Chương 1: Trường quốc tế kayang
Sáng sớm,trên đường,có cô gái chạy thục mạng,lao thẳng về phía trước Hàn Nhược Hy vừa chạy vừa nhìn đồng hồ,thành ra cô không kịp rẽ trái nên lao thẳng vào bụi cây.Người đi đường thấy thế thì cười khúc khích nhưng cũng không có ai vào đỡ cô dậy.Thật may mắncó chàng trai khoảng 18,19 tuổi đưa tay ra trước mặt cô:
-Đứng dậy đi,đừng có nằm mãi như thế
Hàn Nhược Hy vô cùng cảm kích,cô nắm lấy tay anh rồi đứng dậy,phủi bụi trên người
-Cảm ơn anh,tôi nhất định sẽ hậu tạ,xin phép...
Cô cúi đầu tạm biệt rồi chạy vụt đi.Bỏ lại Dương Hàn đứng đó ngơ ngác,sau đó lại bật cười:"Trời,cô gái này,nói là sẽ hậu tạ mà không hỏi tên hay số điện thoại,địa chỉ gì hết,như thế thì hậu tạ sao được,ngu thật"
......
Cuối cùng cũng đến nơi.Hàn Nhược Hy cố chen vào bên trong nhưng không được.Đang loay hoay không biết phải làm gì,đúng lúc gặp người quen_Con bạn cùng lớp với cô hồi Trung Học.Cô gái này rất cao to nên có thể chen vào đám đông một cách dễ dàng
-An,An,tao đây này,An ơi
Nghe có người gọi mình,Thập Tiểu An quay lui.Thấy Hy,An An chạy vụt tới ôm chầm lấy con bạn cũ,miệng xuýt xoa
-Chồi ôi,Nhược Hy,lâu rồi không gặp,mày xinh ra rồi đấy
-An...t...thả ra...tao nghẹt thở
Hàn Nhược Hy lắp bắp,cô gái này...vẫn mạnh bạo như xưa
Thấy bạn đau,Tiểu An vội thả cô ra.Tay choàng qua vai cô
-Uầy,Hy Hy,mày cũng thi vào trường Kayang hả?Ai chứ Hy Hy nhà ta thì đậu là cái chắc
-Ai biết được,lỡ rớt thì sao,nhưng mà người đông quá,tao không chen vào được
-Đừng lo,tao cũng thi vào Kayang mà,để tao xem giúp mày
Thập Tiểu An quay lưng đi,chẳng mấy chốc đã hòa vào đám người đông nghịt.Hàn Nhược Hy ngồi trên ghế đợi,hồi hộp đến nỗi tim cứ nhảy tưng tưng.Một lúc sau,Tiểu An chạy ra,vẻ mặt rất phấn khởi ôm chầm lấy Hàn Nhược Hy
-Hy Hy,đậu rồi,chúng ta đậu rồi
Hàn Nhược Hy mừng quýnh,nhảy cẩng lên
-Hahaha...đậu rồi,kiểu này phải đi ăn mừng mất thôi...haha
-Được,ta đi ăn lẩu,tao biết có tiêm này rất ngon,đi nhé,tao bao
-Mày bao thì tao đi...hehe
Đôi bạn cứ thế mà tiến ra khỏi sân trường,tâm trạng vô cùng hưng phấn,đâu ai biết sẽ có chuyện gì xảy ra với họ ở trường mới chứ...
..........
.....................
Trường quốc tế có khác chứ lị.To đẹp quá trời quá đất luôn.Nghe cô hiệu trưởng nói là ở trường bình thường chỉ học có 12,13 môn nhưng trường này thì khác,học những 17 môn,thêm môn nấu ăn,nhiếp ảnh,nhảy hiện đại và bơi lội.Vì học nhiều nên học sinh của Kayang sẽ ở lại kí túc xá.Thập Tiểu An học 11 Văn,Hàn Nhược Hy và một cậu bạn lạ mặt nằm trong top 3 học lớp 11 Lí.Lúc đầu,Tiểu An một mực xin chuyển lớp,năn nỉ ỉ ôi mãi nhưng cô hiệu trưởng không cho phép nên cũng đành thôi.Trên đường đến lớp mới,Nhược Hy cũng có làm quen với cậu bạn lạ mặt đứng bên cạnh.Cậu ấy là Vương Thiên,ngoại hình không có gì đặc biệt,dáng người thư sinh,có đeo cặp mắt kính to dày cộm nhìn ngố ơi là ngố,tính tình khá nhút nhát và hơi ít nói...
Dừng chân trước một căn phòng khá rộng,nhìn rất đẹp,bên cạnh cánh cửa có gắn tấm bảng nhỏ băng kim loại mạ vàng được khắc lên dòng chữ"11 Lí"rất tinh xảo...
-Hôm nay lớp chúng ta có học sinh mới,hai bạn này là người có điểm số lọt vào top 3 trong kì thi tuyển vừa rồi.Bạn nam tên là Vương Thiên,có điểm số tuyệt đối,là người đứng đầu kì thi tuyển...
Vương Thiên im lặng cúi đầu.Cả lớp chỉ"Ồ"lên một cái rồi lại làm việc riêng
-Còn bạn nữ đây tên là Hàn Nhược Hy,có điểm số đứng thứ hai.Bạn ấy nhỏ hơn các em một tuổi,học nhảy cóc lên lớp 11
Hai mươi sáu con mắt đều mở to ra nhìn cô kể cả Vương Thiên...
"Ặc,cái quái gì thế,khinh người ta hả trời"
Bị nhiều người nhìn như thế làm Nhược Hy toát hết cả mồ hôi.Nhìn cho đã xong lại quay qua quay về xì xào này nọ,chẳng mấy chốc cái lớp đã biến thành cái chợ
"Uầy,nhảy cóc cơ đấy,nhảy cóc mà đứng hạng hai,ghê thiệt"
"Hạng hai đấy,rank 2/1973 đấy,còn nhỏ mà giỏi kinh"
"Chậc,cái mặt trắng bóc,dễ thương vãi tụi mày ạ,như búp bê ấy"
"Ách...giỏi gì mà giỏi,gian lận đấy,xinh cái khỉ,mặt cả đống phấn son í"
"Có nhìn thấy tẹo mỹ phẩm nào đâu,nhận học bổng để vào trường mà,làm gì có tiền mua mỹ phẩm"...
..........
.......
...
.................
Hà Nhược Hy đen mặt,rốt cuộc là họ đang khen hay đang mỉa mai cô đây.Chậc chậc,bắt đầu thấy phức tạp rồi...
___End___