Chương 3
Oáp"Đào Anh ngáp một cái làm Linh sững sốt:
-Cậu làm gì mà ngáp dữ vậy?
-Chứ sao nữa.Mới ngày đầu tiên đi học mà trường cho cả đống bài.Ah~chả muốn làm.
-Hì hì.
-Sao mà cười?
-.Xin lỗi nha.Trường Ngôi Sao Vàng được nổi tiếng vì toàn là học sinh giỏi không mà.Mà tớ chưa nói là điểm thi tối đa là 100 điểm đó!
-H...HẢ!!!!
-Sorry nha
-100 điểm..Sao tớ lên nổi?!
-Không sao đâu,điểm đó chỉ dành cho cuối kỳ thôi à.
Đào Anh thở phào nhẹ nhõm.Thật ra nó lười nhưng điểm nó cũng cao lắm bởi vậy nó mới vào được trong đây.Đang yên bình tự nhiên:
-Linh!
Đào Anh với Linh cùng nhìn qua.L...là HẮN!Hoàng Quốc Bảo!Hắn đang đi tới đây.
-Gì vậy anh?-Linh hỏi
-Gọi cho chú quản gia đưa anh cái điện thoại anh bỏ quên ở nhà rồi.
-Em bỏ quên dưới lớp rồi
-Mượn bạn e....A!
Bây giờ thì tới lượt Đào Anh nhìn.Họ đã chạm mắt.
-Anh!-Đào Anh lên tiếng
-Hể?Hai người quen nhau à?-Linh hỏi
-Không quen.
-Không quen!
Đào Anh và Quốc Bảo đồng thanh nói làm cho Linh phì cười:
-Hi hi hi.
-Cười cái gì?-Bảo hỏi
-Hai người vậy nhìn hợp ghê đó,vả lại đây là lần đầu tiên có người con gái ghét anh đó.
-Hả!-Đào Anh la toáng lên-Đáng lẽ con gái nào cũng phải ghét anh ấy chứ-Đào Anh lẩm bẩm
-Cô vừa nói gì đó!-Quốc Bảo la lên
-Tôi có nói gì đâu!
-Thôi hai người đừng cãi nhau nữa-Linh cắt ngang-Bây giờ Đào cho mình mượn điện thoại nha.
-Ok
Linh gọi cho chú quản gia kêu chú mang điện thoại cho Quốc Bảo.Đúng là!Cho mượn điện thoại gọi xong hắn đi một mạch vậy đó.
-Bộ anh ấy lúc nào cũng vậy hả?-Đào hỏi
-Thì bởi vậy anh ấy mới có biệt danh là "Hoàng Tử Máu Lạnh" đó!
-Thôi mình lên lớp đi,sắp hết giờ ra chơi rồi.
Đào Anh và Linh lên lớp.Đúng là nể phục con gái nhà GOG,đi tới đâu trai nhìn tới đó.Cô ấy đẹp như thế này,có bạn trai chưa ta?
Cuối cùng,trường cũng đổ chuông báo giờ về.
-Haizz-Đào Anh thở dài-Linh về sớm phải học thêm rồi,bây giờ về một mình chán quá đi thôi~
Đúng lúc đó,cửa lớp mở ra và...là người cùng lớp,nhìn rất bảnh trai mà cũng rất hiền nữa không như "ai kia".
-A-người đó lên tiếng
-Ừm...cậu quên gì hả?
-A...ừ,cậu là học sinh mới phải không?
-Đúng rồi.
-Mình tên là Nguyễn Hoàng Duy,rất vui đươc làm quen.
Duy chìa tay ra trước mặt h.Cô không ngại bắt tay lại.
-Chào cậu,mình là Trần Đào Anh.
-Thôi bây giờ mình phải đi rồi,chào..
Chưa kịp nói từ "cậu"thì..
-Anh Duy!!
-Anh Duy!!!Nhanh lên anh cho tụi em xem anh đá banh đi.
Bây giờ Đào Anh mới để ý.Duy đang mặc đồ đá banh.
-Thôi mình đi nha-Duy vẫy tay Đào rồi đi cùng với những cô gái lúc nãy.
Bây giờ Đào phải đạp xe về nhà...một mình.