Chương 18

Cạch.
-Dọn xong chưa?-Quốc Bảo bước vào.
-Rồi.-Đào Anh nhìn.-À mà tôi có mua cháo cho mẹ anh rồi đấy.
-Cảm ơn.
-"Hoàng tử máu lạnh"....
-Lẩm bẩm gì đấy?
-Đâu có gì.....Thôi.-Đào Anh đứng dậy.-Tôi phải đi rồi...Có gì chào mọi người hộ tôi nhé!
Đào Anh đi vượt qua Quốc Bảo.


-Ngốc....-Quốc Bảo nói nhỏ sau đó ngồi xuống giường.
-Cam sam mi đa!-Đào Anh nói với chú tài xế.-Tiếng Hàn Quốc....ha ha ha!Mình nói mắc cười quá đi mất!Haiz.....Lại lên máy bay....Chắc mốt bỏ luôn hai cái tai thân yêu quớ.....
Đào Anh bước lên máy bay sau 2 tiếng ngồi chờ....
Ding dong.....Ding dong....


-Có đây!-Cô người làm ra mở cửa cho Đào Anh.
-Chào cô ạ!-Đào Anh cười.
-Chào cháu!Cháu vào nhà đi!-Cô ấy mở cửa cho Đào Anh vào.
Phịch....
Đào Anh nằm lên giường.
-Bây giờ thì mình cứ giúp việc nhà vậy....


Đào Anh thay đồ sau đó đi xuống giúp những việc như là rửa chén,lau nhà,hút bui,.....
-Phù.....Năm giờ rồi á....Đi tắm thôi...-Đào Anh cất điện thoại vào trong túi,chuẩn bị lên lầu thì...
-Đào Anh à!-Cô giúp việc la lên.
-Dạ?-Đào Anh nhìn cô giúp việc.
-Con giúp cô một việc nhé?
...


-Ra là mang cái này lên phòng mẹ của Quốc Bảo...-Đào Anh ôm một cái hộp to mang lên phòng mẹ của Quốc Bảo.
Cạch....
-Lớn quá.....Nhìn sang ghê.....-Đào Anh ngó nghiêng căn phòng sang trọng của mẹ Quốc Bảo.
Vì không chú ý nên đã vấp chân và ngã xuống.


-Oái!-Đào Anh làm rơi cả cái hộp nên tất cả đều văng ra ngoài.-Ui da....cái mông bé bỏng của tui....Ấy ch.ết!Haiz....văng ra ngoài hết rồi....
Đào Anh ngồi dậy lấy hết đồ lại để bỏ vào thùng thì...


available on google playdownload on app store


-Photo album?Nhìn cũ quá....-Đào Anh lật ra.-Gì đâyPhụt....ha ha ha!Quốc Bảo lúc 4 tuổi?Là đây sao?!Dễ thương quá đi mất!
Đào Anh cứ lật mãi.Hình nào cũng làm Đào Anh cười được.Đến một trang...


-Hả?.....Ủa?Hồi nhỏ mình có quen với Quốc Bảo sao?Ai nhìn giống mình thế-Đào Anh nhìn chăm chú vào cô gái đó.-Gì....kỳ thế?....Tất cả tấm ảnh kể khi có cô gái đó đều khiến cho Quốc Bảo cười....Hà Minh Tuyết Mai....là...là cô gái đó!
Đào Anh lật lật mấy tấm ảnh sau....


-Sao....giống mình thế?!....Mình là bản sao của Hà Minh Tuyết Mai à....Sởn gai ốc mất...
Đào Anh nhìn vào đồng hồ.
-Trễ quá....tắm rồi ngủ vậy....
Đào Anh tắm xong dọn sách vở vào cặp rồi đi ngủ.....
Kéttttt.
-Tới trường rồi.....-Đào Anh cất xe đạp rồi bước vào trường.
-Đó!
-Nó kìa!


-Còn mặt mũi để đi học sao
-Trần Đào Anh đấy!
-Gì thế?Có chuyện gì liên quan đến mình sao?-Đào Anh nhìn xung quanh.
-Con nhỏ kia!Mày ra bảng thông báo đi!
-Đúng rồi!Đừng đưa cho tụi tao cái mặt như mày!
-Bảng thông báo?-Đào Anh làm theo những gì mấy cô gái đó nói.


-Gì....gì đây-Đào Anh hoảng.
TRẦN ĐÀO ANH ĐANG Ở BÊN CÙNG VỚI HOT BOY QUỐC BẢO
Ở dưới là một số tấm ảnh chụp được khi hai người ở Anh và Hàn Quốc.
-Ai...Ai đã dán cái này lên?!!-Đào Anh hét to.
Bụp.....bụp....bụp....
Từ từ càng nhiều những quả trứng ném vào người Đào Anh.


-Các người muốn thế lắm sao-Đào Anh nói.
-Ờ!Quốc Bảo là của tụi tao!Không phải của mày nha chưa con nhỏ kia!
-Trả Quốc Bảo lại cho tao!
-Đúng rồi đấy!
-Trả đi!
-Trả đi!
-Trả?....-Đào Anh ngước mặt lên.-Tao đã lấy Quốc Bảo chưa?Quốc Bảo có thích tao không?Hả?!
Tất cả im thinh.


-Mày thích Quốc Bảo chứ gì?Đi tỏ tình đi!
-Ô hô....-Một giọng nói vang lên.-Thấy ai đây không?
Là Thu Thảo.Cô ta đang nắm tay một người giơ lên.
Là Thu!
-Cô tính làm gì?-Đào Anh nhìn Thảo.


-Làm gì àMày có thấy cái mặt nó dễ thương không?Chỉ cần một cái búng của tao...thì...Cái mặt này đi đâu nhỉ?...
-Cô đừng làm gì cô ta!Muốn làm thì cứ đánh tôi.
-Nghe không tụi bây?-Thảo giơ tay phải lên và...
Binh bốp bốp...Binh binh!
Đào Anh bị đánh.
-Dừng tay!-Một giọng vang lên.


-Ai dám cản...Anh...Huy...?!
Gia Huy bước lại chỗ Đào Anh.Quay lưng lại.
-Thu Thảo....-Gia Huy nhìn Thảo.
-Em....em chỉ giỡn thôi mà.....
-Giỡn...?-Chát!Gia Huy tát Thảo.-Cô gọi thế là giỡn sao?
-Anh.....
Gia Huy bế Đào Anh lên đi.
-Ngốc....-Gia Huy nói nhỏ.
-Ngốc....?-Đào Anh nhìn lên.
-Đau mà vẫn ráng nói được....
-Xin lỗi....


-Gì mà xin lỗi...
-Hức....hức....-Đào Anh khóc.
-Đừng khóc nữa....-Gia Huy nói.
-Hức.....
...
-Đau!-Đào Anh la lên.
-Ngồi im đấy!-Gai Huy lấy thuốc sức vào vết thương của Đào Anh.-May cho là trường có cái phòng tắm chứ không thì giờ này cô đang thúi mùi trứng..
-Xì....-Đào Anh lè lưỡi.


-Tôi cắt lưỡi bây giờ.-Gia Huy chọc.
-Ngon mà cắt!-Đào Anh cười.
Soạt.
Gia Huy để đầu lên vai Đào Anh.
-Anh....-Đào Anh giật mình.
-Lúc nãy....tôi thật sự rất hoảng... tôi tưởng sẽ không được gặp cô nữa...
-Này!Anh ngốc sao?Họ đánh đập cũng không đến nỗi ch.ết đâu.....
Soạt.


Đào Anh ôm Gia Huy.
-Cảm ơn....nhờ có anh đấy....nếu không...hức....tôi sẽ không được cảm ơn anh đâu....Cảm ơn nhé....
Gia Huy ngước lên nhìn Đào Anh ôm lại.
-Tôi thích cô mất rồi....-Gia Huy nói nhỏ.
-Hả?.....Anh đang nói gì đấy?...
-Tôi nói thiệt....Từ ngày gặp cô...Tôi đã thích cô rồi...
-Anh......


Bzzz bzzz...
-A điện thoại....-Đào Anh nói.
-Của tôi....-Gia Huy không bỏ Đào Anh ra mà vẫn ôm chặt.
Bzzzz Bzzzz
-Anh bắt máy đi....
-Thôi...
-Anh bắt đi.....
-Thôi.
Bzzzzz Bzzzz
-Tôi nóng lên đấy...-Đào Anh nói.
-Haiz.....-Gia Huy đứng dậy bắt máy.-Gì?
Gia Huy và ai đó nói chuyện với nhau.
-Chi á?-Gia Huy nói.


-Chi?-Đào Anh ngước lên.-Tên này nghe quen quen....
-Rồi biết rồi.-Gia Huy cúp máy.-Bây giờ tôi phải đi rồi.Coi chừng vết thương của cô.
-À...ờ...-Đào Anh nói.
Cạch.
-Tôi thích cô mất rồi...
-Từ ngày gặp cô....tôi đã thích cô rồi....
Pặp pặp.
Đào Anh đập vào mặt mình.


-Mày đang nghĩ gì vậy.....Ui da....vết thương....Bây giờ cứ nằm đây sao....
Cạch.
-A....chào cô..-Đào Anh chào cô y tá.
-Bị gì vậy con?
-Dạ....bị té....
-Té?Giống bị đánh hơn đấy....
-Hì hì....
-Lại đây cô băng cho....
-Dạ khỏi ạ.
-Khỏi?
-Có người băng cho con rồi....
-Ai thế?


-Bạn con ạ....
Cô y tá lại xem vết thương của tôi được băng bó thế nào.
-Hay đấy.-Cô nói.-Bạn con có năng khiếu băng bó.Con nằm nghỉ ở đây đi.
-Dạ...
-Đào Anh!-Thu chạy vào.
-Gì vậy Thu?
-Tớ xin lỗi....tại tớ...tại tớ mà....
-Không sao đâu.....Thương nhẹ mà...
-Nhẹ?Vậy mà nhẹ?!
-...


-Cậu...phải giữ gìn sức khoẻ....nha....
-Ừ!Biết rồi mà...
-Tớ phải lên lớp rồi...
-Lên đi....
-Cậu nhớ nghỉ ngơi đàng hoàng đấy!
Thu ra ngoài.
-Haiz......-Cô y tá thở dài.
-Gì vậy cô?-Đào Anh hỏi.
-Cô gái đó....không có hơi ấm tình bạn nào cả...
-Hơi ấm tình bạn?


-Ừ...Cô có quen một cô y tá ở trường White Star.Lúc cô bệnh nặng,cô ấy không bỏ đi mà cứ nằng nặc đòi ở để chăm sóc cô.
-Tình bạn....-Đào Anh cúi mặt xuống.-Linh....
-Thôi con nghỉ đi.
-Vâng....
-Ôi!Con bị gì thế này?!-Mấy cô người làm nhà Quốc Bảo hỏi Đào Anh.
-Dạ...con bị té!


-Té?Nặng thế sao?
-Hì hì....
-Con lên phòng nghỉ đi.Như thế này cứ để mấy cô làm.Nhớ cẩn thận lần sau con nhé!
-Dạ!Cảm ơn cô!-Đào Anh lên phòng tắm rửa xong xuôi rồi làm bài.-Sắp thi rồi...Cố gắng làm đống bài tập này cái.Mai có tiết kiểm tr.a nữa.
Sáng tại trường....


-Đào Anh!-Thu chạy đến.-Hôm nay cậu nói cô là tớ về sớm nhé!Nhà tớ có việc rồi.
-Hả?-Đào Anh vẩn ngơ người ra nhìn Thu đang chạy ra khỏi cổng.-Thiệt tình....
Vào lớp.
-Các em hãy lấy vở ra và chép câu hỏi về nhà làm.Hôm nay cô sẽ cho đề cương ôn thi.-Cô giáo viết đề lên bảng.


Còn mấy học sinh thì cứ nói to nói nhỏ chuyện gì đó.
-Chuyện gì mà cứ xầm xì thế trời?-Đào Anh cố gắng nghe.
-Thiệt hả?-Một học sinh hỏi.
-Thiệt....-Học sinh kế bên nói.
-Ghê vậy.....
-Ừ bởi vậy.Nhỏ đó tên gì nhỉ....Chi.Đúng rồi Chi.
-Chi?-Đào Anh nghe tên quen quen.
Cănteen...


-Rốt cuộc Chi là ai cơ?-Đào Anh đi kế bên hỏi Gia Huy.
-Sao cô biết?-Gia Huy hỏi.
-Tôi nghe thấy.
-Lỡ là Chi khác thì sao?
-Cứ kể đi.
-Chậc....Chi là cô gái kế bên nhà Quốc Bảo lúc còn nhỏ.Nó đẹp lắm kìa.!Ai cũng thích nó.Hồi đó chơi thân lắm...Mà bây giờ...
-Bây giờ?-Đào Anh nhìn Gia Huy.


-Lúc 6 tuổi,gia đình Chi chuyển nhà.Thế là không gặp được nữa.Mà cứ gặp Chi thì họ lại ghép Chi với Quốc Bảo vào.Họ hợp lắm.
-Ô....
-Mà nghe nói,Chi đang bệnh.Sức khoẻ của Chi từ nhỏ đã yếu.
-Bây giờ cô ấy đang ở đâu?
-Không biết...
-Ô....Mà thấy lạ....-Đào Anh nghĩ.
-Lạ?-Gia Huy hỏi.


-Tại sao anh không ở bên Hàn Quốc làm việc luôn?
-Trời....xong xuôi thì về.
-Về?Tôi tưởng anh cũng phải đi nhiều nước chứ.
-Cái đó bên gia đình tôi lo hết rồi.
-Ghê...đúng là con nhà giàu...
-Gia đình cô đâu?
-Đi qua nước ngoài làm việc rồi...
-Ô...sống một mình hả?
-Ừa....


-Qua nhà tôi làm ôsin cho tôi.
-H...hả?!
-Gì vậy?Nhà tôi đang có chỗ trống.
-Thôi...làm cho Quốc Bảo chưa xong làm cho anh...-Đào Anh nói lí nhí trong họng.
-Nói gì đấy?
-Gì đâu?Thôi tôi lên lớp đây.
-Tôi đi cùng.
-Thôi.-Đào Anh xua xua tay.
-Sao vậy?
-Mấy cô gái đó lại nói.
-Kệ.


-Thôi cho tôi xin.
Cuối cùng Đào Anh lên lớp.
Nhà Quốc Bảo....
Đào Anh đang làm bài thì tiêng chuông nhà reo lên.
Đào Anh chạy xuống.
-Ai thế nhỉ?-Đào Anh nhìn.-Gì?!Gia Huy!?
Ding dong.
-Làm sao đây?...-Đào Anh đang lúng túng.
-Ai thế con?-Cô người giúp việc bước ra.


-A!cô mở giùm con nhé!Cảm ơn cô!-Đào Anh chạy lên.-À!Cô đừng nói người đó con ở đây cô nhé!
-Ừ.
-Phù.....-Đào Anh vào phòng.-Hắn đến đây làm gì?Biết mình ở đây rồi sao?....ch.ết mất thôi...






Truyện liên quan