một số loài động vật như sóc, khỉ, thỏ và nai chạy qua.
Nơi này an ninh vô cùng cẩn mật nên không có chuyện có người dám săn bắt thú ở đây, cũng chính vì vậy mà động vật nơi này không hề sợ con người, hơn nữa từ khi linh khí thức tỉnh thì động vật cũng nhận được cường hóa, mặc dù không thay đổi về hình dạng nhưng sức mạnh của chúng đã thay đổi nghiên trời lệch đất.
Đi một lúc nữa thì Lâm Tiêu và Lâm Tịnh Kỳ cũng đi đến gần hồ nước, khi gặp hồ nước thì đại xà vô cùng mừng rở, Lâm Tiêu thấy vậy thì liền thả đại xà ra để nó đi xuống hồ chơi.
Sau đó Lâm Tiêu và Lâm Tịnh Kỳ liền đi dạo xung quanh hồ nước.
“Papa! Thỉnh thoảng đi dạo công viên như thế này cũng rất vui a!” Lâm Tịnh Kỳ cười nói!
“Không khí nơi này rất thoải mái a!” Lâm Tiêu cười nói!
“Papa! Mau nhìn!” Lâm Tịnh Kỳ chỉ về phía trước nói!
Lâm Tiêu nhìn theo hướng Lâm Tịnh Kỳ chỉ thì thấy đó là nơi cho thuê cần câu!
“Hay là chúng ta cũng câu cá đi Papa!” Lâm Tịnh Kỳ nói!ói!
“Được!” Lâm Tiêu gật đầu đồng ý!
Sau đó 2 người cùng đi đến lấy 2 chiếc cần câu loại tốt nhất, vì đây là sản nghiệp của Lâm gia nên người canh giữ nơi này cũng là người nhân tạo của Lâm gia nên khi nhìn thấy Lâm Tiêu thì sẵn sàng phục vụ hắn mọi thứ.
Nhận lấy cần câu và thuyền thì 2 người liền bắt đầu chèo ra giữa hồ, trên hồ nước có rất nhiều người đang câu cá, Lâm Tiêu tìm một lúc mới đến một nơi trong góc, nơi này không có ai cả.
Lâm Tiêu và Lâm Tịnh Kỳ bắt đầu thả câu.
“Papa! Nơi này hẻo lánh đến vậy liệu có cá hay không a?” Lâm Tịnh Kỳ hỏi!
“Ta đâu biết a! Ta chọn nơi này là vì nó yên tĩnh mà thôi.” Lâm Tiêu ngã lưng ra nói!
“Nhưng mà con muốn câu cá a!” Lâm Tịnh Kỳ phồng má nói!
“Thì cứ câu thôi! Có khi nơi này toàn cá lớn không a!” Lâm Tiêu cười nói!
Lâm Tịnh Kỳ nghe vậy thì không tin, nhưng nàng vẫn thả câu thử, bỗng nhiên Lâm Tịnh Kỳ vừa nghĩ đến một ý tưởng! Nàng liền bắt đầu cất tiếng hát!
“A à! À a! Á a!”
Âm thanh của nàng truyền xuống nước và lan ra khắp hồ nước, Lâm Tịnh Kỳ đã khống chế âm thanh của mình chỉ ở dưới hồ mà không truyền lên nên không có ai nghe thấy được.
Dần dần cá bắt đầu tụ tập quanh thuyền của Lâm Tiêu và Lâm Tịnh Kỳ!
“Còn có thể chơi như vậy!” Lâm Tiêu kinh ngạc nói!
Lâm Tịnh Kỳ bắt đầu câu lên con cá đầu tiên, đây là một con cá không quá lớn, Lâm Tịnh Kỳ liền thả nó lại trong hồ nước, dù sao nàng câu cá là để giải trí mà không phải để bắt về ăn nên không muốn giữ chúng.
Kích thước những con cá Lâm Tịnh Kỳ câu lên càng lúc càng lớn, nàng thậm chí còn câu lên một con lớn bằng chiếc thuyền của nàng và Lâm Tiêu.
“Đủ! Câu như vậy là đủ rồi!” nhìn thấy cá còn có thể lớn hơn nữa nên Lâm Tiêu nhanh chóng kêu ngừng!
Lâm Tịnh Kỳ dĩ nhiên chưa thỏa mãn, nhưng lời Lâm Tiêu nói nàng phải nghe nên đành dừng lại. Sau đó cả 2 cùng đi lên bờ, bởi vì Lâm Tịnh Kỳ đã rời đi cho nên bầy cá cũng bắt đầu trở lại giữa hồ và được người khác câu lên.
Lâm Tiêu và Lâm Tịnh Kỳ quay trở lại trên bãi cỏ sau đó nghỉ ngơi, Lâm Tiêu nằm trên bãi cỏ hưởng thụ tia nắng mặt trời, còn Lâm Tịnh Kỳ thì ngồi ở một bên ngâm nga bài hát, âm lượng đã được khống chế chỉ một mình Lâm Tiêu nghe mà thôi.